Thiên Thần, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi

Chương hap 29


Bạn đang đọc Thiên Thần, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi: Chương hap 29

Tại tập đoàn The King, lúc 9.00 pm
Phong ngồi trong phòng tổng giám đốc đang xem mấy tập tài liệu, bỗng anh nhìn lên đồng hồ, 9.00 rồi sao, nhanh thật. Anh gấp tài liệu vào rồi đi ra ngoài. Anh cần thư giãn một chút. Xuống gara mât của mình, anh lấy con Ferrari màu đen ra, phóng ra ngoài. Anh muốn đua xe
………………………………..
Tại Speed race, lúc 10.00 pm

Đây là vùng ngoại ô thành phố, đã vậy còn vào buổi tối nên rất vắng vẻ. Nhưng có một chỗ thì không. Speed race, đường đua nổi tiếng là tử thần nơi đây, đã có rất nhiều tay đua bỏ mạng tại khúc đua tử thần này. Nhưng những điều này, càng làm cho Phong hứng thú hơn. Anh rồ ga, phóng xe vào chỗ đua. Anh vừa cắm tai nghe thì một chiếc xe đua cũng cùng hang với xe anh nhưng màu tắng, đứng bên cạnh anh. Anh quay sang nhìn, dáng người rất giống Lam. Nhìn cô, à, cô ấy đang ở đây sao. Được thưởng thức tài nghệ của cô ấy rồi. Đang mải suy nghĩ, thì tiengs MC cất lên:
-Kính chào các bạn đã đến với đường đua Speed race, hôm nay chúng ta rất rất vinh dự khi được đón Ma tốc độ và Cơn lốc. Nghe vậy, cả đường đua đang ầm ĩ tự nhiên im ắng đến kinh người, ai cũng nhìn xuống chỗ thì đấu rồi thì một tiếng nổ vang trời vang lên, Những người yêu thích đua xe hò hét nhau, còn những khấn giả thì thi nhau cổ vũ. Đây là lần đầu tiên họ xem cuộc dua xe của hai người làm vua tốc độ. Rất háo hức nha, không uổng công họ đã mua vé ngày hôm nay.
-Bạn đã sẵn sang chưa. Có một cô gái mặc sexy đi ra chỗ đua, chỉ vào xe Ma tốc độ, người ngồi trong xe đang suy nghĩ gì đó, nghe vậy, liền khẽ nhếch mép, rồ ga lên. Khán đài lại một lần nữa bùng nổ
-Còn tôi biết anh đã sẵn sang. Cô chỉ tay vào xe còn lại, Cơn gió, cũng rồ ga, anh cũng nhếch mép. Tâm trạng anh hôm nay rất tốt nha.

Cô gái nổ sung, Pằng lên trời. tiếng nổ vừa rứt hai chiếc xe có màu khác nhau một trời một vực lao vào con đường phia trước. Anh vừa tiến lên, cô cũng không vừa chèn anh về bên trong rồi rồ ga phóng lên. Hai người đều có chung suy nghĩ, một khi đua, chỉ có tăng không có giảm và đã đua là phải thắng.
Qua bao nhiêu khúc cua, nhưng hai chếc xe vẫn đi bằng nhau, lần đua này, thật khiến cho con người ta mở tầm mắt. Đến đoạn cua tử thần, vì đường đó rất bé, cũng là đường quyết định ai sẽ thắng nên hai chiếc xe lại tăng tốc lên 300km/h, không ai chịu nhường ai. Phong đang suy nghĩ nếu cô ấy tăng tay lái như vậy, nếu không đi vào đường đua tử thần thì chỉ có xuống vực, nhưng cô ấy mà chịu thua ư. Buồn cười, anh đang lo lắng nhưng thích thú nhiều hơn, anh đang rất muốn xem, cô dung trò gì.
Còn Lam, vì bên cạnh đường đua có một mỏm đá hình con dốc, mà mỏm đá đó rất nhỏ chỉ bằng một bên bánh xe của Lam, cô không thích cứ thê mà đi vào, cô muốn cho Cơn lốc kia biết, cho dù anh có thắng thì cũng trong nhục nhã mà thôi.
Cô tiến gần mỏm đá, còn Phong càng ngày càng lo lắng, cô ấy muốn lao xuống vực. Vì không để ý, nên tốc độ anh đã giảm đáng kể. Trên khan đài, người hâm mô, mắt như lồi ra nhìn Ma tốc độ.
Lam tiến gần hòn đá, cô rồ ga cho dầu xe hơi nâng lên một chút rồi đáp xuống hòn đã. Lấy hòn đá làm điểm trụ, cô nhấn ga phóng vọt lên rồi rẽ vào đường tử thần. Bỏ xa Cơn lốc đang trố mắt ra nhìn Lam. Cả khan đài một phut im lặng, tự nhiên vang lên những tiếng tán thưởng, cùng không thể tin được. Thật bái phục


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.