Thiên Thần Là Em ?

Chương 7


Bạn đang đọc Thiên Thần Là Em ?: Chương 7

Đúng như lời anh nói , khoản chừng 7h là nó và Chấn Khang qua phòng Chấn Phong .
” Cốc cốc ”
Anh gỏ cửa , còn nó đứng sau lưng anh .
” Cạch ” người con trai bạc kim ánh lên sau ánh đèn , mặc chiếc sơ mi đen . Khẻ liếc nhìn nó rồi nhướn mày nhìn Chấn Khang .
– Em dẩn Tiểu Nhi qua , tại vì Tiểu Nhi có năng khiếu … Anh nói
Vừa dứt lời Chấn Phong quay rót bước vào phòng , căn phòng tối ôm chỉ có ánh đèn nhỏ ở góc bàn .
Nó bước chầm chậm vào .
Khẻ ngồi xuống theo Chấn Khang .
Chấn Khang , Chấn Phong , hai người ngồi châm chú vào màng hình laptop ánh đèn từ laptop hắc vào nhìn gỏ hai khuôn mặt giống nhau y đúc . Nhưng khác biệc cách lạnh lụng và sự diệu dàng .
Còn nó chỉ ngồi đó và nghe nhạc …
– Lại đây . Chấn Phong bất chợt lên tiếng , mắt vẩn dáng vào màng hình .
Nó khẻ đứng dậy bước lại gần bàn làm việc .
Chấn Phong khẻ nhướn vào màng hình laptop .
– Anh hai , cái này hơi khó cho Tiểu Nhi ,
Chấn Phong lơ lời anh nói nhìn nó . Đôi mắt to tròn của nó làm anh như bị cuống hút vào .

Nó gật đầu , rồi ngồi xuống . Nhìn vào màng hình rồi những ngón tay lướt nhẹ trên bàn phím , nó vẫn điềm tỉnh . Chấn khang , Chấn Phong vẩn nhìn nó . Chấn Khang thì ngạc nhiên tột cùng . Còn Chấn Phong vẩn nhìn nó .
” Cạch ”
Nó ấn nút Enter thế là xong , chưa đầy 30p nó đả làm xong bản thảo .
Khóe môi khẻ nhếch lên , rồi quay lại từ đầu . Nó đẩy ghế đứng lên quay lại giường và đeo tai nghe tiếp , hai chân đung đưa dưới giường .
– Em đói không ? Chấn Khang hỏi .
Nó khẻ gật đầu .
– Anh đi lấy đồ ăn cho em nhé ? . Nói rồi anh đẩy ghế đứng lên .
– Không … không cần . Nó lên tiếng . Tiếng nói đó làm mọi thứ dừng lại cả Chấn Phong đang đánh máy củng bất chợt dừng lại .
Nói rồi nó đứng lên bước ra ngoài . Đi thẳng xuống bếp .
– Chị nó tới kìa . Người nao đó trong đám người hầu lên tiếng nói với Kỳ Phương .
Kỳ Phương nhếch mép . Nó đang bước tới bỗng ai ngáng chân nó làm ngả nhào xuống đất , chưa hết nó còn bị nguyen bình nước nóng hất vào chân .
Khẻ bậm chặc môi lại và nhắm nghiền mắt lại .
– A chị xin lổi chị tưởng con chó nào đi ngang nên lỡ … Kỳ Phương nói vẻ vô tội .
Những tiếng cười khúc khích vang lên .

Nó chống cự đứng lên quay người lại bước đi . Những tiến cười càng ngày càng vang lớn .
Chân nó càng ngày càng đỏ dần lên . Bổng từ xa Chấn Phong bước tới .
Khẻ liếc nhìn chân nó rồi nhìn đám người hầu .
Kỳ Phương nính bật cả đám người hầu củng vậy .
– Ai ?. Chấn Phong lện tiếng .
– Dạ … dạ là cô ấy tự té . Một trong đám người hầu lên tiếng .
Anh khẻ bước tới gần người lên tiếng , bàn tay rắn chắc bớt cổ người đó lên đôi mắt rực lửa nhìn .
– Có biếc ta ghét nhất là điều gì không ?. Anh nhướn mày
Người đó gần như không thở nổi đôi mắt rướm nước mắt .
– Ghét nhất là nói dối . Nói rồi anh dùng tay quăng mạnh người nó xuống đất .
Cả khung phòng câm bật , không dám hé nửa lời .
Bước lại gần nó liếc nhìn nó rồi lên tiếng .
– Đi lên phòng ta . Nói rồi anh bước đi , bỏ mặc nó ở đó .
Nó củng quay người bước theo sau anh .
Kỳ Phương nghiến răng .
– Con đó được lắm chờ đó .
———————–
* À nói luôn nhaaaa truyện t/g sẻ chỉnh một chút nha là gia đình họ Phạm là Ma Cà Rồng . Một dòng tộc máu thuần khiết của một vampire chính hiệu . Tiểu Nhi mang trong mình dòng máu của con dấu . Biếc như vậy thôi nha đọc đi rồi biếc tiếp nha :”>> *


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.