Đọc truyện Thiên Tài Phế Vật – Chương 7: Mộng Diệp Thanh Lâu (1)
Hai nàng cứ thế bước vào Mộng Diệp thanh lâu, nơi đây chính là thanh lâu nổi tiếng bậc nhất của Yên kinh. Các nữ tử nơi đây đều là mỹ nhân khuynh thành, nơi này còn bán nhạc cụ, mỹ phẩm làm đẹp… Hơn nữa, cứ mỗi tuần thanh lâu sẽ ở buổi đấu giá, mỹ nữ có, cực phẩm cũng đều đủ cả. Ở đây còn có chế độ cho phép nữ tử chỉ bán nghệ không bán thân. Nói tóm lại, nơi đây như một khu giải trí tổng hợp ở hiện đại vậy.
Giáng Thiên Điệp bước lên lầu hai.
Mộng Vũ cảm thấy là lạ, lầu hai chẳng phải là nơi bán nhạc cụ ư? Tiểu thư sao lại lên đó!
“Tiểu… à! Công tử, người đi lên đó làm gì?”
Nàng quay sang nhìn vẻ mặt khó hiểu của Mộng Vũ, cũng nhàn nhạt trả lời.
“Ngươi không thấy sao? Ta đi mua cầm!”
Nghe câu trả lời, Mộng Vũ lập tức há hốc mồm ra.
“Mua cầm?! Người á? Chẳng phải người đến đây để trêu hoa ghẹo nguyệt sao?”
Nàng nhìn Mộng Vũ ngạc nhiên đến nhăn nhó mặt mày, trong lòng cảm thấy khó hiểu, nàng mua cầm chẳng lẽ là chuyện lạ có thật? Còn dám nói nàng tới đây để trêu ghẹo mỹ nữ!
“Đầu óc ngươi sao mà thiếu trong sáng thế?! Lại còn nghĩ ta muốn trêu hoa ghẹo nguyệt? Ta là nữ nhân! Nữ nhân a!”
Mộng Vũ đơ điếng người, quá nửa ngày mới cất lời:
“Người đang phẫn nam trang a!”
Giáng Thiên Điệp nghe vậy giật nảy mình. May mà lúc nãy nàng nói nhỏ, suýt tí nữa thì hỏng kế hoạch.
“Tạm tha cho ngươi, đi thôi.”
Nàng nói rồi bước nhanh tới chỗ mấy cây cầm. Mộng Vũ cũng bước theo sau.
“Công tử, người mua cầm làm gì?”
Nàng vừa xem cầm vừa nhàn nhạt mở miệng:
“Đương nhiên là để chơi a!”
“Nhưng tại sao đang yên đang lành người lại muốn chơi a ?”
“Vì có hứng a! Mà sao ngươi hôm nay ngươi nhiều lời vậy?”
Bị chê nhiều lời, Mộng Vũ lập tức im bặt, trên mặt đã nổi lên hai chữ “tức giận”.
Nàng mặc Mộng Vũ đầu đang bốc khói, vẫn tiếp tục xem cầm. Nàng ở hiện đại chính là thiên tài với chỉ số IQ 300/300. Nàng từ nhỏ đã đam mê nhạc cụ dân tộc và cũng rất có năng khiếu, hồi 2 tuổi, nàng đã bắt đầu luyện chơi đàn tranh, đàn nguyệt. Nhưng từ khi cha mẹ mất, nàng phải một mình nuôi em trai, lúc đó nàng mới 8 tuổi, từ đó nàng cũng đồng thời bỏ chơi đàn để tập trung vào tiếp quản công ty. Xuyên không rồi cũng không còn nhiều gánh nặng, nên nàng mới quyết định tiếp tục chơi đàn.
Đang xem cầm, bỗng một tên nam nhân xuất hiện.
“Công tử đây có biết tới Huyết Âm?”