Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân – Chương 20: [song Huyền] Tư Huyền (1)
Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân
Song Huyền Đồng Nhân
<< Tư Huyền >> (Phần 1)
Tác giả: 水水不一样积极又向上 (Đã có sự cho phép của tác giả)
Note: Phần này là chút tưởng tượng của tác giả về 99 bức thư cuối cùng lúc Sư Thanh Huyền còn sống gửi cho Hạ Huyền. —— Và phần trả lời sau đó.
—————
1,
Nghĩ đi nghĩ lại ta vẫn muốn viết thư cho Hạ huynh. Ta biết Hạ huynh sẽ không nhận cũng không đọc đâu, nhưng cái này cũng coi như gửi gắm khiến cuộc sống của ta tăng thêm chút vui vẻ.
— Ta đọc rồi.
2,
Hạ huynh, huynh biết không, ta ý mà, lần đầu tiên làm ăn mày cảm thấy không quen chút nào. Trước kia nói hoàng thành náo nhiệt, bây giờ lại cảm thấy hoàng thành tuy náo nhiệt nhưng có thêm mấy phần cô quạnh nữa.
— Trong mắt ngươi thế nào là cô quạnh?
3,
Hạ huynh, hôm nay ta ăn gà nướng, món trước kia chúng ta thích ăn nhất ấy! Mà đắt thật, tiêu mất hơn nửa năm tích góp của ta. Mùi vị vẫn như cũ.
— Bây giờ không giống rồi.
4,
Hạ huynh, huynh nói xem sao lại có người ăn no rửng mỡ vậy? Ta tay gãy chân què thì liên quan gì tới bọn họ? Bọn họ ăn no xàm xí, ta còn đang đói bụng đây! Cho tiền thì cho, không cho còn quấy rối. Hừ, bực mình!
— là ai? Nhưng mà chắc cũng chết cả rồi.
5,
Ta mơ thấy huynh.
— Ta cũng vậy.
6,
Nhớ Tiên Kinh, nhớ Hạ huynh, thời tiết thay đổi rất khó chịu.
— Cẩn thận cảm lạnh.
7,
Thời tiết thay đổi có tý, ổ ăn mày lại ốm cả lũ ha ha ha ha. Ta thì chẳng sao cả, quả nhiên Phong Sư đại nhân ta bảo đao không già mà!
— Ngươi không phải.
8,
Mùa đông thật lạnh, chỉ là bát cháo nhỏ được phát cũng thật ngon.
— Ta cũng muốn uống.
9,
Người phát cháo là tiểu thư nhà viên ngoại, rất xinh xắn, đối xử với chúng ta cũng rất hiền hòa. Tiếc là Hạ huynh không thấy được, vị tiểu thư này không kém chút nào so với dạng nữ của ta đâu!
— Không bằng một phần vạn của ngươi.
10,
Mùa xuân tới rồi, muốn đi ngắm hoa với Hạ huynh.
— Được.
11,
Tết Nguyên Tiêu ở hoàng thành không hề đơn giản, vô cùng náo nhiệt, chỉ là thiếu một thứ.
— Ta.
12,
Bọn họ luôn nói ta càng ngày càng thích ngẩn người.
— Ta cũng vậy.
13,
Bánh quẩy nhúng nước ăn thật ngon, cứ cảm thấy nó phồng lên giống như ta nhớ Hạ huynh ấy. Nỗi nhớ cũng phình ra rồi.
— Nghĩ nhiều, ăn quẩy thì cứ ăn.
14,
Ta thế này có phải không biết hối lỗi không?
— Tâm chưa từng hối hận.
15,
Thật ra thì cũng không ghét trời mưa lắm, chủ yếu là thời tiết này ra ngoài ăn xin cũng vô ích. Nếu như được ngồi tán gẫu với Hạ huynh thì tốt rồi.
— Trùng hợp quá… ta không muốn tán dóc với ngươi.
16,
Muốn gặp Hạ huynh, trước giờ gửi nhờ gió mây, nhìn chữ như thấy người đều không phải là phong cách của ta.
— Ngươi không tới.
17,
Đều nói ta kiên cường, không tim không phổi. Thật ra chẳng qua là ta không quá nghĩ tới thành tựu, ăn xin thì nên tự biết phận ăn xin, mệt thì ngủ. Mệt mỏi rồi sẽ ở cùng người mình thích, sau đó ung dung tâm tình tới ngày mai.
— Quãng đời còn lại rất dài… Ta đợi ngươi.
18,
Năm mới có tuyết mới, sương mù của năm mới, ánh mặt trời vô tận, còn có vô số sự sống mới.
— Chỉ là không có ngươi.
19,
Hôm nay Thái tử điện hạ tới gặp ta, còn có Huyết Vũ Thám Hoa. Thái tử điện hạ vẫn giống như xưa, có thể thấy y sống cùng Huyết Vũ Thám Hoa rất vui vẻ. Nếu Hạ huynh cũng ở bên cạnh ta thì tốt rồi.
Thái tử điện hạ gọi “Tam lang”, ta cũng có thể gọi “Hạ huynh” y như vậy.
— Không cần so sánh với bọn họ.
20,
Tất cả phiền não đều xuất phát từ đói bụng và thời tiết âm u.
— Ngươi lại không xin được tiền?
[Còn nữa]