Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân

Chương 35: [song Huyền] Góc Nhìn Của Song Huyền (hạ)


Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân – Chương 35: [song Huyền] Góc Nhìn Của Song Huyền (hạ)


Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân
Song Huyền Đồng Nhân
Góc Nhìn Của Song Huyền (Hoàn)
Phần 2: Từ Phía Hạ Huyền
Tác giả: 绒毛猫儿-XT (Đã có sự cho phép của tác giả)
Note: ĐỒNG NHÂN, có thiết lập và suy nghĩ của riêng tác giả, không yêu mời lặng lẽ đi ra. KHÔNG NÓI LỜI CAY ĐẮNG.
——
Ta tên là Hạ Huyền.

Lại một trong năm sư, Địa Sư Minh Nghi.

Còn là Quỷ vương Tuyệt cảnh, Hắc Thủy Trầm Chu.

Quỷ hồn không tiêu tán, tất cả vì chấp niệm.

Ta vì muốn báo thù.

Thù số mạng bị chiếm, thù tan cửa nát nhà.

Miếu Phong Thủy được bảo tồn nguyên vẹn ở nhân gian càng ngày càng ít. Tượng thần Phong Sư còn tìm được chứ còn Thủy Sư dường như đã không còn tồn tại.

Đại để là tín đồ cầu thần nhiều năm không có kết quả, dần dần mất đi tín ngưỡng. Thiếu hương khói cung phụng, miếu thờ suy vong cũng là điều khó tránh. Cũng có thể là do ta phái người đập phá, đốt miếu Phong Thủy.

Lần đầu tiên ta gặp Sư Thanh Huyền trong yến hội ở Thượng Thiên Đình. Lúc đó ta vừa mới lấy danh nghĩa Minh Nghi thăng làm thần quan.

Tiệc tùng như vậy, ta không có hứng thú.

Lúc chuẩn bị bê đĩa bánh ngọt đi, một nữ thần quan áo trắng chắn trước mặt ta: “Vậy đã muốn đi rồi?”.

“…”.

“Ngươi cầm gì đó?”.

“Đồ ăn”.

“Tất nhiên ta biết đây là đồ ăn. Cái này không ngon đâu, bên kia có mấy thứ ngon lắm, ngươi chờ ta lấy tới cho”.

Nữ thần quan dường như rất quen thuộc, vui vẻ xoay người chạy tới bàn thức ăn chọn tới chọn lui, cầm mấy đĩa đầy ắp đồ ăn tới chỗ ta.


Còn chưa tới nơi, một người đàn ông đứng phía xa quát lên: “Sư Thanh Huyền! Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, không có phép biến thành dạng nữ ở nơi thế này! Còn không mau đổi lại cho ta!”.

“!!”.

Nữ thần quan đưa một đĩa đầy cho ta: “Ngươi ăn cái này, cái này ăn ngon lắm”.

“Ngươi là?”.

Nữ thần quan mặt không thể tin: “Ngươi không biết ta?!? Ta là Phong Sư! Em trai Thủy Sư – Phong Sư Thanh Huyền, cả thiên đình không ai không biết ta cả! Aizz, nhưng nhìn ngươi cũng lạ mặt, xưng hô thế nào?”.

“Địa Sư, Minh Nghi”.

“Oh, vậy rảnh rỗi Minh huynh tới phủ Phong Thủy chơi với ta nhé?”.

“Được”.

Sư Thanh Huyền, không biết.

Sư Vô Độ, rất quen.

Trước đêm Hàn Lộ mấy trăm năm trước, sau khi Hạ Huyền nếm trải tường trận địa ngục nhân gian, cuối cùng bỏ mạng.

Mà sinh mạng rách nát như vậy chết đi, có lý do gì đáng giá để Thủy thần quan Sư Vô Độ trên cao tự mình hạ phàm kiểm tra?

Lúc đó ta còn chưa biết, đến tận cuối cùng mới tra rõ — Cùng trước đêm Hàn Lộ đó, ngay tại khi ta chết có người chiếm đoạt mệnh của ta, độ kiếp phi thăng.

Thủy Hoành Thiên đại nhân, dĩ nhiên phải hạ phàm xem ta chết hẳn hay chưa, sẽ không thể cản đường em trai hắn phi thăng nữa.

Sau yến hội hôm đó, không biết lý do gì, Sư Thanh Huyền thường xuyên lải nhải với ta trong các buổi họp trên thần điện.

Phần lớn đều lảm nhảm không dinh dưỡng.

“Anh trai ta đúng là máu lạnh mà, ta chỉ lỡ dậy muộn một lúc không luyện công buổi sáng đã bị huynh ấy mắng một trận lớn”.

Vậy ngươi mắng lại hắn đi.

“Hôm nay ta được ăn món này ngon lắm, nghĩ chắc Minh huynh cũng thích nên cố ý mang tới cho ngươi một ít”.

Cũng không tồi, ăn rất ngon.

“Ta lại bị mắng rồi. Ăn cơm rung chân cũng sai hả?”.

Ngươi còn sống đã là sai lầm.

“Minh huynh à, ta tới chỗ ngươi trốn một lúc, anh ta đang tìm ta khắp thiên đình, ba khối u ác tính bọn họ muốn tụ tập thì cứ tụ tập đi, còn kéo ta theo làm gì”.

Bồi dưỡng ngươi thành khối u thứ tư.

“Minh huynh, ngươi thấy dạng nữ của ta đẹp hay dạng nam đẹp hơn?… Sao ngươi không nói? Ngươi nói đi!!!!”.

Người như vậy cũng có thể vào hàng ngũ thần quan, được người kính ngưỡng ca tụng?

“…”.

“Chúng ta hạ phàm chơi đi? Ta dẫn ngươi tới nơi ta phi thăng xem”.

“Được”.


————
Đài Khuynh Tửu.

Sư Thanh Huyền hứng thú bừng bừng dẫn ta đi xung quanh: “Minh huynh, ngươi xem, đây chính là nơi ta phi thăng đó”.

“Thiếu Quân Khuynh Tửu”.

Sư Thanh Huyền đắc ý xoay quạt Phong Sư trong tay: “À ~~~ Minh huynh ngươi cũng biết cái này hả, lúc ta chưa phi thăng thường tới đây chơi, sau khi phi thăng rồi mới biết có người kể chuyện kia của ta truyền bá ra ngoài. Anh trai ta nói uống rượu thì cứ uống, còn làm bậy nữa sẽ đánh ta”.


“Hắn đánh ngươi?”.

“Này không có, nhiều nhất cũng chỉ mắng vài câu thôi. Từ nhỏ anh ta đã thương ta lắm, huynh ấy lên núi tu luyện còn đưa ta theo nữa ~ Có một lần huynh ấy về muộn, ta đi đưa cơm. Trên đường không cẩn thận sợ hãi ngã lộn nhào, bị trầy da trên mặt, ca ca nhìn thấy còn sốt ruột hơn ta kìa ~”.

“Bị hoảng sợ?”.

“Đúng vậy”. Sư Thanh Huyền đột nhiên nhỏ giọng, quạt phong sư che bên môi nói: “Minh huynh, ta coi ngươi như người nhà mới nói nhá, trên đường ta gặp Bạch Thoại Tiên Nhân đó ~”.

“Thứ chuyên nguyền rủa ngươi?”.

“Chính là nó. Yo~ không ngờ Minh huynh nhìn như đầu gỗ mà biết nhiều thật á. Chuyện kia lằng nhằng lắm, hôm nay đừng nhắc tới tránh phá hỏng tâm trạng. Đi đi đi, ta mời ngươi tới tửu lâu đắt nhất trong thành uống rượu”.

Bạch Thoại Tiên Nhân…

Trong cơ thể ta có một con.

Bạch Thoại Chân Tiên sẽ không dám chủ động trêu chọc người có tiềm chất phi thăng.
Tại sao hết lần này tới lần khác Sư Thanh Huyền lại gặp được.

Ta điều tra ở chỗ Linh Văn, Sư Thanh Huyền phi thăng trước đêm Hàn Lộ.

Sư Vô Độ, Bạch Thoại Chân Tiên, Hàn Lộ.

Một nhà phi thăng.

Có phải hay không thật trùng hợp.

Tất nhiên, quả thật trùng hợp.

Ta với Sư Thanh Huyền cùng ngày cùng tháng cùng năm sinh.

Trong tên đều có một chữ Huyền.

Y chiếm mạng ta, phi thăng trong đêm ta chết.


————
Sau khi mọi chuyện kết thúc.

Hoa Thành từng hỏi ta có hối hận không?

Hối hận?

Sư Vô Độ đã trả lời thay ta rồi, không có từ này.

Ta sao phải hối hận? Khốn khổ chờ mấy trăm năm chính vì tự tay đâm kẻ thù báo thù cho người nhà.

Vì sao ta phải hối hận chứ?


Nhìn Sư Thanh Huyền rơi từ thần đàn xuống vũng bùn?

Nhìn y gãy tay gãy chân cả ngày nhập bọn với ăn mày?

Nhìn y già rồi chết, cuối cùng bị đất vàng nuốt gọn giống như cha mẹ ta, em gái, vị hôn thê của ta, tiêu tan trong không khí, muốn tìm cũng tìm không được?

Mà tất cả những việc này, trách ta sao?

Y tự tìm, là do y tự tìm —- Ta đã cho y ba lần cơ hội.

Một, Đài Khuynh Tửu.

Y bị mang khỏi miếu Phong Thủy không biết thân mình ở đâu, thà chết cũng không muốn quấy rầy Sư Vô Độ độ kiếp.

Hai, thôn Vũ Sư.

Ta dẫn y chạy khỏi phủ Phong Thủy, chủ định của ta là để y an ổn ẩn náu. Y tự chọn muốn tới Đông Hải giúp Sư Vô Độ độ kiếp.

Quạt Phong Sư đã bị ta bẻ làm đôi, pháp lực mất hết. Y lấy gì để giúp Sư Vô Độ?!?

Dùng mạng sao?

Y không quý trọng, ta cần gì phải quý trọng thay y!

Thứ ba, quỷ vực.

Khóa trường mệnh rõ ràng cho dù đeo trên người ai, chỉ cần người đeo bị thương, người khác nhất định có cảm ứng.

Sư Thanh Huyền lại lừa ta.

Mỗi lần ta đều chia tách y cùng Sư Vô Độ, chỉ báo thù Sư Vô Độ.

Mà y, một lần rồi một lần đều đứng về phía hắn.

Y luôn nói ta là bạn tốt nhất của y, nhưng mỗi thời khắc mấu chốt, chung quy ta vẫn là người ngoài.

Tạ Liên nói dù sao Thủy Sư cùng Phong Sư cũng là anh em ruột, máu thịt tương liên.

Nể mặt Phong Sư năm đó liều mạng cứu ta từ chợ Quỷ về thiên đình, cũng đừng dồn ép y quá đáng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.