Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân – Chương 23: [song Huyền] Tư Huyền (4)
Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân
Song Huyền Đồng Nhân
<< Tư Huyền >> (Phần cuối)
Tác giả: 水水不一样积极又向上 (Đã có sự cho phép của tác giả)
Note: Phần này là chút tưởng tượng của tác giả về 99 bức thư cuối cùng lúc Sư Thanh Huyền còn sống gửi cho Hạ Huyền.
—— Và phần trả lời sau đó.
——
76,
Nhặt được một con cún nhỏ bị xe ngựa cán què một chân. Thật đáng thương.
— Ngươi đặt tên nó Tiểu Huyền là có ý gì.
77,
Hạ huynh, lần này ốm rất nghiêm trọng.
— Hoa Thành nói với ta rồi, đã vậy ngươi còn không chịu uống thuốc? Phải chờ ngươi ngủ rồi, ép buộc rót thuốc cho ngươi mới yên tâm rời đi.
78,
Thuốc đắng quá, không biết bọn họ học ở đâu ra thừa lúc ta ngủ rót thuốc. Không thể cho ta chút mứt quả được à….
— Tên ăn mày ngươi….lắm yêu cầu thế.
79,
Hạ huynh, có phải ngày nào đó ta ngủ rồi đi luôn không.
— Miệng quạ đen.
80,
Vẫn là trung niên phát tướng tốt hơn, bây giờ gầy còn da bọc xương.
— Ngươi thế nào cũng đẹp.
81,
Người già nhiều bệnh.
— Khổ cho ngươi…
82,
Đau…
— Tại sao khi đó không thể chăm sóc ngươi chứ?
83,
Hạ huynh… Ta không muốn sống.
— Bệnh nhẹ xíu mà ngươi đã không chịu nổi nữa sao?
84,
Gà quay không có mùi vị gì cả.
— Ta ngán gà quay rồi nhưng vẫn muốn cùng ngươi đi ăn một lần.
85,
Dù sao sống khổ sở vẫn hơn chết đi, ta nghĩ gì khi nói câu này vậy?
— Ta không cho phép ngươi chết, ngươi không được chết.
86,
Hạ huynh, huynh nghe câu vừa gặp đã yêu chưa?
— Ta vừa gặp ngươi đã chung tình.
87,
Chịu được ngày nào hay ngày đấy vậy.
— Nếu ta đọc những lá thư này sớm thì tốt rồi.
88,
Bọn họ thế mà báo cho thái tử điện hạ? Ta xấu xí thế này tuyệt đối sẽ không để các ngươi nhìn thấy, trừ khi ta chết!
— Kết quả cả thi thể ngươi ta cũng không nhìn thấy.
89,
Đã dặn bọn họ nếu ta chết phải hỏa táng ngay lập tức, một đám ăn mày lấy đâu ra tiền mua quan tài.
— Ngươi thật tàn nhẫn.
90,
Đã cảm thụ được cái gì gọi là uống thuốc kéo dài tính mạng.
— Sao ngươi không cố gắng chống đỡ lâu hơn một chút, cho ta thời gian buông bỏ ân oán đi tìm ngươi…
91,
Kiếp sau ta muốn làm phụ nữ, đời này cô đơn không chịu được, cũng coi như có kinh nghiệm đối phó với những tên đàn ông không biết đường về nhà.
— Không ngờ ngươi lại muốn làm quả phụ.
92,
Mơ thấy ca ca, huynh ấy nói chờ ta rất lâu.
— Đừng đi tìm hắn.
93,
Ngủ tới lúc nào đó, muốn ngủ cũng không ngủ được nữa.
— Đừng ngủ.
94,
Bây giờ không xuống giường được, e là mấy hôm sau không cầm được bút nữa rồi.
— Xin lỗi.
95,
Mấy hôm nay ông trời đổ mưa, khớp xương đau.
— Xin lỗi.
96,
Hạ huynh, có thể ta… Không chống đỡ được nữa.
— Cầu ngươi … tiếp tục cố gắng.
97,
Người trước khi chết có thể hồi tưởng lại quá khứ, là thật.
— …
98,
Hạ huynh, rất nhớ ngươi.
— Ta biết, thế giới của ta đã không còn có ngươi…
99,
Bây giờ phát hiện ra, mỗi một nét bút viết xuống, một phong thư không gửi đi, cũng chỉ là viết cho chính mình.
— Cuộc đời còn lại về sau, gió tuyết là ngươi, bình thường là ngươi, nghèo khó cũng là ngươi.
[Hoàn]
( T_T)