Đọc truyện Thợ Săn – Chương 28: Ngày tự do
Những ngày sau đợt thi giữa kỳ là những ngày tháng vui vẻ nhất, không có những môn học căng thẳng, những bài kiểm tra nặng nề, các sinh viên
đến trường chỉ có một việc duy nhất là tán gẫu và chờ kết quả báo điểm.
Thoát khỏi áp lực học hành, cùng với không khí của những ngày giáp Tết
âm lịch, các sinh viên tuổi ăn tuổi chơi trong lòng ai cũng vui phơi
phới và tìm đủ mọi trò để làm bầu không khí thêm náo nhiệt.
Sau
chuyến du lịch, lớp Tài Năng đột nhiên xuất hiện một ban nhạc không
chuyên với cái tên đầy sôi động: “Hãy cười lên nhé!”, tập hợp những
thành viên có chút tố chất về âm nhạc. Ngay hôm đầu thành lập, ban nhạc
“Hãy cười lên nhé!” đã có ngay một cơ hội để thể hiện mình khi được nghe thông báo rằng giảng viên sẽ đến muộn tiết đầu.
– Hôm nay, “Hãy
cười lên nhé!” sẽ phục vụ miễn phí quý ông, quý bà ngồi đây bằng một
live show cực kỳ hoàng tráng! Với sự góp mặt của các thành viên: Trẻ Con Hiếu Động, Cậu Bé Bán Diêm, Em Bé Bá Đạo, và Siêu Nhân Quần Chun.
Với những “nghệ danh” mà các thành viên trong ban nhạc tự phong cho mình
khiến cả phòng rộn rã tiếng cười, sau chuyến du lịch hình như giữa các
thành viên trong lớp tỏ ra hòa ái hơn rất nhiều. Nhưng đó mới chỉ là sự
khởi đầu, những bản nhạc được tấu lên trong sự kết hợp hết sức kệnh cỡm
giữa sáo, đàn gita, nhị, đàn dương cầm khiến những âm thanh vang lên lúc thì như nhạc đám cưới, lúc thì như tiếng đám ma. Dù nghe những bản nhạc không chính hiệu như vậy nhưng ở trong một tập thể vui nhộn, chỉ cần có âm thanh cũng đủ để cả lớp Tài Năng vỗ tay vang dội.
Rồi ban
nhạc chuyển sang đánh bài “Lớp chúng mình, rất rất vui” để bắt nhịp cho
toàn thể lớp hát theo. Vẫn như mọi khi, Trung luôn là thành viên tích
cực nhất theo mọi nghĩa, cậu ta hát như thể lên đồng và chỉ khi bị cảnh
cáo bằng một cái trừng mắt của Thùy mập thì mới chịu giảm cường độ âm
thanh của mình xuống vài đêxiben.
Nhưng rồi mọi nét mặt bất chợt
biến sắc, mọi thứ âm thanh im bặt, căn phòng bất chợt trở nên im lắng lạ thường, cảm tưởng như có thể nghe thấy tiếng nhịp tim của người bên
cạnh đang đập. Thầy trưởng khoa hầm hầm bước lên bục giảng nhìn xuống
lớp với ánh mắt cực kỳ nghiêm khắc.
– Tôi không thể tin được những kẻ gây ra sự ồn ào này lại là sinh viên lớp Tài Năng, những sinh viên xuất sắc nhất Học viện HA.
Thầy nhìn các thành viên lớp với ánh mắt dữ dội của một con hổ đứng trước con mồi rồi dừng lại ở phía Linh.
– Cô đứng lên!
Giọng của thầy đầy vẻ đe dọa, mọi cặp mắt đều hướng về Linh với vẻ lo lắng,
cô sẽ làm gì để chống lại cơn thịnh nộ của thầy trưởng khoa, một người
được cho là nghiêm khắc nhất Học viện HA này? Linh đứng dậy, sắc mặt tuy có tái đi nhưng không vì thế mà mất đi sự bình tĩnh.
– Thưa thầy, em nhận trách nhiệm về mọi hoạt động của lớp.
– Cô chịu trách nhiệm như thế nào?
– Thầy cứ đưa ra hình thức kỷ luật đi ạ.
– Được!
Thầy trưởng khoa nhìn Linh, ánh mắt sắc lạnh cố ý kéo dài giây phút tuyên án để thử độ chịu đựng của cô. Các thành viên trong lớp Tài Năng đều im
bặt chờ đợi một hình phạt nặng nề, bởi thầy trưởng khoa là người nổi
tiếng là người nghiêm khắc nhất học viện. Nhưng chính trong khoảnh khắc, một siêu sóng kỳ lạ, vô hình, vô ảnh, xuất phát từ đôi mắt của Nam tấn
công dữ dội vào hệ thần kinh của thầy trưởng khoa và chỉ trong giây lát
đã khống chế toàn bộ hoạt động của bộ não. Hàng ngàn dữ liệu ngay lập
tức được giải mã và lập trình lại theo ý muốn của hắn, tất cả chỉ diễn
ra trong khoảng thời gian chưa đến một phần mười giây đồng hồ. Một giây
sau, bức thông điệp của thầy trưởng khoa đã được gửi đến lớp Tài Năng
với nội dung hoàn toàn trái ngược ý muốn của thầy và nằm ngoài sức tưởng tượng của tất cả thành viên lớp.
– Ồ, xin lỗi đã làm phiền các em! Hãy tiếp tục đi nhé!
Những ánh mắt trợn tròn, những cái miệng há hốc vì kinh ngạc bởi những lời mà thầy trưởng khoa dành cho sự nổi loạn của tập thể lớp Tài Năng, thậm
chí Trung còn bị sốc đến nỗi chảy cả máu cam. Sau một vài giây im lặng,
căn phòng 304 như nổ tung bởi những tiếng gào thét hoan hô thầy trưởng
khoa. Thầy trưởng khoa thay đổi thái độ đột ngột một cách kỳ quặc nhưng
không ai hiểu vì sao ngoài Linh và Tuyết Mai. Cả hai cô gần như đồng
thời đều hướng đôi mắt của mình về chỗ Nam ngồi, hắn vẫn ngồi đó, tay
đút áo khoác, mũ trùm đầu vẻ u tối nhưng đôi mắt thì cảm tưởng như vẫn
còn vài tia sáng lấp lánh.
Sau một lúc đứng như trời trồng vì
không hiểu sao mình lại nói ra câu đó, thầy trưởng khoa đành phải rút
lui và chấp nhận một sự đã rồi. Nhưng mọi thứ chưa dừng lại, câu chuyện
về thầy trưởng Khoa Tự Nhiên nổi tiếng là một người cực kỳ nghiêm khắc
ủng hộ cách xả stress của lớp Tài Năng đã lan sang các lớp bên cạnh như
một phản ứng dây chuyền, toàn Khoa Tự Nhiên và cuối cùng là toàn Học
viện HA đều như vỡ tung bởi những tiếng hò hét đến khản cổ. Thậm chí có
lớp còn đồng thanh đọc thuộc lòng tất cả các định lý, công thức toán học như thể học sinh tiểu học.
Với một trường nổi tiếng như Học
viện HA, câu chuyện về sự nổi loạn của sinh viên nhanh chóng gây ra sự
chú ý của báo chí. Hàng loạt bài báo với tựa đề “Học viện HA lúc này
giống như nhà thương điên” được ra đời. Nội dung bài báo đề cập đến việc học tập quá căng thẳng của Học viện dẫn tới việc hàng năm có hàng chục
học viên phải nhập viện vì vấn đề tâm lý và phải chăng chương trình học
thi quá nặng nề vừa qua đã khiến các sinh viên trở nên điên loạn?
Báo chí vào cuộc khiến tình hình nhanh chóng trở nên hết sức nghiêm trọng
khiến Ban giám hiệu phải họp khẩn cấp. Một cuộc họp của Ban giám hiệu
nhà trường vốn chỉ là vấn đề mang tính nội bộ. Nhưng trong vài tiếng
đồng hồ, với sức mạnh của thời đại công nghệ số, câu chuyện của Học viện HA bỗng nhiên trở thành chủ đề nóng hổi và nhận được sự quan tâm đặc
biệt của báo chí, thành ra một cuộc họp nội bộ bỗng nhiên trở thành cuộc họp báo với sức nóng không kém gì những cuộc họp báo của các chương
trình truyền hình nổi tiếng. Với sự có mặt của hàng trăm phóng viên,
cuộc họp của Ban giám hiệu đã phải dời sang Hội trường 10B9, hội trường
lớn nhất của Học viện HA. Nhiều tờ báo điện tử còn truyền hình trực tiếp với các bình luận ngay trước khi cuộc họp được diễn ra. Hầu hết đều chỉ trích Học viện HA đã tạo áp lực học quá lớn đối với sinh viên và khẳng
định sau cuộc họp báo này, rất có thể ngôi trường nổi tiếng này sẽ phải
đóng cửa.
Người chịu áp lực lớn nhất trong buổi họp báo bất đắc
dĩ này có lẽ là cô hiệu trưởng Học viện HA, nhưng không vì thế mà cô mất đi phong thái tự tin thường ngày. Đứng trước mũi nhọn công kích của báo giới cô vẫn không hề tỏ ra chút bối rối.
– Như các bạn cũng đã
biết, Học viện HA là một trong những trường đại học danh tiếng bậc nhất. Có được điều này một phần là do lối đào tạo hết sức bài bản, nghiêm
khắc của nhà trường. Tôi phải khẳng định rằng lối giáo dục này là cần
thiết để tạo ra những cử nhân có chất lượng và chính nó đã tạo nên danh
tiếng cho Học viện HA. Chúng tôi không phủ nhận áp lực học hành dành cho các sinh viên Học viện HA nhưng khi các em đăng ký thi vào ngôi trường
này, có nghĩa là đã chấp nhận những yêu cầu của nhà trường đặt ra. Cái
gì cũng có giá của nó, rồi các em sẽ được đền đáp xứng đáng sau những
năm đèn sách căng thẳng là tấm bằng đạt tầm chất lượng quốc tế. Vì thế,
tôi luôn tin rằng, đường lối giáo dục của Học viện HA không có gì sai
lầm, nếu sai thì chúng tôi đã chẳng thể nào tồn tại đến ngày nay.
Tuy vậy, chúng tôi cũng thấu hiểu được những áp lực vô cùng lớn được đặt ra cho các sinh viên của Học viện và luôn tìm những phương pháp tốt nhất
để các em có thể giảm tối đa stress. Nhiều người trong số các bạn có lẽ
cũng biết, cơ sở vật chất của Học viện luôn thuộc loại tốt nhất, khu vui chơi của chúng tôi không thua kém gì những cơ sở vui chơi đẳng cấp.
Ngoài ra chúng tôi còn thường xuyên tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa,
đi thực tế, đi du lịch để các em vừa có một tinh thần thoải mái, vừa
tiếp thu được nhiều kiến thức ngoài sách vở. Và mới đây, thầy trưởng
Khoa Tự Nhiên, một trong những lãnh đạo mẫn cán và nghiêm khắc nhất của
chúng tôi đã có một ý tưởng: dành cho các em một ngày tự do sau mỗi kỳ
thi, ngày đó các em có thể làm bất kỳ điều gì miễn sao không phá hoại cơ sở vật chất của trường. Và tôi thật không ngờ lại được các em ủng hộ
nhiệt tình đến vậy.
Tất cả các sinh viên đến dự đều vỗ tay hoan
hô, dường như họ vẫn mang nguyên sự phấn khích của cuộc nổi loạn vừa qua vào hội trường đang hết sức nóng này. Và ai trong số họ cũng hiểu một
điều, dù Học viện HA là một nơi đầy nặng nề nhưng cũng là cơ hội lớn
nhất của cuộc đời họ và không ai muốn nó bị đóng cửa. Vì thế đi kèm với
những cái vỗ tay là những lời nói ủng hộ sáng kiến của thầy trưởng Khoa
Tự Nhiên.
Hầu hết phóng viên đều tỏ ra bất ngờ khi biết sự nổi
loạn của sinh viên Học viện HA chẳng qua là kế hoạch của nhà trường. Tất cả các máy ghi âm, ghi hình lại hướng về thầy trưởng Khoa Tự Nhiên. Từ
đầu cuộc họp đến lúc này, khuôn mặt thầy trưởng Khoa Tự Nhiên biến đổi
màu sắc không khác gì con tắc kè hoa, đầu tiên là sắc trắng bệch vì lo
sợ về hậu quả khủng khiếp mà mình vừa gây ra, nhưng sau khi được chứng
kiến tài ứng biến của vị nữ hiệu trưởng, khuôn mặt thầy dần dần được
giãn ra. Lúc này, khi trở thành trung tâm chú ý của báo giới về một ý
tưởng mới mẻ: ngày tự do cho các sinh viên. Từ một tội đồ, thầy bỗng
chốc trở thành anh hùng, khuôn mặt thầy theo đó mà chuyển biến sang màu
đỏ bừng bừng khí thế của một người nghiễm nhiên trở thành biểu tượng
tranh đấu của sinh viên. Thầy chỉnh lại trang phục và lấy lại tác phong
mẫn cán thường ngày rồi hướng giọng nói của mình vào micro:
–
Vâng! Đây là ý tưởng của tôi. Như vị nữ hiệu trưởng tài ba của chúng tôi đã nói, việc học hành của các sinh viên Học viện HA là rất nặng nề. Các bạn và tôi đều là những người trải qua một thời sinh viên đáng nhớ và
chúng ta đều mặc nhiên thừa nhận: trường đại học là nơi mà chỉ nghĩ về
nó thôi ta đã cảm thấy bị stress rồi. Từ đó, ý tưởng “ngày tự do” được
hình thành trong tôi. Thông qua ý tưởng này, tôi muốn các em thay đổi
suy nghĩ về hình ảnh của trường lớp, đó không chỉ là nơi tạo ra áp lức
mà còn là nơi thật đầy ắp tiếng cười.
Thầy nói hào hứng, say sưa với tất cả kỹ năng sư phạm của mình. Cuộc họp báo kết thúc trong tiếng
vỗ tay của toàn thể phóng viên. “Chúng tôi, những người đã từng trải qua một thời sinh viên, thấy thật nuối tiếc vì “ngày tự do” đã không thể
xuất hiện sớm hơn”, một phóng viên bình luận. Và chỉ một giờ sau, “ngày
tự do” của ngôi trường danh tiếng bậc nhất khu vực đã xuất hiện trên
hàng loạt các báo và hiệu ứng mà nó tạo ra thật khó có thể tả được.
Trong một thời gian ngắn sau đó, hầu hết các trường từ trung học phổ
thông đến đại học, sinh viên, học sinh đều đòi hỏi có được một “ngày tự
do” như thế. Dù muốn hay không, các trường đều phải chấp nhận một điều
mà họ đều biết không thể nào tránh được. Cuối cùng, bộ Giáo dục – Đào
tạo bắt buộc phải bổ sung thêm một ngày vào chương trình giáo dục của
mình.
– Ngày tự do: Là một ngày đặc biệt của sinh viên. Sau mỗi
kỳ thi, các em có thể làm bất kỳ điều gì để xả stress ngay tại lớp học,
miễn sao không vi phạm pháp luật.
Cũng nhờ sự kiện “ngày tự do”
mà danh tiếng của Học viện HA càng trở nên lừng lẫy hơn, bởi đó không
chỉ là nơi có điều kiện đào tạo tốt nhất mà còn là nơi có những ý tưởng
mới đầy thú vị.
Nam không thể ngờ được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, khoảnh khắc hắn xâm nhập vào bộ não của thầy trưởng
khoa để lập trình lại một số điều lại có thể làm nên lịch sử.