Thiên Châu Biến

Chương 237: Hắc Ám Xá Thân Kỹ (3)


Đọc truyện Thiên Châu Biến – Chương 237: Hắc Ám Xá Thân Kỹ (3)

Trong phòng nghỉ Đan Đốn chiến đội, một mỹ nữ hết sức trẻ tuổi, nhìn qua dung mạo chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Nhưng vẻ mặt luôn trầm tĩnh, trên mặt vẫn luôn mang theo một nụ cười điềm tĩnh, giơ tay nhắc chân đều có phong phạm phong khinh vân đạm, tựa hồ như đều không thèm để ý đến toàn bộ mọi thứ.
“Cũng không thể nói như vậy, hai tên Thiên Châu Sư tu vi Ba Châu của Phỉ Lệ chiến đội kia không phải cũng rất thú vị sao? Một người lực lượng vô cùng lớn, một người tài lại có tài bắn cung không tồi. Điểm mấu chốt là đầu óc rất thông minh, mà Phỉ Lệ đế quốc cũng sẽ không chỉ phái mấy người bọn đến đâu. Trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu, tất cả đều không biết thế nào. Đáng tiếc, trước khi tiến vào bát cường, không có cách nào nhìn được ba chiến đội Trung Thiên, Bảo Phách, Vạn Thú chiến đấu. Lần này chúng ta tuyệt đối không thể lại nằm cuối trong tứ cường.”
Gã thanh niên sắc mặt tái nhợt vừa nghe thấy thiếu nữ kia mở miệng, nhất thời trên mặt hiện lên vài phần kính cẩn: “Đội trưởng nói đúng. Trước mắt, chúng ta sẽ đứng thứ nhất để lọt vào vòng kế tiếp, trải qua bát cường, tiến vào tứ cường, rất có thể sẽ gặp phải Vạn Thú chiến đội.”
Thiếu nữ khẽ nhíu mày: “Vạn Thú chiến đội? Rất phiền toái.”
Thuận lợi thông qua vòng thứ nhất, bốn người Chu Duy Thanh đều rất vui mừng, bất luận như thế nào, bọn họ đã vì mấy người Lâm Thiên Ngao mà tranh thủ thêm được ít nhất là ba ngày. Đối thủ thứ hai của bọn họ đồng dạng vẫn là chiến đội của một vương quốc, thực lực cũng không phải rất mạnh. Mấu chốt chính là đối thủ thứ ba – Bách Đạt chiến đội. Còn đối thủ cuối cùng của bọn họ chính là đội hạt giống – Đan Đốn chiến đội. Vận khí cũng không phải là quá tốt, trận chiến quan trọng với Bách Đạt chiến đội lại không phải là trận cuối cùng, nên thời gian nghỉ ngơi của mấy người Lâm Thiên Ngao cũng không đủ. Nhưng cũng không tính là xấu, ít nhất không phải đối mặt với Bách Đạt chiến đội ngay ở trận đầu tiên.
“Đi thôi, chúng ta trở về báo tin tốt cho đội trưởng.” Chu Duy Thanh vương vai một cái, thảnh thơi nói.
Diệp Phao Phao nói: “Không xem các trận đấu khác sao? Nhất là Bách Đạt chiến đội.”
Chu Duy Thanh cười ha ha, nói: “Không xem. Nếu xem ngược lại càng dễ bị mê hoặc. Nhất định Bách Đạt chiến đội cũng xem chúng ta là đối thủ cạnh tranh mấu chốt, ở những trận đấu này nhất định sẽ giữ lại thực lực. Không cần xem, đợi đến lúc tranh tài, toàn lực ứng phó là được. Huống chi, sau trận thứ hai còn được nghỉ ba ngày để theo dõi. Thật vất vả mới đến được Trung Thiên thành, ta mang Băng Nhi đi chơi đã, lao động cũng phải kết hợp với nghỉ ngơi. Nếu các ngươi không muốn đi dạo thì trở về quán trọ báo tin tức tốt lành trước đi.”

Diệp Phao Phao bật cười, nói: “Chưa thấy qua người nào có thần kinh lớn như ngươi. Được rồi, chúng ta đi thôi. Ta trở về báo tin, các ngươi đi dạo đi. Ngươi thì sao, Ô Nha?”
Ô Nha cười hắc hắc, nói: “Hôm qua nhìn thấy quán ăn gần đó có nhiều món ăn ngon như vậy, ta muốn đi ăn một chút. Gần đây có gầy đi chút xíu, ài, khi nào mới có thể vượt qua một nghìn cân a!”
Ba người Chu Duy Thanh đều im lặng nhìn nàng, một nghìn cân, Ô Kim tộc còn là loài người sao?
Lúc này, trên lôi đài đã bắt đầu trận đấu khác, nhưng vẫn có rất nhiều người chú ý đến bốn người của Phỉ Lệ chiến đội rời đi. Tuy rằng sau khi kết thúc lượt đấu có thể tự do hành động, nhưng nói là như vậy, các chiến đội đều chọn ở lại xem những trận đấu khác, bởi cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Hôm nay, Phỉ Lệ chiến đội tuyệt đối là đội đầu tiên rời đi.
Bất quá lúc này, lại không ai cảm thấy Phỉ Lệ chiến đội có bao nhiêu kiêu ngạo, mặc dù bọn họ giành được thắng lợi, nhưng thực lực thể hiện cũng không cường đại bao nhiêu, còn thua một trận, tại trong mắt nhiều người, chẳng qua lúc này Phỉ Lệ chiến đội ăn may mà thôi. Nhất là trận Chu Duy Thanh và Tiểu Trùng, vẫn là chờ đối thủ hao hết Thiên lực mới miễn cưỡng giành được chiến thắng. Bởi vậy, bọn họ rời đi như vậy, càng làm cho nhiều người cảm giác Phỉ Lệ chiến đội đều đầu óc có bệnh, lại càng không có ai xem trọng bọn họ. Tính ra vài chiến đội hơi kém trong các tổ khác cũng tự tin có thể chiến thắng bọn họ. Mà Bách Đạt chiến đội lại càng tin tưởng như vậy, một đám người cười lạnh nhìn bốn người Phỉ Lệ chiến đội rời đi.
Cùng ra khỏi Trung Thiên quảng trường từ lối dành cho chiến đội, bốn người mỗi người đi một ngả, Diệp Phao Phao và Ô Nha cùng đi đến quán rượu, còn Chu Duy Thanh lại kéo cánh tay nhỏ bé của Thượng Quan Băng Nhi chạy hướng ra đường phố.
Giờ này Trung Thiên thành phồn hoa ngược lại lại yên tĩnh hơn rất nhiều, mọi người đến đã đến quảng tường xem Thiên Châu đại tái, trên đường phố tự nhiên cũng ít người đi.
Chu Duy Thanh nắm bàn tay non mềm nhỏ bé của Thượng Quan Băng Nhi, ngăn một vị đang đi trên đường, hỏi: “Vị đại ca này, xin hỏi, Trung Thiên Thành này có nơi nào bán Quyển trục ngưng hình hay là tài liệu luyện chế Quyển trục ngưng hình không?” Trung Thiên thành được xưng là thành thị lớn nhất đại lục, nói vậy chắc mấy thứ này nọ đều đủ hết. Mặc dù bây giờ Chu Duy Thanh cũng không thiếu tài liệu luyện chế Ngưng hình dịch và Ngưng hình chỉ, nhưng nếu có thể mua được một ít tài liệu hi hữu cũng tương đối không tồi.

Vị kia nhìn Chu Duy Thanh có chút quái dị, nói: “Tiểu huynh đệ, hai người nhất định không phải là người của Trung Thiên đế quốc chúng ta phải không?”
Chu Duy Thanh nghi ngờ nói: “Làm sao ngươi biết? “
Vị kia cười nói: “Nếu là người của Trung Thiên đế quốc, sẽ không bao giờ hỏi lời vừa rồi. Trung Thiên đế quốc chúng ta có Ngưng Hình Các, mua bán mọi vật phẩm liên quan đến Quyển trục ngưng hình. Giống như Thác Ấn cung chuyên giành cho Ý Châu thác ấn. Đương nhiên đây là sở hữu của Trung Thiên đế quốc chúng ta, các quốc gia khác cũng không có loại thực lực này. Nếu ngươi muốn đến Ngưng Hình Các thì cứ đi về phía trước, đến cái giao lộ thứ ba thì rẽ phải, thấy tòa kiến trúc cao nhất là nó.
Nói xong, vị kia liền rời đi, để lại Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi còn có chút sững sờ.
Ngưng Hình Các? Ở Trung Thiên đế quốc thậm chí còn có nơi chuyên môn mua bán vật phẩm liên quan đến Quyển trục ngưng hình. Mà tại các quốc gia khác, muốn mua Quyển trục ngưng hình căn bản không phải là vấn đề về tiền bạc, đây là quốc lực bậc nào a?
Quan trọng hơn là, trong lòng Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi đều khắc sâu vẻ mặt tự hào của người vừa rồi. Vì quốc gia của mình mà kiêu ngạo, tự hào. Người kia là một người bình thường mà không phải là Ngự Châu sư, quốc gia cường thịnh, làm những người bình thường cũng sống rất đĩnh trực.
Thượng Quan Băng Nhi cảm giác Chu Duy Thanh nắm tay mình rất chặt, nghe hắn thản nhiên nói: “Sinh thời, ta nhất định nỗ lực khiến cho người dân cũng có thể vì Thiên Cung đế quốc mà tự hào như vậy.”

Thượng Quan Băng Nhi kéo tay hắn lại, nhìn hắn ôn nhu nói: “Tiểu Béo của ta nhất định làm được.”
Dựa theo phương hướng người kia chỉ dẫn, Chu Duy Thanh tìm được Ngưng Hình Các rất nhanh.
Giống như người kia nói vậy, Ngưng Hình Các là tòa kiến trúc lớn nhất, nhìn qua, quy mô so với Thác Ấn cung của Phỉ Lệ đế quốc cũng không sai biệt lắm, cần phải đi lên gần ba mươi bậc thang mới có thể đến cổng mang phong cách cổ xưa của toàn nhà này. Kiến trúc Ngưng Hình Các có sáu tầng, Ngũ tích lục thú*, ánh nắng chiếu xuống ngói lưu ly giống như bảo quang phát sáng, có thể nói kiến trúc này đã đạt đến cảnh giới đỉnh phong trên đại lục.
Trước cửa có thủ vệ, cần phải đăng ký sau đó lĩnh thẻ bài mới có thể tiến vào, nhưng lại không hề thu phí, điểm này so với Phỉ Lệ thành thì phúc hậu hơn nhiều.
Vừa bước vào cửa, thính đường rộng lớn trần ngập màu sắc cổ xưa, phong cách cổ xưa trang nhã, cảm giác không hề giống với bất cứ địa phương bán đồ nào, ngược lại có điểm giống với Đồ thư quán. Chu Duy Thanh nhìn kỹ vật liệu gỗ bên trong liền giật mình phát hiện, bất luận là cột trụ hay tượng gỗ điêu khắc cho đến vách tường, tất cả hắn đều rất quen thuộc, chính là Tinh Thần Mộc được sản sinh tại Thiên Cung đế quốc.
Tại Thiên Cung đế quốc, Tinh Thần Mộc chính là vật tư chiến lược, chuyên môn dùng chế tạo cung tên, đến nơi người ta, thế nhưng biến thành tài liệu kiến trúc.
Thượng Quan Băng Nhi cũng đã phát hiện điểm này, cũng không tránh khỏi giật mình. Ngay lúc hai người đang rất kinh ngạc, một gã thanh niên thân mặc trường bào đến bên cạnh hai người, khẽ thi lễ, nói: “Không biết hai vị muốn gì? Ta là người hướng dẫn tại Ngưng Hình Các, có thể giới thiệu giúp hai vị.”
Chu Duy Thanh cười ha ha, nói: “Ta muốn mua một ít tài liệu luyện chế Ngưng hình dịch, không biết có thể mua ở đâu?”
Gã thanh niên khách khí nói: “Tiên sinh, ngài chắc là lần đầu tiên đến Ngưng Hình Các chúng ta, ta sẽ giới thiệu đơn giản cho ngài được rõ. Ngưng Hình các tổng cộng chia làm sáu tầng, ngoại trừ tầng sáu là phòng đấu giá, mỗi tuần tiến hành đấu giá một lần, còn lại các tầng khác đều bán vật phẩm có liên quan đến Quyển trục ngưng hình. Mỗi tầng đều phân ra năm khu vực, theo thứ tự là Ngưng hình chỉ, tài liệu Ngưng hình dịch, Ngưng hình dịch thành phẩm, Quyển trục ngưng hình thành phẩm và cố vấn Thể Châu ngưng hình. Năm tầng đều phân chia như vậy, chẳng qua là căn cứ vào quyền hạn khác nhau, khách hàng cũng có thể đi lên những tầng khác nhau mà thôi. Tầng càng cao, cấp bậc vật phẩm bán ra càng cao.”

Trong lòng Chu Duy Thanh âm thầm tán thưởng, hỏi gã thanh niên kia: “Vậy bây giờ chúng ta có thể mua sắm ở tầng thứ mấy?”
Gã thanh niên nói: “Trước mắt, hai vị chỉ có thể mua sắm ở tầng thứ nhất. Cần phải mua sắm vượt qua một trăm vạn kim tệ mới có thể đi lên tầng hai. Và tầng ba cần ít nhất là một nghìn vạn kim tệ.”
Chu Duy Thanh vừa nghe xong liền trợn tròn mắt: “Phải nhiều như vậy sao? Không có ưu đãi gì sao?”
Gã thanh niên nói tiếp: “Không phải là không có ưu đãi, nếu như hai vị là Thiên Châu Sư hoặc là Ngưng Hình sư, lại gia nhập vào Thác Ân cung hoặc Ngưng Hình Các của đế quốc liền có thể mua sắm ở tầng ba mà không cần bất cứ điều kiện gì.”
Chu Duy Thanh thầm than một tiếng, càng là quốc gia có nội tình thâm hậu, thì phương thức hấp dẫn cường giả càng cao mình. Bất quá, người ta cũng có đầy đủ nội tình a!
Thượng Quan Băng Nhi tò mò hỏi: “Vậy tầng bốn và tầng năm kia bán cái gì vậy?”
Gã thanh niên mỉm cười nói: “Tầng bốn và tầng năm là khu khách quý của Ngưng Hình Các chúng ta. Hai tầng này có yêu cầu tương đối cao, muốn đi lên tầng bốn phải là người của Thác Ân cung hoặc Ngưng Hình Các bản quốc, mà phải là Thiên Châu Sư có tu vi ngoài Hạ vị Thiên Tông mới được. Nếu không, bất kể là tiêu phí bao nhiêu tiền cũng không cách nào đi lên được tầng bốn. Mà tầng năm lại yêu cầu cao hơn một chút. Yêu cầu tu vi Thượng vị Thiên Tông, hơn nữa có cống hiến nhất định đối với quốc gia, và phải có hai vị khách quý tầng năm đề cử mới có thể bước lên mua sắm.”
-o0o-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.