Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân – Chương 21: [song Huyền] Tư Huyền (2)
Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân
Song Huyền Đồng Nhân
<< Tư Huyền >> (Phần 2)
Tác giả: 水水不一样积极又向上 (Đã có sự cho phép của tác giả)
Note: Phần này là chút tưởng tượng của tác giả về 99 bức thư cuối cùng lúc Sư Thanh Huyền còn sống gửi cho Hạ Huyền. —— Và phần trả lời sau đó.
—–
21,
Bọn họ cứ nói ta ba hoa mình là thần tiên trên trời. Hôm Hạ huynh trả quạt Phong Sư cho ta, ta muốn phẩy bay hết những thứ phức tạp trong cuộc sống kia, nương tựa vào Minh huynh … cùng với chút yêu thích kia ta dành cho huynh…
Huynh xem ta, sai rồi sai rồi, là Hạ huynh.
— Ngươi muốn gọi cứ gọi đi.
22,
Hình như ta già đi rồi, thì ra năm tháng không bỏ qua con người là ý này?
Hạ huynh, không biết sau này huynh có nhận ra ta nữa không.
— Ngươi hóa thành tro ta cũng nhận ra được.
23,
Có lẽ ta muốn bị mộng của huynh nuốt gọn, trả lại toàn bộ nỗi nhớ nhung của ta dành cho huynh lúc ban ngày.
— Ngươi làm được rồi, ngày nào ta cũng mơ thấy ngươi.
24,
Hạ huynh, thật ra thì ta đang suy nghĩ nếu ta không trốn tránh Bạch Thoại Chân Tiên, có phải những chuyện tồi tệ này sẽ không xảy ra?
Lúc đó Hạ huynh chính là thần tiên cao cao tại thượng, ta lại là người giàu sang rảnh rỗi, e rằng Hạ huynh cũng không coi trọng ta, càng không làm bạn cùng ta.
Huynh xem ta này, lại vui mừng vì mấy chuyện thế này…
— …
25,
Thiếu Hạ huynh mấy đời cũng không trả nổi, trọng lượng một câu xin lỗi thực sự quá nhẹ.
— Vậy thì đời sau bồi ta.
26,
Cuối cùng, người vừa gặp đã mến lại muốn cự tuyệt ta cả ngàn dặm, đưa ta vào chỗ chết vẫn có thể hấp dẫn ta tới tận bây giờ.
— Ta không muốn đưa ngươi vào chỗ chết, hiện tại chỉ muốn ngươi bên cạnh ta.
27,
Hôm nay đi ăn xin gặp một đôi cụ ông cho ta ít ngân lượng, sau đó bước chân tập tễnh đỡ nhau đi. Bạc đầu giai lão chốn nhân gian lại khiến cho đời người có mấy phần ngưỡng mộ.
— Ta đã chết lâu rồi, ngay cả quá trình già đi của ngươi cũng chẳng tham dự chứ đừng nói tới bạch đầu giai lão.
28,
Mấy ngày nay, những người ăn xin lớn tuổi trong miếu đều không chịu được. Nếu nói sinh mệnh này đáng giá thì đáng giá, nói không đáng giá cũng thật sự chẳng đáng giá.
Nếu ta chết rồi, trong lòng Hạ huynh liệu có đáng giá hay không?
— Dù sao cũng không tìm chuyển thế của ngươi.
29,
Lại một ngày tết đoàn viên. Chỉ có thể phân chia gà quay cùng đám ăn mày, món Gà ăn mày này ngon khỏi phải nói, ngon đến không có từ ngữ nào có thể miêu tả được. Ta cố ý học tập để ngày nào đó làm cho Hạ huynh ăn ha.
— Cuối cùng ta vẫn không ăn.
(Tết đoàn viên ở Trung Quốc – Trung Thu).
30,
Những ai đột nhiên gặp biến cố lớn trong cuộc đời, tính cách sẽ sâu lắng hơn nhiều lắm.
— Ngươi thay đổi, nhưng cũng không thay đổi.
31,
Hạ huynh ngươi lại ăn cơm trực?
— Hoa Thành?
32,
Kiếp sau ta muốn đảo ngược cuộc sống, chịu hết tất cả khổ ải xong. Khi gặp Hạ huynh đều là ngọt ngào.
— Tầm như ngươi, một trăm năm nữa ngươi còn chưa đầu thai.
33,
Tết Quỷ ta trà trộn vào Quỷ thành, không biết Hạ huynh có ở đó không.
— Ta không có hứng thú với mấy hoạt động thế này.
(Tết Quỷ – Lễ Vu Lan hay Lễ xá tội vong nhân – Rằm tháng 7 – 15/7 Âm lịch)
34,
Không có sao.
— Ừ.
35, Chán.
— Ừ.
36, …
— Chán?
38,
Già rồi sẽ không hấp dẫn các cô nương yêu thích.
— Là không có ai cho tiền chứ gì.
39,
Đại khái nửa đời sau của ta đều lo lắng vì tiền, than thở vì tình.
— Ngươi chẳng làm sao cũng vẫn than thở.
40,
Viết tới đây, ta thật giống như một người phụ nữ chờ trượng phu không muốn trở về.
— Ta trở về rồi.
41,
Cuộc sống này yên tĩnh quá ha.
— Phủ Hắc Thủy quanh năm đều thế.
42,
Cứ tưởng rằng cuộc sống lúc ở Tiên Kinh mới nhàm chán, bây giờ mới thấy ở nhân gian cũng vậy.
— Không có ngươi, cuộc sống trở nên khó nhẫn nhịn.
43,
Nếu như bây giờ Hạ huynh ôm ta một cái ta nhất định sẽ khóc thành tiếng. Không thì ta nhịn thêm chút nữa được rồi.
— Ngươi khóc đi.
44,
Ta rời khỏi hoàng thành rồi.
— Đi đâu?
45,
Thì ra đi du lịch bằng hai chân lại mệt như vậy.
— Bởi vì ngươi không thể Rút Đất Ngàn Dặm.
46,
Muốn mang núi này, nước này, cây này, hoa này tới cho Hạ huynh cùng nhìn.
— Chỉ muốn nhìn người này.
47,
Thời gian trôi thật nhanh.
— Chớp mắt một cái đã qua một trăm năm.
48,
Ta vẫn luôn mong có việc tốt xảy ra.
— Đây chính là lý do ngươi không đầu thai?
49,
Thật ra thì ta không hi vọng mùa mưa kết thúc. Ta căn bản không biết ta còn có thể nhìn được bao nhiêu mùa mưa.
— Ta giúp ngươi xem.
50,
Ta béo, đây có phải là già rồi phát tướng? Có phải hơi muộn rồi không.
— Ta gầy.
[Còn nữa]
50 bức thư đã qua rồi mọi người, chuẩn bị cho 49 câu cuối thui ><!!!