Đọc truyện Thiên Vu – Chương 65: Ồn ào sục sôi
Mới đầu có người không tin, kết quả Trần Lạc thật sự ném, còn đạp nát. Tiếp theo… Không có tiếp theo, mọi người đều nhận. Bọn họ hiểu tấm lòng của Trần Lạc, biểu thị sau này nếu hắn có gì cần cứ hô một tiếng.
Trần Lạc rất thích, khi ăn cơm nhìn tiểu tử vương Uy hay móc linh đan ra khỏi ngực, hít hà, vẻ mặt thoa mãn sau đó cẩn thận dùng vải đen bao lại.
Trần Lạc thấy vậy trêu vương Uy:
– Ta nói này vương Uy, nhìn xem ngươi không tiền đồ, thứ này không phải trứng vàng, ngươi không ăn chẳng lẽ chờ nó đẻ con?
Mọi người cười vang. Vương Uy xấu hổ, mặt đỏ rực, gã lúng túng gãi đầu. Không chỉ vương Uy, các học đồ khác, bao gồm Ngưu Manh đều cẩn thận cất linh đan. Linh đan quá quý giá với các học đồ, thứ nhất là không nỡ ăn, thứ hai là đao tốt nên sử dụng ở lưỡi dao, vào lúc quan trọng ăn linh đan mới phát huy tác dụng lớn nhất.
Ăn cơm trưa xong Trần Lạc nằm ngửa dưới gốc cây, ngực trần, tay phẩy quạt. Nếu không phải khuôn mặt Trần Lạc quá thanh tú giống con gái thì trông như anh nông dân.
Ngưu Manh lỏa thân trên lộ cơ bắp săn chắc, da đen nhẻm, ánh nắng chiếu rọi làm hoa mắt người.
– Trần Lạc, ngươi có nghe nói về Tiểu La Thiên học viện chưa?
– Có chuyện gì?
Gần đây Trần Lạc chăm chỉ tu luyện, không biết tình huống bên ngoài, cũng không có hứng thú tìm hiểu.
– Ta chỉ nghe đồn, hình như vu đại sư từ bên ngoài trở lại.
– Vu đại sư? Có lai lịch gì?
– Mười năm trước Vu đại sư là học đồ của Tiểu La Thiên học viện, sau này thành công thi đậu Trung Ương học phủ, nghe nói nhậm chức trong Vinh Diệu công hội, chức vị khá lớn. Lần này Vu đại sư trở về là vì báo đáp ơn tài bồi của Tiểu La Thiên học viện, định mang năm học đồ đi Tiểu Phật linh Giới xem Thiên Ngộ Bia.
– Thiên Ngộ Bia trong Tiểu Phật linh Giới? Đó là thứ tốt.
Nói sao thì Trần Lạc là đại đạo trận pháp đẳng cấp thế giới danh chấn thiên hạ nên đương nhiên có nghe nói về Thiên Ngộ Bia. Trần Lạc không chỉ nghe nói, hắn từng lẻn vào Tiểu Phật linh Giới xem thử, bởi vì trong truyền thuyết khi Thiên Ngộ Bia hiển linh sẽ phát ra ánh sangs phật, ánh sáng pahạt đó khiến người khai ngộ ngay. Sau khi khai ngộ đầu óc bay nhanh, ý niệm thông đạt. Linh quyết thường ngày không thể lĩnh ngộ lúc đó giây lát là hiểu ngay. Tiếc rằng mười năm Thiên Ngộ Bia mới hiển linh một lần, khi Trần Lạc lẻn vào Tiểu Phật linh Giới thì Thiên Ngộ Bia không hiển linh nên hắn không cảm nhận được ý niệm thông đạt.
Thiên Ngộ Bia còn có tên khác gọi là đại viên mãn tạo hóa bia.
Bởi vì mỗi một lần Thiên Ngộ Bia hiển linh sẽ giúp nhiều người tăng vọt trong tạo nghệ linh quyết. Có nhiều người kẹt ở giai đoạn đỉnh mấy năm hay mấy chục năm nhờ vào Thiên Ngộ Bia được đại viên mãn, thậm chí có tin đồn là có người ngộ ra linh quyết hoàn toàn mới. Không ai biết tin đồn là thật hay giả nhưng mọi người đều nói vậy, đồn qua lại cuối cùng thành thật.
Tất nhiên không phải ai đều có tư cách đi Tiểu Phật linh Giới xem Thiên Ngộ Bia, vé vào cửa không mua được bằng linh thạch. Cho nên khi Tiểu La Thiên học viện tuyên bố việc này không chỉ chấn động Trường Tín thành mà còn gây sóng gió lớn toàn Kim Thủy Vực.
Thiên Ngộ Bia, đây chính là nơi tạo nên đại viên mãn trong truyền thuyết. Ai cũng hâm mộ Tiểu La Thiên học viện, ngay cả học đồ Úy Lam học viện được gọi là học viện số một Vương Khắc lão sư lúc này hận không thể nhập học vào Tiểu La Thiên học viện.
– Chuyện đó đồn rângòi làm Kim Thủy Vực ồn ào xôn xao, nghe nói Tiểu La Thiên học viện đã tuyển danh sách, có đệ nhấn nhân trong học viện, Mộ Hạo, Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm. Không biết vị trí cuối cùng thuộc về ai, Vu đại sư mang ai đi thì chắc chắn khi năm người này trở về sức chiến đấu sẽ tiến bộ kịnh người.
– Đúng vậy! Nghe nói Thiên Ngộ Bia có thể biến đồ ngốc thành thiên tài huống chi Tiểu La Thiên học viện chắc chắn đề cử mấy học đồ cao cấp như Mộ Hạo. Một khi bọn họ trở về, sức chiến đấu sẽ tăng cao rất nhiều, hội tih Kim Thủy Vực lần này sẽ có trò hay để xem, không chừng Tiểu La Thiên học viện được giải nhất.
Từ khi Tiểu La Thiên học viện tuyên bố tin tức không chỉ khiến Úy Lam học viện hạng nhất, Phi Hồng học viện hạng hai cảm thấy áp lực lớn, hai mươi ba học viện trong Kim Thủy Vực đều thấy áp lực. Bởi vì bọn họ biết rõ chuyến đi Tiểu Phật linh Giới sẽ ảnh hưởng hội thi Kim Thủy Vực hai tháng sau, thậm chí là cuộc thi Trung Ương học phủ sau đó.
Đám người Ngưu Manh bàn tán xôn xao, Trần Lạc nằm ngửa dưới thân cây phẩy quạt, vẻ mặt bình tĩnh. Bây giờ Trần Lạc thấy rất thỏa mãn, về Thiên Ngộ Bia gì đó hắn lười suy nghĩ Tiểu La Thiên học viện sẽ mang ai đi, đây không phải vấn đề hắn nên quan tâm. Trần Lạc không có hứng thú với chuyện này, không một chút nào.
– Trần Lạc, ngươi thấy sao?
Ngưu Manh nhìn Trần Lạc nhàn nhã thì thầm lo. Người khác không biết nhưng Ngưu Manh rõ ràng trong nhà đá Trần Lạc đánh bốn người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Cao Phi, Vạn Lập Quần bầm dập. Nếu bọn họ trở về tử Tiểu Phật linh Giới thì chắc chắn sẽ tìm Trần Lạc tính sổ.
– Thấy cái gì?
Trần Lạc nheo mắt ti hí, lười biếng nói:
– Các huynh đệ, ca ca bang bạt bên ngoài mấy năm, tổng kết ra một chân lý, các ngươi biết là gì không?
Đám người Ngưu Manh tò mò hỏi:
– Là gì?
– Con người sống trên đời phải vì mình, sống tự do, vui vẻ, sống vui mới được. Mấy chuyện khác ai muốn làm gì thì làm. Lúc gia vui coi như có kịch hay, lúc bực bội thì… A, đừng nói là Thiên Ngộ Bia đi xem Thiên Ngộ Bia gì đó, dù phụ mẫu ruột của nó là lão vu yêu ngàn năm thì gia cũng đánh.
Trần Lạc nói câu này hơi cuồng, không kiêng kỵ gì, rất kiệt ngạo.
Các học đồ không tiếp xúc nhiều với Trần Lạc, không hiểu rõ hắn. Ngưu Manh luôn đi cùng Trần Lạc nên biết mặt ngoài hắn như mặt trắng nhỏ, nếu chọc giận hắn thì sẽ thành tên khùng. Trong nhà đá Ngưu Manh chính mắt thấy Trần Lạc đánh Diệp Thanh ra sao. Các bàn tay đánh bôm bốp cỡ bốn, năm chục lần, đây là nữ nhân dám chọc Trần Lạc, nếu là nam nhân… Ngưu Manh nghi ngờ Trần Lạc sẽ giết luôn.
Trần Lạc quay về sân định ngủ một giấc rồi tiếp tục tu luyện ai ngờ tiểu tử vương Uy đột nhiên chạy vào.
– Tiểu vương Uy, giữa trưa ngươi không ở bên ngoài gác mà chạy tới chỗ ta làm gì?
Vóc dáng vương Uy nhỏ gầy nhưng đầu rất to, giống cây củ cải. Mỗi lần Trần Lạc thấy vương Uy là sẽ đùa gã.
Trần Lạc nói:
– Có phải ăn xong linh đan rồi? Không sao, chỗ ta còn có.
Trần Lạc định quay về phòng thì vương Uy vội chạy lại bảo mình chưa ăn linh đan.
– Biết ngay tiểu tử ngươi không ăn, nói đi, có chuyện gì?
– Bên ngoài có người tìm ngươi, nói là lão sư lúc ngươi trong Tiểu La Thiên học viện.
Lão sư? Chẳng lẽ lại là Vương Khắc lão sư? Mấy hôm trước Vương Khắc lão sư vừa tìm hắn.