Thiên Tài Cuồng Phi - Phế Vật Tam Tiểu Thư

Chương 222: Thiếu


Bạn đang đọc Thiên Tài Cuồng Phi – Phế Vật Tam Tiểu Thư: Chương 222: Thiếu

Edior: thu thảo

Chờ lúc mọi người thấy rõ, mới phát hiện cô gái mặc váy tím, chải búi tóc cao, dung mạo xinh đẹp, rất nhiều người nhận biết nàng chính là Lạc Vân Hi.

Trong công đường, Nhan Thiếu Khanh ngồi ở phía trên, tiếp đón Đỗ Học Sĩ, Tần hầu gia, còn quan thần có chức vị cao không mấy người đến, cũng là đến để giám sát.

Dưới công đường có hai người đang quỳ, chính là vợ chồng Đại gia, hai bên mười mấy nha dịch nghiêm mặt đứng nghiêm trang.

Nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng trống, lông mày Nhan Thiếu Khanh khẽ nhúc nhích, lập tức kêu lên: “Người nào gõ trống? Dẫn tới!”

Chẳng mấy chốc, mọi người đã nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp sáng rực rỡ vội vã đi tới công đường, sau khi nhấc váy lên, liền quỵ dưới mặt đất: “Đại nhân, oan uổng!”

“Lạc Vân Hi!” Đỗ Học Sĩ kinh hô hét tiếng, trán không nhịn được nổ lên gân xanh.


Nhan Thiếu Khanh thấy nàng đã đến, lòng cũng trấn định, hỏi: “Chỗ nào oan uổng?”

Hôm nay là ngày cuối cùng hoàng đế ra hạn, hôm nay đã là chung thẩm, nếu như không có chứng cớ khác, kết cục chắc chắn sẽ là chém đầu cả nhà Đại gia sẽ không thể sửa đổi được, cho nên, Lạc Vân Hi xuất hiện, có người vui mừng cũng có người buồn.

Nhan Thiếu Khanh và Tam di nương khi còn trẻ rất thân thiết, hắn tất nhiên là còn có tư tâm khác, dù sao, vụ án này bản thân cũng rất kỳ lạ, hắn cũng không thể tin chuyện này, Thế Nhiệm là quan thành thật như vậy, sao có thể làm được chuyện này.

Đỗ Học Sĩ quát lên: “Thế Nhiệm dám trộm chữ Phù Văn vàng của thánh thượng, đây chính là tội chết, oan uổng ở đâu chứ!”

Lạc Vân Hi ngẩng đầu lên, lớn tiếng đáp: “Ba chữ Phù Văn vàng là giả, có chứa kịch độc, uống thứ này hẳn phải chết! Cậu ta sớm biết việc này, bất đắc dĩ thánh thượng nghe không vào tiếng của người, cho rằng đấy là thuốc trường sinh bất lão, vì vậy ta cữu cữu đành phải ra hạ sách nầy, trộm chữ Phù Văn vàng, cứu hoàng thượng một mạng!”

Lời vừa nói ra, tất cả sảnh đều kinh sợ.

Bởi lúc Tông nhân phủ thẩm án đều sẽ để một số dân chúng trực tiếp ở ngoài phòng nghe phán, cho nên Lạc Vân Hi nói những lời này bách tính đều nghe rõ ràng, mỗi người đều ngơ ngác, tĩnh lặng vừa rồi bị phá vỡ, tiếng nghị luận ầm ĩ.

“Yên lặng!” Nhan Thiếu Khanh vỗ mạnh xuống bàn.

Đỗ Học Sĩ vọt người đứng lên, ở trên cao nhìn xuống gầm lên:

“Hoàn toàn là nói bậy! Phù Văn có độc, ngươi từ đâu biết được!”

Hiện nay, ba tấm chữ Phù Văn vàng kia bị hoàng đế coi là vật không may mắn, cầm đi thiêu hủy, cho nên Lạc Vân Hi nói vậy cũng sẽ không có vật chứng.

Lạc Vân Hi cũng biết điểm này, cũng chính bởi vì biết, mới dám hồ ngôn loạn ngữ. Nàng cao giọng cười, nhấc đầu nói: “Bởi tin tên lừa đảo Đăng Vân đạo trưởng tên lừa gạt kia! Ba tấm chữ vàng Phù Văn kia đã là dùng để mưu hại tánh mạng hoàng thượng, hắn vốn chính là người nước khác phái tới nằm vùng!”

“Hoang đường!” Tần hầu gia vón còn mặt đầy thanh thản muốn xem trò hay, nghe đến đó, không nhịn được hét to một tiếng để nàng ngừng lại, mày kiếm dựng thẳng lên: “Lạc Vân Hi, lời mê sảng như vậy ngươi cũng dám nói sao? Cuộc đời của lão phu còn chưa từng thấy người quái đản như ngươi!”

Lạc Vân Hi ngẩng đầu lên, không sợ hãi khí thế của hai người này tí nào, giờ khắc này, trong ngoài công đường cực kỳ yên tĩnh, ngay cả tiếng một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, giọng nói thanh thúy của nữ tử vang vọng công đường: “Ta có chứng cớ! Vốn không thể nói, nhưng vì thanh bạch cả nhà ta, để chứng minh Đại gia chúng ta một lòng trung thành đối với bệ hạ, ta cũng không thể không nói ra!”


Nghe nàng nói, tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc vô cùng.

Chuyện gì đó, vậy mà không thể nói ra sao?

“Ba tháng trước, Hòa Nguyệt quốc cũng xuất hiện một đạo trưởng hô phong hoán vũ, Hoa hoàng tử từng để hắn lại phủ hoàng tử một đoạn thời gian, hơn nữa cũng để hắn chế chữ Phù Văn vàng như vậy.”

Nữ tử vừa mở miệng nói chính là Hoa hoàng tử Hòa Nguyệt, sắc mặt người ở công đường cũng đều biến đổi.

Hoa hoàng tử vào năm đó trong khi cung biến ở Hòa Nguyệt đã bộc lộ tài năng, thay đổi đột ngột này tam quốc đều biết, chứ đừng nhắc tới mấy nước nhỏ xung quanh. Lần tranh giành ngôi vị hoàng thái tử đó, Hoa hoàng tử quyết đoán thông minh, hành động sấm rền gió cuốn, sau khi tố giác Thái tử, chỉ hơn một tháng, đã bắt được tất cả nghiệt đảng của Thái tử, rất được Hòa Nguyệt đế coi trọng.

Cho nên nói người này chắc chắn là cũng rất có thủ đoạn.

Lạc Vân Hi chú ý tới vẻ mặt bọn hắn, thờ ơ không động lòng, tiếp tục nói: “Hoa hoàng tử để cho người bên cạnh uống thử, không có vấn đề gì, hắn mới dám dùng, lúc hắn chuẩn bị đích thân dùng thử, nếu thành công không có chuyện gì xảy ra liền dâng cho Nguyệt đế dùng. Người đạo trưởng kia nói trong nhà có việc rời đi trước. Nào biết đâu, lúc này, vấn đề liền tới. Vài ngày sau, trong một đêm thân thể Hoa hoàng tử mọc đầy mẩn đỏ, tất cả ngự y đều bó tay toàn tập.”

Mọi người nghe thấy thế liền trợn mắt ngoác mồm.

Nếu như đây là một chuyện xưa mà nói, thì thật sự là quá mức đặc sắc. Nhưng Lạc Vân Hi nàng dám tùy tiện mượn tên tuổi Hoa hoàng tử để bịa chuyện sao?

“Chuyện của Hoa hoàng tử, ngươi sao lại biết được?” Đỗ Học Sĩ nheo mắt lại, lạnh giọng hỏi.


Thế mà, trong lòng hắn lại bắt đầu bất an.

Hắn đang nghĩ, Lạc Vân Hi dám bịa chuyện đến như vậy sao?

Mặt Lạc Vân Hi đầy bình tĩnh nói: “Đỗ Học Sĩ ngài quên rồi sao? Ta là Lạc Vân Hi, nhưng ta cũng là Cửu Vân. Y thuật của ta trong tam quốc ai cũng có thể nghe tên, hơn nữa, ta không vân du tứ hải giống sư phụ, ai cũng có thể tìm được ta.”

“Ngươi nói là, Hoa hoàng tử mời ngươi tới đó giải độc cho hắn sao?” Nhan Thiếu Khanh như vừa ngộ ra hỏi.

Trong lòng hắn cũng rất kinh ngạc, việc này sao chỉ chớp mắt lại biến thành thế này? Nếu như nói đây là biện pháp Lạc Vân Hi nghĩ ra, vậy hắn thật sự là kính phục nàng, có thể nghĩ chủ ý cao minh đến như vậy!

“Đúng vậy.” Lạc Vân Hi gật đầu: “Ta chạy cả ngày cả đêm tới Hòa Nguyệt, tuy lộ trình có chút xa, nhưng rồi cũng kịp, cuối cùng, chữa khỏi Hoa hoàng tử, cũng phát hiện độc ẩn dấu trong phù văn, mà đạo trưởng kia lại biến


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.