Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 30Cố Họa Y Cô Tiêu Rồi


Đọc truyện Thiếu Chủ Bí Mật – Chương 30Cố Họa Y Cô Tiêu Rồi

Bốp!

Một tiếng tát giòn rã, vang vọng ở cửa lớn.

Cố Họa Y mặt mày giận dữ, viền mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm Lý Phàm, trách mắng: “Lý Phàm, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?”

Lý Phàm đứng tại chỗ, không biết làm sao nhìn Cố Họa Y đang tức giận.

Đây là sao thế?

Cố Họa Y hằn học trừng mắt với Lý Phàm, ngoảnh đầu nhìn sang Chu Phong Hoa đang sững người ở một bên, vội cúi người xin lỗi: “Xin lỗi ông chủ Chu, là Lý Phàm nhất thời hồ đồ, mong ông tha thứ cho anh ấy, vị khách đó ở đâu, tôi xin lỗi cô ấy.”

Cố Họa Y lo lắng chết đi được, cũng tức chết rồi.

Cô nghe điện thoại, nói là Lý Phàm đi làm trêu ghẹo nữ khách hàng, muốn báo cảnh sát đến bắt người.

Cho nên, cô bắt taxi vội vàng đến đây.

Chu Phong Hoa cũng mờ mịt đầu óc, nhưng rất nhanh thì ông ta hiểu rồi, nhìn sang Lý Phàm, vội nói: “Cô Cố, cô hiểu lầm rồi, Lý Phàm không có sàm sỡ nữ khách hàng, toàn bộ đều là hiểu lầm. Bây giờ, Lý Phàm là… mới của cửa tiệm chúng tôi.”

Lý Phàm ở một bên, nghe thấy lời này thì vội ho khẽ một tiếng.

Nửa câu sau của Chu Phong Hoa trực tiếp nuốt xuống, Lý Phàm đây là không muốn tiết lộ thân phận trước mặt Cố Họa Y.

Chu Phong Hoa chỉ có thể cười khan.


Cố Họa Y vẻ mặt nghi ngờ, lông mày lá liễu nhíu lại, nhìn Chu Phong Hoa và Lý Phàm vài lần, hỏi: “Lý Phàm là gì mới của tiệm các ông?”

“Cái này…”

Chu Phong Hoa trán toát mồ hôi lạnh, đầu óc vận động, nói: “Nhân viên ưu tú mới, nhân viên ưu tú mới…”

Vẫn may vẫn may, cuối cùng trả lời được rồi.

Cố Họa Y lúc này mới thở phào, nhìn dấu tay trên mặt Lý Phàm, nắm tay anh kéo sang một bên.

“Xin lỗi, em vừa rồi không nên đánh anh.” Cố Họa Y nói xin lỗi.

Bản thân vừa rồi quá khẩn trương, không màng đến mặt mũi của một người đàn ông như Lý Phàm.

Lý Phàm vô tư nhún vai: “Không sao, anh biết em quan tâm anh.”

Cố Họa Y lườm anh, đưa tay muốn chạm vào, nhưng vẫn rụt lại, dè dặt hỏi: “Đau không?”

Lý Phàm lắc đầu, khóe miệng còn nở nụ cười dịu dàng.

Nhìn bộ dạng này của anh, Cố Họa Y cũng lười để tâm đến anh, nói: “Tối nay đến nhà tổ nhà họ Cố ăn cơm, ông nội muốn làm việc gia đình chúc mừng sự hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, anh cũng phải đi.”

Lý Phàm đáp: “Được, anh sẽ về sớm.”

Cố Họa Y ừm một tiếng: “Công ty em có chút việc, sau khi anh tan làm, nhớ đến bệnh viện chơi với Xuyến Xuyến trước.”


Lý Phàm gật đầu, nhìn Cố Họa Y rời khỏi.

Không ngờ, cô nghe nói mình xảy ra chuyện thì khẩn trương chạy qua như thế.

Tiền Phúc lúc này mới đi tới, cung kính ở đằng sau Lý Phàm, nói: “Tiểu thiếu chủ, ngày mai có một hạng mục đầu tư, cậu cần phải gặp ông chủ của đối phương, đây là Long hậu sắp xếp.”

Nghe thấy lời này, khóe môi Lý Phàm nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh, ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói: “Long hậu sao? Bà ta đây là muốn kiểm tra năng lực của tôi à? Bây giờ Long Môn đã như thế rồi, bà ta vẫn không tin tưởng tôi.”

Tiền Phúc cười ngại ngùng, nói: “Tiểu thiếu chủ, xem như là rèn luyện bản thân đi, Long hậu làm như thế, cũng có đạo lý của riêng bà ấy.”

Lý Phàm suy nghĩ, gật đầu nói: “Tôi cho Tiền lão một cái mặt mũi vậy.”

Tiền lão cười nói: “Dạ tiểu thiếu chủ, ngày mai tôi đến đón cậu, đến nhà cậu hay là chỗ này?”

Lý Phàm ngoảnh đầu, lườm Tiền Phúc, nói: “Đương nhiên là chỗ này, thân phận của tôi vẫn chưa thể lộ ra, trước khi tôi hoàn toàn nắm được Long Môn, mọi thứ đều phải khiêm tốn làm việc.”

“Hiểu rồi.” Tiền Phúc khom người nói.

Cùng lúc đó, quay trở lại nhà tổ nhà họ Cố.

Đây chính là một ngôi tứ hợp viện với bốn lối vào, rất hào hoa khí thế, cũng rất cổ xưa.

Mà lúc này, trong nội đường của lối vào thứ tứ, ông cụ Cố ngồi ở trong, đang thưởng trà chơi chim.


Cố Tuấn Hào ở một bên nói: “Ông nội, hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, tuyệt đối không thế cứ như thế mà giao Cố Họa Y phụ trách được.”

Ông cụ mang vẻ hiển nhiên, nói: “Tuấn Hào, ông biết cháu không thích Họa Y, nhưng hợp đồng này dẫu sao là Họa Y lấy được, tự nhiên phải giao cho nó phụ trách, nếu không người trong công ty sẽ nói ông thiên vị, người bên ngoài cũng sẽ có lời đồn không hay.”

“Ba, chuyện này ba phải suy nghĩ cẩn thận, Cố Họa Y nó dù sao cũng là phụ nữ, nó nếu như là vì hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, lập uy tín ở trong công ty, lung lạc lòng người, không tốt cho Tuấn Hào.” Ba của Cố Tuấn Hào, Cố Thiệu Dũng lúc này nói.

Ông ta là bị Cố Tuấn Hào kéo tới.

Vì con trai, ông ta chỉ có thể làm như thế, nhắm vào cháu gái của mình.

Ông cụ Cố vẻ mặt không vui nhìn hai ba con này, nói: “Có gì thì cứ nói thẳng, đừng lòng vòng với ta.”

Cố Tuấn Hào và Cố Thiệu Dũng liếc nhìn nhau, người trước lập tức nói: “Ông nội, ông không lo lắng Cố Họa Y thì phải lo lắng Lý Phàm. Cậu ta tuy là con rể vào ở rể, nhưng dù sao là người khác họ. Hơn nữa, 4 năm nay cậu ta ngoài mang tai tiếng cho nhà họ Cố thì không có ích sự gì khác. Nếu Cố Họa Y quản lý Công ty thuốc Vân Sinh rồi, đợi khi ông trăm tuổi, ông không lo lắng sản nghiệp của nhà họ Cố rơi vào trong tay của tên khác họ Lý Phàm này sao?

Sắc mặt ông cụ Cố tối sầm lại, hừ lạnh một tiếng, quát: “Sao hả, mong ta chết, để mấy người coi trời bằng vung tranh đoạt quyền lực?”

Cố Tuấn Hào vội cúi đầu nói: “Ông nội, cháu không phải có ý này.”

Hừ!

Ông cụ Cố hừ lạnh một tiếng nói: “Lý Phàm muốn nhòm ngó sản nghiệp của ta, không thể nào, nó và Cố Họa Y chắc chắn phải ly hôn, cho nên hai người yên tâm đi. Về hết đi, suy nghĩ làm sao tăng năng lực của mình, đừng có cả ngày chỉ biết đấu đá nhau.”

Cố Tuấn Hào vừa nghe lời này, siết chặt nắm đấm, cắn răng nói: “Ông nội, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Bây giờ, bản hợp đồng đó của tập đoàn Vinh Khang còn chưa ký tên, hoàn toàn có thể để người khác đến ký, không nhất định cứ phải là Cố Họa Y. Chúng ta tóm lại không thể lấy tương lai của nhà họ Cố đi cược Lý Phàm và Cố Họa Y liệu có ly hôn hay không?”

Nghe thấy lời này, sắc mặt của ông cụ Cố trở nên nghiêm nghị.

Cũng không phải không có loại khả năng này.


Tuy ông ta đối với Lý Phàm rất hà khắc, thậm chí đã ngăn cản anh và con gái gặp mặt, ba năm nay số lần gặp mặt chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng, tình cảm của Lý Phàm và Cố Họa Y, ông cụ Cố cũng không dám chắc.

Chuyện ngày sau, ai cũng không nói trước được, ngộ nhỡ hai người này thật sự có bí mật gì đó thì sao? Vậy nhà họ Cố há không phải thật sự rơi vào trong tay tên phế vật Lý Phàm đó sao.

Không được, không được!

Hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, đối với nhà họ Cố mà nói, chính là một miếng bánh ngọt lớn, lợi nhuận mấy trăm tỷ, là doanh thu một năm của bọn họ rồi.

Có mối hợp tác này, Công ty thuốc Vân Sinh của nhà họ Cố, địa vị ở Hán Thành tự nhiên sẽ như nước dâng cao.

Nếu như để Cố Họa Y ở trong công ty lập nên uy tín, đối với Cố Tuấn Hào người thừa kế của nhà họ Cố quả thật bất lợi!

Dù sao là phụ nữ, còn chưa có tư cách quản lý nhà họ Cố!

Nhìn thấy sắc mặt của ông nội ngưng trọng, Cố Tuấn Hào vội rút điện thoại ra, tìm một đoạn video đưa cho ông cụ xem, sau đó thêm mắm dặm muối: “Ông nội, ông nhìn xem, Họa Y lấy được hợp đồng của tập đoàn Vinh Khang không chính đáng, đều nói cô ta là dựa vào cơ thể mới được lấy cơ hội hợp tác, nếu như để cô ta phụ trách, đối với danh tiếng của nhà họ Cố không tốt lắm.”

“Hơn nữa, cháu nghi ngờ tên Lý Phàm này vốn vào nhà họ Cố ở rể là có mục đích, nói không chừng, cậu ta đang đợi một ngày này.” Cố Tuấn Hào tiếp tục nói.

Ông cụ Cố bỗng đập vỡ ly trà trong tay xuống đất, trầm giọng quát: “Hừ! Một tên phế vật, cũng dám nhòm ngó sản nghiệp của nhà họ Cố ta, quả thật tìm chết! Như thế, bữa tiệc gia đình tối nay ta sẽ để cháu phụ trách hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, cháu cũng phải làm nên trò trống cho ta, cháu tương lai là người phải thừa kế sản nghiệp của nhà họ Cố, không thể vô dụng được, hiểu chưa?”

Cố Tuấn Hào vừa nghe lời này, mặt mày vui như như nở hoa, nói: “Ông nội, ông yên tâm, cháu chắc chắn cố gắng, nhất định làm tốt hơn Cố Họa Y.”

Cố Họa Y à, tối nay, cô tiêu rồi!

Chuẩn bị đem hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, chắp tay nhường ra đây, ha ha ha!



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.