Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại

Chương 7: Trong cuộc thi


Bạn đang đọc Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại – Chương 7: Trong cuộc thi

Editor: demcodon

Thiết kế tương tác của ứng dụng cuộc thi
thực hiện rất tốt. Xếp hạng và tỷ lệ lợi nhuận của đội được cập nhật
liên tục. Mỗi đội ngũ đều có bản giao diện riêng của mình, những thí
sinh khác dự thi có thể để lại tin nhắn và đặt câu hỏi. Thứ hạng càng
cao càng có nhiều tin nhắn. Chỉ là có trả lời lại hay không phải xem sự
lựa chọn độc lập của mỗi đội.

Ít nhất Chung Dịch lười biếng trả lời.

Ngoài ra còn có một diễn đàn trao đổi thống nhất. Những người lão làng nhiệt
tình sẽ đăng lên đó, giải thích một số điều đơn giản về thị trường chứng khoán, và cũng dự đoán tình hình của vòng thi tiếp theo.

Mặc dù
là một giải đấu đại học, chỉ những sinh viên hiện mới có thể đăng ký
tham gia và vào diễn đàn. Nhưng một số poster vẫn truyền ra bị đăng lên
các trang thảo luận của nhà đầu tư lớn hơn. Một số người làm theo hướng
dẫn trong poster để mua cổ phiếu được lợi nhuận rất lớn.

Tuy
nhiên cũng có một số người thừa nước đục thả câu đưa ra một ít quan niệm sai lầm, gây hiểu lầm cho các đối thủ cạnh tranh. Những bài đăng như
vậy cũng được đăng trên các diễn đàn nhà đầu tư gây ra nhiều lời trách
mắng.

Trong khoảng thời gian ngắn có người trên diễn đàn mỉa mai: [Không được đi, người tham gia cuộc thi và sói chơi đùa đều giết.]

Chung Dịch và Trì Quân đều vào diễn đàn xem. Trì Quân cũng viết bài đăng mỉa
mai tràn đầy phấn khởi: [Như vậy mới thú vị! Có thể đoán ra lời nói dối
mới là thực lực thật sự.]

Sau đó sờ cằm suy nghĩ cái gì đó.

Chung Dịch liếc mắt nhìn hắn, lời ít mà ý nhiều: “Gần đây rất rãnh hả?”

Trước mắt cuộc thi đã diễn ra được 11 ngày, tỷ lệ lợi nhuận của cậu và Trì
Quân vẫn luôn bị thắt chặt. Trước mắt Trì Quân đã ép cậu 0,5 điểm. Nhưng lúc hai người chờ Trương Tiếu Hầu ở trong quán cà phê 10 phút thì 0,5
điểm này đã biến mất và xuất hiện lại mấy lần.

Giá thị trường
chứng khoán luôn thay đổi. Mặc dù để lại dấu vết, nhưng dưới điều kiện
tiên quyết “tổng thể tăng lên”, vẫn sẽ chập trùng lên xuống như cũ. Từ
trước đến nay, tỷ lệ lợi nhuận của Chung Dịch có một lần đạt đến 58%,
bây giờ ổn định ở mức 51%.

Trì Quân đã kích thích hơn cậu rất nhiều, khi tỷ lệ lợi nhuận cao nhất đã từng vọt tới 67%. Nhưng cũng có khi rơi xuống tới 43%.

Xét cho cùng, “Mô phỏng nhà đầu tư” thật sự chỉ là một trò chơi với Trì
Quân. Trong toàn bộ trò chơi hắn quan tâm duy nhất là có thể vượt qua

Chung Dịch hay không.

So với Chung Dịch làm đâu chắc đấy, hắn
dường như càng nghiêng về khiêu chiến mạo hiểm. Cũng chính bởi vì tài
chính hàng triệu này chỉ là một con số bình thường sẽ không liên quan
đến bất cứ cái gì sẽ. Hắn mới có thể liều lĩnh không chừa đường lui.

Trì Quân tắt màn hình điện thoại, ngả người ra sau, đặt tay lên bàn, bày ra dáng vẻ rất bừa bãi trả lời: “Bình thường, sáng nay vừa mới nộp bài tập cuối cùng xong.” Hắn chớp mắt nói tiếp: “DDL* tối nay cậu làm xong
chưa?”

(*DDL – Data Definition Language: là ngôn ngữ định nghĩa dữ liệu.)

“Tớ cũng nộp rồi.” Chung Dịch trả lời xong nhắc nhở hắn: “Sắp đến thi giữa
học kỳ rồi, mấy năm trước cuộc thi đều diễn ra vào cuối tháng 10.”

Ý là cậu có thời gian rãnh như vậy hay là cố gắng ôn tập đi.

Trì Quân dừng lại, lầm bầm: “Đúng vậy.”

Nhưng nhìn dáng vẻ của hắn cũng không biết liệu có xua tan suy nghĩ đó không. Chung Dịch nghĩ tới đây bỗng nhiên mỉm cười.

Càng tiếp xúc với Trì Quân đời này càng nhiều thì cậu càng phát hiện nhiều
chỗ mới mẻ trên người Trì Quân. Trì tổng nhỏ trẻ trung và sôi nổi như
vậy thỉnh thoảng sẽ làm cho Chung Dịch cảm thấy như thế thật đáng yêu.

Sau khi chờ một lát, Trương Tiếu Hầu hết giờ học vội vàng chạy đến. Ba
người ngồi trong quán cà phê. Trì Quân đã gọi xong đồ uống từ lúc trước
đẩy lên trước mặt Trương Tiếu Hầu nói: “Trước đó chúng ta đã bàn xong
rồi, giữa cuộc thi còn phải điều chỉnh lại một lần. Mọi người có ý kiến
gì không, có thể nói ra trước.”

Đồ uống là lạnh, Trương Tiếu Hầu
uống một hớp thở dài một hơi: “Sảng khoái!” Tiếp theo để ly xuống nói:
“Trước khi tớ vào cửa trước đã vào xem, hiện tại chúng ta xếp thứ 23.”

Người có nhiều năng lực đâu đâu cũng có, chỉ có thể nói những người xếp hạng
hàng đầu đều có thực lực hơn những người trong bảng xếp hạng dưới cùng,
có thể nằm trong top 30 vẫn là có nhiều yếu tố may mắn hơn. Chung Dịch
và Trì Quân đều khác hài lòng với xếp hạng hiện tại.

“Tớ đã kéo chân chúng ta lại, xin lỗi.”

Trì Quân không thèm để ý nói: “Cậu bây giờ là 45% phải không, cũng không tệ nha!” Nếu như ra một bảng xếp hạng một người, hắn và Chung Dịch hẳn là
trong top 50, mà Trương Tiếu Hầu nằm trong top 100.

“Không đặt
trứng gà chung một cái rổ là đúng.” Trương Tiếu Hầu nói: “Nhưng tớ cảm
thấy chúng ta chọn rất nhiều cổ phiếu, đây là đang phân tán nguy hiểm.

Tiếp theo, nếu như chỉ để cho vui thì không có vấn đề gì. Nhưng cậu cũng nói, chúng ta là vì muốn thắng. Cho nên tớ nghĩ có phải nên thống nhất
mua cổ phiếu hay không?”

Ngón tay Trì Quân gõ gõ ở trên bàn, nghiêng đầu nhìn Chung Dịch.

Ba người ngồi đối diện nhau, bây giờ tầm mắt hai người đều rơi trên người
mình. Chung Dịch bình tĩnh tự nhiên nói: “Nói cho cùng, là sách lược lựa chọn có vấn đề. Trong lịch thi đấu 11 ngày trước, tớ thừa nhận.” Cậu
nhìn về phía Trì Quân: “Trì Quân, cậu có tinh thần dân cờ bạc còn hơn
tớ.”

Trì Quân mỉm cười nói: “Đây là lời khen à?”

“Không phải nói xấu.” Chung Dịch thản nhiên nói: “Nhưng thành thật mà nói, “tinh thần dân cờ bạc” của cậu vẫn chưa đủ.”

Trì Quân nói: “Nói chi tiết một chút?”

Chung Dịch: “Ba đội đứng đầu và đội sau có lỗi.” Theo thứ tự là 78%, 75% và
74%. Trong khi các đội sau cơ bản đều khoảng 50%: “Bọn họ có thể tăng
cao như vậy là ngẫu nhiên sao? Là vì bọn họ càng dám xuống tay mà thôi.
Thắng cuộc chính là tình huống hiện tại. Thua cuộc – người như vậy đều
bị bỏ lại xa đằng sau, xem bảng xếp hạng từ dưới lên một loạt tỷ lệ lợi
nhuận đều là số âm, mà đây mới là hầu hết mọi người.”

“Cậu dám
đánh cuộc hơn tớ.” Chung Dịch nói tiếp: “Cho nên điểm tối ưu của cậu cao hơn tớ. Nhưng sau khi tỷ lệ lợi nhuận giảm xuống trong hai ngày liên
tiếp cậu ngược lại an toàn. Cho nên đến bây giờ tỷ lệ lợi nhuận mới có
thể không chênh lệch bao nhiêu với tớ.”

Hắn liếc nhìn điện thoại: “Ừh, bây giờ hoàn toàn bằng phẳng.”

Lúc hắn nói chuyện Trương Tiếu Hầu ngồi một bên ôm đồ uống hút sạch.

Trì Quân lẳng lặng nhìn cậu, bỗng nhiên nói: “Chung Dịch, cậu có bao nhiêu nghĩ thắng?”

Chung Dịch nói: “Không phải “nghĩ”, là “nhất định phải”.” Hiện tại, cậu thật sự cần số tiền thưởng Trì Quân chướng mắt kia.

Trì Quân: “Chúng ta đang ở hạng 23. Nhưng nếu tỷ lệ lợi nhuận trung bình
chỉ cần giảm xuống 1% thì sẽ bị loại khỏi danh sách ưu tú.” Hắn thở dài: “Nếu như có thi đấu cá nhân thì tốt rồi.”

Chung Dịch mỉm cười nói: “Cậu có thể viết thư cho ban tổ chức và đưa ra kiến nghị.”

Trì Quân: “Thôi! Dựa theo cách của cậu trước mắt không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

Hắn dừng lại một chút mới nói tiếp: “Con Khỉ, còn cậu thì sao?”


Trương Tiếu Hầu nhẹ nhàng nói: “Người đầu tiên trong top 30 vòng sơ tuyển phần thưởng đều thống nhất. Bây giờ không cần thiết quá dễ thấy.” Sau khi
bước vào cuộc thi ưu tú, các thành viên của 30 sẽ biết danh sách của
nhau: “Nấm nói đúng, bây giờ an toàn một chút càng tốt hơn. Thực sự muốn chơi có thể chơi ở ngoài cuộc thi một chút.”

Trì Quân rơi vào suy nghĩ: “Đúng vậy. Chung Dịch, mấy ngày nay ngoài cuộc thi cậu có tiếp tục mua cổ phiếu không?”

Chung Dịch gật đầu: “Có.”

Trì Quân cười nói: “Tớ thật sự rất muốn phân thắng bại với cậu.” Hắn nói
lúc trước ẩn trong bóng tối tranh tài đưa ra ánh sáng: “Nếu không chờ
cuộc thi kết thúc hai người chúng ta thi đấu một trận? Hoặc là 21 ngày.”

Chung Dịch suy nghĩ một hồi nói: “Nếu đến lúc đó tớ không có bận chuyện gì khác thì có thể.”

Trì Quân bổ sung: “Nói trước quy tắc cũng giống như Mô phỏng. Tiền vốn là như nhau, chỉ nhìn xem tỷ lệ lợi nhuận thôi.”

“Tiều sài vặt” của Trì Quân rất nhiều, từ lâu đã lên bảy chữ số. Trước đây
chia ra đầu tư mấy phần, không bị lạm phát chạy thắng là được. Kiếm được bao nhiêu hắn không để ý.

Mãi cho đến khi Chung Dịch đưa ra lời
mời tham gia Mô phỏng thì Trì Quân mới phát giác. Mặc kệ mình có bao
nhiêu tiền, chuyện xem con số tài khoản dần dần tăng trưởng đều là việc
hưởng thụ.

Bình tĩnh mà xem xét, hắn rất muốn một lần lấy ra mấy triệu ra chơi.

Nhưng nếu sử dụng “tỷ lệ lợi nhuận” một tình thì không quá công bằng với
Chung Dịch. Đối với rất nhiều thí sinh, bọn họ có thể sử dụ tiền ảo để
gây rối. Nhưng trong thực tế, khi đối mặt với tiền thật sẽ co rút tay
chân, chần chừ không thể tiến lên.

Ngay cả khi vượt qua rào cản tâm lý cũng có vấn đề thực tế.

Đối với một số cổ phiếu, một cổ phiếu cần bốn chữ số, mua hơn một trăm cổ
phiếu phải có sáu chữ sổ trong tài khoản. Về phần Chung dịch, Trì Quân
không biết gì về tình hình gia đình Chung Dịch, chỉ nhìn từ chi phí ăn
mặc của Chung Dịch cảm thấy đối phương đại khái không thiếu tiền.

Cũng chỉ là “không thiếu tiền” mà thôi.

Trì Quân: “Tiền vốn hạn mức là… 100.00?” Hắn châm chước hỏi.

Chung Dịch mỉm cười nói: “Được.”

Trì Quân suy nghĩ một chút, tạm thời không nghĩ tới những vấn đề khác. Vì
vậy hài lòng nói: “Vậy tiếp tục nói đến chuyện Mô phỏng này đi. Từ mấy
ngày nay, tớ cảm thấy có thể loại bỏ mấy cổ phiếu này và thêm vào mấy
cái khác.” Hắn báo mấy cái mã hóa: “Tớ đã sửa lại tình huống mấy công ty này và làm ra PPT.” Không có khuôn, bối cảnh nền trắng: “Các cậu cảm
thấy thế nào?”

Loại chuyện làm PPT này mặc dù tốn chút thời gian. Nhưng cũng có thể làm cho mấy người trao đổi hiệu quả hơn nhiều.

Chung Dịch và Trương Tiếu Hầu nói: “Chúng ta xem trước một chút.”

Bọn họ ở trong quán cà phê thảo luận cả buổi trưa. Sau khi cài nhạc chuông, bọn họ từ từ điền vào các thứ.


Trong 10 ngày tiếp theo, tỷ lệ lợi nhuận của đội 293 từ từ tăng lên. Mặc dù
tên đội cũng không hề bắt mắt. Nhưng nếu có ai chú ý sẽ phát hiện sau
khi nhóm đầu tiên thất bại, những đội trong top 30 vẫn luôn hỗn loạn.
Đội 293 vẫn luôn vững vàng đứng ở vị trí 20.

* * *

Đầu tháng 11, cuộc thi giữa học kỳ đã bắt đầu. Vòng sơ tuyển cuộc thi “Mô phỏng nhà đầu tư” đi vào kết thúc.

Vào giữa tháng 11, kết quả của cuộc thi giữa học kỳ đã có, có người vui có
người buồn. Lúc giáo viên trả bài đã che điểm. Nhưng so sánh với bạn học quen biết chung quanh bọn sinh viên vẫn đại khái biết rõ trình độ bản
thân mình nằm ở đâu.

Chung Dịch phát huy ổn định, lại thêm khai
giảng chỉ mới hai tháng cũng chẳng có bao nhiêu tri thức. Hầu hết các
bài thi của cậu đều trên 90 điểm.

Đồng thời, bên ban tổ chức Mô
phỏng đưa ra danh sách các thành viên ưu tú. Rất nhiều người đến lúc này mới biết được thì ra lúc thi đấu lão làng đang ở bên cạnh mình.

Các sinh viên của khoa Báo chí và Tuyên truyền đã đưa ra tin tốt. Trương
Tiếu Hầu là một người duy nhất trong khoa Vật liệu. Ngoài ra có đàn chị
thành viên Hội Sinh viên hỏi y liệu có muốn nhận một cuộc phỏng vấn 10
phút hay không.

Lúc trước giáo viên phụ trách phòng thí nghiệm
cũng nhìn thấy danh sách này trong nhóm bạn bè với tâm lý thoải mái: Thì ra Chung Dịch cũng không có bỏ dở nửa chừng, chỉ là đi tham gia cuộc
thi khác.

Sau danh sách, ban tổ chức liên tiếp đư ra các sắp xếp
và quy tắc cho cuộc thi ưu tú. Tiếp tục thực hành theo năm ngoái, cuộc
thi ưu tú vẫn là hình thức trại mùa đông, địa điểm tổ chức vẫn chưa xác
định.

Trì Quân tràn đầy phấn khởi hỏi Chung Dịch: “Cuộc thi đấu của hai chúng ta…”

Chung Dịch: “Ừhm, có thể bắt đầu.”

Mắt Trì Quân sáng rực lên lại hỏi: “Người thắng có phần thưởng gì không?”

Chung Dịch rất tùy ý nói: “Người thắng có thể đưa ra một yêu cầu với đối
phương?” Đối với cậu, Trì Quân đưa ra cuộc thi này xem như là dệt hoa
trên gấm tiêu khiển mà thôi. Dù cho Trì Quân không nói thì cậu cũng sẽ
tiếp tục bỏ tiền vào thị trường chứng khoán.

Trì Quân đồng ý.

Phần thưởng chỉ là một giải thưởng, hắn càng chú trọng đến kết quả bản thân hơn.

Lúc này là cuối tháng 11, cách lúc Chung Dịch gửi bài luận văn qua email gần hai tháng.

Bắc Kinh ngày càng lạnh, các doanh nghiệp trên đường phố đang bắt đầu chuẩn bị cho lễ Giáng sinh sắp đến. Trước cửa trung tâm thương mại dựng một
cây thông cao ba tầng lầu.

Sau một tuần nữa, một chấm đỏ nhắc nhở xuất hiện trên ứng dụng email của Chung Dịch.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.