Bạn đang đọc Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị – Chương 288: Khó Trách Anh Ta Muốn Đua Xe Với Chúng Ta
“Mà tiền thưởng của các trận đấu thường niên cũng cực kỳ cao, tôi nhớ rõ trận đấu thường niên năm trước, quán quân trạm phụ có tiền thưởng mấy ngàn vạn đô la, giải thưởng của quán quân chung cuộc lại càng cao lên tới con số vài trăm triệu đô la, nghe nói năm nay giải thưởng sẽ rất cao, rất nhiều thể lực có tư cách tham gia trận đấu thường niên cũng đang tìm kiếm cao thủ xe đua, chuẩn bị đăng ký trận đấu thường niên năm nay đấy.”
“Mà Đường núi Nanniwan của thành phố Giang Lăng, chính là một trong các nơi tổ chức giải đấu đua xe ngầm thường niên, cũng là một trong những đường núi hiểm trở nhất, mỗi năm cũng sẽ có rất nhiều tay đua chết trên đường núi này, cực kỳ nổi tiếng trong giới đua xe ngầm trên cả nước Hoa, cho nên thường xuyên có người đến đây chơi.”
Cố Minh nói xong đột nhiên nhíu mày.
Cậu ấy hơi lo lắng tiếp tục nói: “Anh Sách, Quản Trạch Nguyên từng là một tay đua chuyên nghiệp trong giới đua xe ngầm, kỹ thuật của anh ta rất lợi hại, còn đã từng tham gia trận đấu cấp độ ba của tổ chức Thương Minh, thậm chí trận đấu cấp độ hai, hơn nữa còn từng giành được chức vô địch trận đấu cấp độ ba ở chỗ Đường núi Nanniwan này!”
Tiêu Sách nghe vậy, cũng không quá để ý, cười nói: “Khó trách anh ta muốn đua xe với chúng ta, thì ra cũng có chút trình độ.”
“Không phải có chút trình độ, mà là rất lợi hại! Ít ra ở thành phố Giang Lăng, ở trên Đường núi Nanniwan, ngoại trừ những tay đua chuyên nghiệp, người lợi hại có thể so sánh với Quản Trạch Nguyên rất ít và cũng rất hiếm.”
Cố Minh rất lo lắng, cậu ấy cũng không rõ trình độ đua xe của Tiêu Sách như thế nào, nhưng trình độ của Quản Trạch Nguyên thì đều được mấy cậu ấm thành phố Giang Lăng công nhận.
Tuy mấy cậu ấm đều thích đua xe, nhưng trên thực tế người có kỹ thuật thì lại rất ít, khoảng cách với sự chuyên nghiệp càng chênh lệch rất lớn.
Nhưng Quản Trạch Nguyên lại là một trong số ít những cậu ấm có trình độ chuyên nghiệp, đặc biệt còn là vì Quản Trạch Nguyên rất quen thuộc với Đường núi Nanniwan, Cổ Minh cảm thấy Tiêu Sách rất khó thắng được.
Tiêu Sách cũng không có giải thích gì nhiều, hơi do dự, anh mở miệng nói: “Cậu Minh, cậu nói hiệp hội đua xe ngầm tổ chức trận đấu thường niên, khi nào bắt đầu? Phải làm sao mới có thể tham gia?”
Cố Minh nghe vậy thì có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới Tiêu Sách lại có thể cảm thấy hứng thú với chuyện này.
Cậu ấy cũng không nghĩ nhiều, giải thích nói: “Trận đấu thường niên, hình như còn nửa tháng nữa thì bắt đầu, đến lúc đó sẽ hoàn thành mười cuộc đấu trạm phụ trong vòng thời gian một tháng, sau đó sẽ quyết định quán quân thường niên cuối cùng.”
“Về phần tư cách dự thi, thế lực nào cũng có thể thành lập đội xe đến tham gia trận đấu khởi động, chỉ cần nộp đủ phí báo danh cho ban tổ chức là được, mà phí báo danh này giá cao lên tới trên trăm vạn đô la..”
Tiêu Sách nghe vậy, nhất thời có chút ngạc nhiên, phí báo danh trận đấu khởi động đã cần trên trăm vạn đô la?
Cổ Minh dường như nhìn ra được vẻ ngạc nhiên của Tiêu Sách, cười khổ nói: “Anh Sách, anh cũng đừng cảm thấy nhiều, thực tế Thương Mình đã quyết định phải tăng phí báo danh lên rồi, bởi vì đội xe đăng ký quá nhiều, ngày trước cũng có trên trăm đội xe đăng ký, dẫn đến việc phải quyết định chọn ra mười sáu đội mạnh nhất cho trận đấu khởi động, quá lãng phí thời gian.”
“Dù sao cầm được giải quán quân thì lại có thể nhận được tiền thưởng trên một trăm triệu mà! Mà chỉ có mười sáu đội mạnh tham gia trận đấu khởi động mới có thể tiếp tục tham gia trận đấu lớn thường niên, mỗi một đội, mỗi một trạm phụ chỉ có thể cử ra một tay đua tham gia, nhưng ở từng trạm phụ khác nhau có thể thay đổi người, sau cùng đội có tổng điểm cao nhất sẽ đạt được giải quán quân!”
Tiêu Sách nghe Cố Minh giải thích xong, lập tức lắc đầu.
Như vậy thì không có gì khác biệt so với đua xe chính thống, muốn tham gia trận đấu thường
niên ngoại trừ việc có tiền, còn phải trố hết tài năng từ trong trận đấu khởi động, lọt vào top mười sáu đội mạnh mới có thể cạnh tranh lấy được tiền thưởng cao ngất ngưởng như thế.
Tiêu Sách vốn đang suy nghĩ, bản thân có thể từ trận đấu này kiếm chút tiền chi tiêu hay không, bây giờ nghe giải thích xong, cũng chỉ có thể lựa chọn từ bỏ thôi, bởi vì anh không có nhiều tiền để đăng kí như vậy, cũng không có nhiều thời gian như vậy.
Trước mắt vẫn là thắng từ chỗ Quản Trạch Nguyên một ít đi đã!
Tiêu Sách không hỏi thêm nữa, một hàng ba người đi vào trong một tòa cao ốc lớn, lập tức nhìn thấy được Quản Trạch Nguyên và ĐồngYY, cùng với bốn người bạn của anh ta.
Quản Trạch Nguyên cũng thấy được nhóm ba người Tiêu Sách, lập tức cười khẩy đi lên đón tiếp.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com -.