Thiên Thánh

Chương 682: Thuận đường nhìn một chút


Đọc truyện Thiên Thánh – Chương 682: Thuận đường nhìn một chút

Ý Thiên nói một câu chỉ rõ huyền cơ, chuyện này làm cho Tàn Tâm Kiếm Tôn khó chịu, nhưng cũng không phản bác được.

Ngay cả Ảnh Đế cũng không làm gì được Ý Thiên, mấy tên Huyễn Đế như bọn họ làm gì là đối thủ của Ý Thiên.

Trong lòng Ý Thiên tính toán thời cơ, thân thể nhoáng một cái, sáu tên cao thủ hoảng sợ lui ra phía sau, đáng tiếc cũng không nào toàn thân trở ra.

Đầu tiên là Tuyết Dạ Hàn cùng Trình Xuân Hoa rơi vào tay của Ý Thiên, bị hắn trấn áp.

Tư Không Thiên Túng hét lớn một tiếng, tế ra cửu cấp tiên khí Lãnh Nguyệt Kiếm, triển khai phòng ngự.

La Chấn Thiên cùng Tàn Tâm Kiếm Tôn cũng phòng bị toàn diện, Ý Thiên lại bình tĩnh thong dong.

Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc đứng ở bên cạnh xem cuộc chiến, đối với Ý Thiên một chiêu trói buộc một Huyễn Đế và một Nguyên Đế, cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Dĩ vãng Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc chưa bao giờ thấy Ý Thiên ra tay, chỉ nghe nói hắn trùng kiến Âm Dương Hòa Hợp Phái, tu vị hết sức kinh người, nhưng không biết rõ là kinh người thế nào.

Ngày nay tận mắt nhìn thấy, mới phát hiện mình cùng Ý Thiên căn bản là không thể so sánh.

Ý Thiên bởi vì quan hệ với Hoa Thiên Vũ, tận lực thả thả chậm bộ pháp, hắn đang chờ đợi cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện đi tới, như vậy hắn có thể thuận lý thành chương để cho Hoa Thiên Vũ chạy, mà không bị người khác phát giác mình cùng Hoa Thiên Vũ có quan hệ nào.

Cũng may cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện trực tiếp chuyển di thời không, trong nháy mắt tới gần nơi giao chiến.

Một khắc này Ý Thiên đột nhiên phát động tập kích, một lần hành động bắt giữ La Chấn Thiên cùng Tàn Tâm Kiếm Tôn, chỉ còn sót lại Hoa Thiên Vũ cùng Tư Không Thiên Túng đang phòng ngự đầy lo âu.

Lúc Ý Thiên chuẩn bị ra tay với Tư Không Thiên Túng thì một đạo kiếm quang khủng bố hiện ra, làm cho Ý Thiên nhanh chóng lui về phía sau.

Kiếm quang kia chói mắt, có uy lực cực kỳ đáng sợ, chính là cao thủ Vũ Thánh phát ra, Ý Thiên tự nhiên không muốn nghênh đón.

Cười lớn một tiếng, Ý Thiên trở lại bên cạnh Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc, mang theo hai nàng, trước khi cao thủ Vũ Thánh của Vạn Kiếm Thần Điện hiện thân, xảo diệu vận dụng thỉ đoạn chuyển di không gian rời khỏi đây..

Hôm nay Hoa Thiên Vũ tránh thoát một kiếp, Tư Không Thiên Túng cũng dính hào quang của Hoa Thiên Vũ, Ý Thiên tạm thời tha cho hắn một mạng.

Âm Hoang, trong một băng cốc, Ý Thiên nắm Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc lăng không hiện thân.

Băng cốc này cực kỳ an tĩnh, không có một bóng người.

Cốc Tuyết rút bàn tay về, hỏi: 

– Tại sao ngươi đột nhiên hiện thân.

Ý Thiên cười nói: 

– Ta từng lưu ấn ký trên người Minh Ngọc, chỉ cần nàng phát sinh nguy hiểm, ta sẽ sinh ra cảm ứng tâm linh.

Đây là thủ đoạn Ý Thiên lúc trước truy tung Băng Tâm Phái, cho nên lưu ấn kỵ lại.

Ý Thiên ở trên người mười lăm cao thủ kiệt xuất nhất của Băng Tâm Phái lưu lại ấn ký đặc thù, người bình thường không cách nào phát hiện được.


Minh Ngọc nghe vậy, nói khẽ: 

– Cảm ơn ngươi.

Ý Thiên cười cười, không thèm để ý, hỏi: 

– Sao chỉ có hai người các ngươi, những người khác đâu rồi?

Cốc Tuyết nói: 

– Chúng ta chia binh làm hai đường, ta cùng Minh Ngọc phụ trách tìm hiể tình huống của Vân Hoang đại lục gần đây, bởi vì Bát Cực Thần Điện đang toàn lực truy tung chúng ta.

Ý Thiên nói: 

– Muốn tránh né người Bát Cực Thần Điện truy tung rất dễ dàng, trực tiếp đi tới Bàn Long sơn mạch là được.

Minh Ngọc nói khẽ: 

– Việc này chưởng môn đồng ý mới được.

Ý Thiên nhìn qua Cốc Tuyết, tập trung ánh mắt của nàng, hỏi: 

– Phó chưởng môn cảm thấy thế nào?

Cốc Tuyết có chút không dám đối mặt ánh mắt Ý Thiên, cảm giác có cảm giác hãm sâu vào, vô lực tự kềm chế, chuyện này làm cho nàng thập phần sợ hãi, sợ mình sẽ yêu mến Ý Thiên.

Tránh né ánh mắt Ý Thiên, Cốc Tuyết quay đầu nhìn qua nơi khác, thấp giọng nói: 

– Băng Tâm Phái phải cân nhắc an toàn của toàn phái, tìm kiếm chỗ dựa có thể che chở được. Trong khoảng thời gian này, chúng ta vẫn đang bỏ trốn, đối với tình huống bên ngoài không quen thuộc. Lần này ta cùng Minh Ngọc đi ra ngoài chính là tìm hiểu động tĩnh của Vân Hoang đại lục, không ngờ lại bị cao thủ Vạn Kiếm Cung phát hiện tung tích.

Ý Thiên cười nói: 

– Tình huống của Vân Hoang đại lục ta rất hiểu, Âm Dương Hòa Hợp Phái trước mắt có sáu Vũ Thánh, hơn mười vị Vũ Đế. Ta hiện tại là Ảnh Đế, kết hợp Tam Tuyệt thần binh và pháp quyết thần kỳ, Bát Cực Thần Điện cũng không làm khó dễ ta được. Trước kia Bát Cực Thần Điện phái ra tám Vũ Thánh, tám Ảnh Đế, tám Huyễn Đế liên thủ vây khốn ta ở Nam Dương bên ngoài Hỏa Linh Thành. Kết quả ngược lại tổn thất hai Ảnh Đế, ba Huyễn Đế. Thực không làm gì được ta cả.

Minh Ngọc cả kinh nói: 

– Đây là thật?

Cốc Tuyết cũng vẻ mặt kinh hãi, bật thốt lên nói: 

– Âm Dương Hòa Hợp Phái có sáu Vũ Thánh? Băng Tâm Phái chúng ta lập phái mấy ngàn năm, cho tới bây giờ cũng mới chỉ có ba Vũ Thánh mà thôi.

Ý Thiên cười nói: 

– Ta nói là sự thật, không đáng lừa dối các ngươi. Trước đó không lâu. Nam Dương Thất Tuyệt bài danh vị thứ hai Ưng Đà Quỷ Lão có được tu vị phách thiên Vũ Thánh, hắn muốn giết ta, kết quả bị Nạp Lan Tú Quyên bắt được…

Ý Thiên giảng thuật cho hai nữ nghe chuyện xảy ra, hai nàng nghe xong mà hoảng sợ, hoàn toàn bị Ý Thiên dọa ngây ngốc.


– Thế nào, hiện tại dẫn ta đi gặp chưởng môn của các ngươi, trao đổi chuyện hợp tác được chưa?

Cốc Tuyết lấy lại tinh thần. Ánh mắt cổ quái nhìn qua Ý Thiên, chất vấn: 

– Là hợp tác hay là bị ngươi chiếm đoạt?

Ý Thiên cười tà mị, đáp: 

– Đã không phải hợp tác, cũng không phải chiếm đoạt, mà là gia nhập liên minh của chúng ta. Đương nhiên, hình thức không trọng yếu, trọng yếu là quan hệ lẫn nhau.

Nhìn qua nụ cười tà mị của Ý Thiên, Cốc Tuyết cảm giác tim đập nhanh hơn. Trên gương mặt lạnh như băng mang theo nét đỏ ửng

Minh Ngọc cũng có cảm giác giống vậy, hơn nữa phát giác được phản ứng của Cốc Tuyết, trong nội tâm đột nhiên xuất hiện ý niệm, nhớ tới lúc trước Thúy Ngọc hỏi qua mình một vấn đề.

Nếu như đệ tử Băng Tâm Phái gặp gỡ khắc tinh của Băng Tâm Quyết. Chẳng phải không hề có năng lực chống cự?

Chuyện này khiến Minh Ngọc đột nhiên tỉnh ngộ, Ý Thiên tu luyện Xích Âm Tử Dương Quyết, đây chính là khắc tinh của Băng Tâm Quyết.

Ý Thiên tự nhiên phát giác được phản ứng của Cốc Tuyết, trong nội tâm có chút đắc ý. Hắn đương nhiên biết mình tu luyện Xích Âm Tử Dương Quyết là khắc tinh của Băng Tâm Quyết, bởi vậy cực lực khiêu khích Cốc Tuyết, hắn thích nhất là nhìn thấy mỹ nữ lạnh lùng như băng say mê, như vậy rất hấp dẫn..

Cốc Tuyết dường như cũng phát hiện ánh mắt khác lạ của Ý Thiên, lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ, quay người đưa lưng về phía hắn, lạnh lùng nói: 

– Việc này ta sẽ trở về thương nghị với chưởng môn, ngươi đi về Nam Dương xử lý chuyện của ngươi đi. Sau khi thương nghị có kết quả chúng ta sẽ thông tri cho ngươi.

Cốc Tuyết không hổ là phó chưởng môn Băng Tâm Phái, tuy tu vị không bằng Ý Thiên, nhưng mà khí chất lạnh lùng tu dưỡng nhiều năm vẫn ngăn chặn được xao động trong tâm linh.

Ý Thiên hơi thất vọng, nhưng cũng không nên bắt buộc.

Minh Ngọc trợn mắt nhìn Ý Thiên, âm thầm truyền âm nói: 

– Phó chưởng môn là người có tự trọng rất mạnh, ngươi nên cho nàng chút thời gian chậm rãi thích ứng đi.

Minh Ngọc rõ ràng ám chỉ như thế, Ý Thiên tự nhiên nghe được cái gì, lúc này nhìn qua Minh Ngọc cười cười.

– Như thế, ta chờ tin tức tốt của các ngươi.

Khua tay nói xong, Ý Thiên lóe lên rồi biến mất. Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc nhìn qua Ý Thiên biến mất, trong ánh mắt mang theo không bỏ.

Phải biết rằng, phàm là nữ nhân tu luyện Băng Tâm Quyết cho tới bây giờ vẫn lạnh như băng.

Chỉ khi nào động tình sẽ như lửa nóng, hình thành xu thế lửa cháy đồng cỏ khô.

Đây là lạnh tới cực hạn sẽ nóng.


Cốc Tuyết trong lúc vô tình đã bị khí chất trên người Ý Thiên hấp dẫn, nhưng mà nàng không có thừa nhận mà thôi.

Rời khỏi Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc, Ý Thiên không có lập tức quay về Nam Dương, hắn muốn quay về Âm Dương Hòa Hợp Phái một chuyến.

Âm Hoang ở phía bắc Vân Châu, Nam Dương ở phía nam Vân Châu, từu Âm Hoang tới Nam Dương, trừ di chuyển tức thời ra, nhất định phải bay qua Vân Châu.

Ý Thiên thuận đường xuôi nam, quay trở lại Âm Dương Hòa Hợp Phái cũng là bình thường.

Lúc này xuôi nam, Ý Thiên đã tốn thời gian mấy ngày, tuy thu hoạch cực lớn, nhưng mà không rõ tình thế trong phái.

Từ lúc tới gần Bàn Long sơn mạch, Ý Thiên cảm ứng được khí tức cao thủ Bát Cực Thần Điện, bọn chúng nghiêm mật giám thị khu vực Bàn Long sơn mạch này, tận khả năng ngăn cản có người đầu nhập gia nhập liên minh.

Ý Thiên trở lại Âm Dương Hòa Hợp Phái, tất cả mọi người cảm thấy hết sức kinh ngạc cùng cao hứng, nhao nhao đi ra nghênh đón.

Trước mắt chuyến đi Đạo Châu phái ra mười Vũ Đế, do Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều phụ trách. Nam Dương bên kia lúc trước cũng phái ra bảy người, lưu thủ tại Âm Dương Hòa Hợp Phái cũng hơi ít.

Lý Nhược Nhiên cười cười cao hứng nói chuyện với Ý Thiên trong Càn Nguyên đại điện, cũng thuật lại chuyện xảy ra.

– Bát Cực Thần Điện muốn phong tỏa liên hệ giữa chúng ta với bên ngoài, kết quả bị Nạp Lan Tú Quyên giáo huấn hung ác, còn bắt bốn tên cao thủ Bát Cực Thần Điện, chuẩn bị giao cho ngươi xử trí.

Việc này Nạp Lan Tú Quyên trước đó chưa từng nói qua, Ý Thiên cũng cũng không thèm để ý.

Bằng tu vị của Nạp Lan Tú Quyên, nàng chỉ cần nguyện ý, đừng nói là bốn Nguyên Đế, cho dù bốn Vũ Thánh cũng không thành vấn đề.

– Đạo Châu bên kia tình huống như thế nào?

Lý Nhược Nhiên cười nói: 

– Bên kia ngươi yên tâm, Phương Hàn Ngọc cùng Hoang Đường đạo nhân đã âm thầm đi theo. Bát Cực Thần Điện đã phát giác được hành tung của bọn họ, nhưng cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, đoán chừng là cam chịu, trọng điểm vẫn là ngươi.

Ý Thiên nói: 

– Ta mới từ Âm Hoang quay về, nhìn thấy Băng Tâm Phái phó chưởng môn Cốc Tuyết cùng Minh Ngọc trưởng lão, bọn họ bị cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện phát hiện. Băng Tâm Phái trước mắt vẫn do dự, nhưng ta đoán chừng, rất nhanh sẽ tới đây gia nhập liên minh của chúng ta. Nam Dương bên kia ta đã giao Trương Tuyết, nàng đã được truyền thừa thượng cổ Thất Trọng Tiên Phái, tu luyện tới Vũ Thánh đỉnh phong, tạm thời ở cùng chỗ với chúng ta.

Lý Nhược Nhiên cả kinh, bật thốt lên nói: 

– Vũ Thánh đỉnh phong, đúng là khó lường, ngươi thật đúng là có vận khí.

Ý Thiên cười đắc ý, đây không thể gọi là vận khí, có lẽ nên xưng có duyên với nữ nhân mới đúng.

Thời điểm này rất nhiều người đã chạy tới Càn Nguyên đại điện hội kiến Ý Thiên, vẻ mặt mang theo kích động và vui sướng.

Đầu tiên chạy đến là Nạp Lan Tú Quyên, Lê Ngọc Kiều, Toái Tâm Đoạn Trường Nhân, đây chính là ba Vũ Thánh của Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Sau khi gặp mặt, Ý Thiên nói đơn giản chuyện mình thuận đường quay về nhìn một chút.

Nạp Lan Tú Quyên cũng giao bốn tên cao thủ thần điện cho Ý Thiên, do hắn xử trí.

Bốn tên cao thủ Bát Cực Thần Điện là Nguyên Đế, ba nam một nữ, để cho nhất Ý Thiên cảm thấy kinh ngạc là, nữ nhân kia chính là thánh nữ Hư Không Thần Điện, đây chính là cao thủ Huyễn Đế.

Ý Thiên nhìn qua thánh nữ Hư Không Thần Điện, khóe miệng mang theo nụ cười vui vẻ.

Thánh nữ này tên là Phong Linh Nguyệt, nhìn qua chừng hai mươi ba, dáng người hết sức nhỏ thon thả, mang theo khí chất phiêu dật kỳ ảo, là tuyệt đại giai nhân khó có được.

Luận tư sắc, Phong Linh Nguyệt cũng không dưới thánh nữ Vạn Kiếm Thần Điện Tần Mẫn, nhưng mà hai người là loại hình khác nhau.


Tám thánh nữ của Bát Cực Thần Điện, trừ HUyền Âm Thần Điện và Vạn Phật Thần Điện ra, sáu thánh nữ còn lại hiện tại đã rơi vào trong tay của Ý Thiên, chuyện này với Bát Cực Thần Điện mà nói chính là thiên đại châm chọc.

Ba nam nhân kia chính là Vũ Đế, có hai tên là người của Hư Không Thần Điện, chính là cao thủ Nguyên Đế.

Một người khác chính là người của Vạn Phật Thần Điện, là một lão hòa thượng, có được tu vị Huyễn Đế.

Ý Thiên thu bốn người này vào trong người, cũng không có hỏi chuyện liên quan tới Ưng Đà Quỷ Lão, bởi vì dùng tu vị trước mắt của Ý Thiên, không có khả năng trấn áp được phách thiên Vũ Thánh.

Toái Tâm Doạn Trường Nhân nhìn qua Ý Thiên, trong ánh mắt mang theo vẻ chờ mong, hỏi:

– Ngươi có nhìn thấy một nữ nhân áo trắng, có thể nàng bị khống chế trong một không gian đầy huyền linh dị vật không?

Ý Thiên sững sờ, trong đầu hiện ra một thân ảnh, gật đầu nói:

– Ta trước đó không lâu có gặp qua, không biết có phải là người nọ mà ngươi nói hay không?

Toái Tâm Đoạn Trường nhân nghe vậy kích động lên, vội vàng nói:

– Nàng ở nơi nào?

Ý Thiên nói:

– Trong tổ sư động của Ngự Linh Tông, Ngọc Linh Lung chưa từng nói qua chuyện này với các ngươi sao?

Nạp Lan Tú Quyên nói:

– Ngọc Linh Lung chỉ mang theo cao thủ Ngự Linh Tông chạy tới nơi đây, trở thành thành viên của Âm Dương Đại Liên Minh, an bài xong sau đó xuôi nam đi tìm ngươi rồi.

Ý Thiên nói với Toái Tâm Đoạn Trường Nhân, nhắc nhở:

– Ngươi tốt nhất nên mang theo trưởng lão Ngự Linh Tông cùng đi, miễn tới lúc đó xảy ra chuyện phiền toái.

Nạp Lan Tú Quyên cười nói: 

– Vẫn là do ta dẫn ngươi đi tìm, miễn tương lai gây ra chê cười.

Lúc này hai người rời khỏi, Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm, Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, Tiêu Minh Nguyệt, Uyển Nhi, Trúc nhi đi vào trong điện.

Ý Thiên nhìn qua năm nàng, hỏi: 

– Tuyết Cầm, Thiên Vân thành bên kia tình huống như thế nào?

Chu Tuyết Cầm cười khổ nói: 

– Bát Cực Thần Điện nhìn chằm chằm rất chặt, bức ta trở về!

Ý Thiên cười cười, lơ đễnh, đây là chuyện trong dự liệu.

Tiêu Minh Nguyệt nhìn qua Ý Thiên, sắc mặt vô cùng phức tạp.

Cổ Nhược Vân tại Âm Dương Hòa Hợp Phái mấy ngày, giống như đã thích ứng cuộc sống này, ngược lại càng thập phần bình tĩnh.. 

Ý Thiên mời mọi người nhập tọa, nói về kinh nghiệm xuôi nam của mình, nói những chuyện xảy ra, mọi người vô cùng khiếp sợ, không thể ngờ Bát Cực Thần Điện từng phái ra hai mươi bốn cao thủ vây công Ý Thiên, may mắn Trương Tuyết hiện thân, nếu không hậu quả nghiêm trọng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.