Thế Thân O Là Vạn Nhân Mê

Chương 30: Bị Hiểu Lầm Và Vai Diễn Mới


Bạn đang đọc Thế Thân O Là Vạn Nhân Mê – Chương 30: Bị Hiểu Lầm Và Vai Diễn Mới


Lần này, vai lồng tiếng của Chu Hạc là hải vương, chỉ người thích nuôi “cá” – bắt cá nhiều tay, đây là truyện xuyên thư, tên “Hải vương về nước”.
Vì thụ có tình tiết giả gái nên giọng nói cũng cần thay đổi, Chu Hạc chính là muốn thử sức với nhân vật chính này.
Truyện thuộc thể loại vạn nhân mê, nữ trang đại lão, ngụy np, tu la tràng!
Nói về nhân vật chính thụ tên là Mộc Quả, sau khi xuyên thư bị hệ thống bắt làm nhiệm vụ, câu dẫn các đại lão.

Khi đã có được tình yêu của họ thì mạnh tay đá văng đại lão.
Mộc Quả hoàn thành nhiệm vụ liền bỏ chạy ra nước ngoài.

Sau ba năm trở về nước tham dự hôn lễ của bạn thân, nào ngờ bạn thân chạy trốn với người tình, còn đánh ngất cậu, mặc cho cậu bộ váy cưới của cô.

Thế là thụ gả thay cho bạn thân.
Mà chết ở chỗ, chồng của bạn thân lại là một trong những đại lão thụ từng đá.

Mộc Quả chưa kịp khiếp sợ thì em trai của đại lão cũng từng là “cá trong ao” của cậu.

Từng con cá thụ nuôi bỗng xuất hiện, Mộc Quả run cầm cập giữ chặt ngụy trang “em gái” của mình, thề sống chết phải chạy khỏi đây.
Bộ truyện thật là tu la tràng khắp nơi, cuộc sống nước sôi lửa bỏng.

Mà Mộc Quả còn không biết tất cả cá của cậu vốn là một người.
Chu Hạc đọc truyện mà hưng phấn không thôi, cậu thích nhìn cách Mộc Quả thoát khỏi tu la tràng, giả gái thật kích thích.

Chu Hạc không thừa nhận là cậu vui sướng khi người gặp họa đâu.
Giọng nữ của Chu Hạc khá gợi cảm, mà hình tượng nhân vật lại là lạc quan nên giọng nữ cũng thiên hướng thanh thúy hơn.

Chu Hạc phải tập chuyển đổi thành công tiếng nói thì mới có thể sắm vai nhân vật này.
Mỗi ngày cậu đều vào phòng thu âm để luyện tập, lúc nấu ăn cũng luyện, lúc ở dọn dẹp văn phòng Hứa Kỷ Trạch cũng luyện, lại vô tình khiến cho các y tá trong bệnh viện oanh động.
Khụ, nói ra là cái hiểu lầm siêu to bự.
Văn phòng của Hứa Kỷ Trạch cách âm rất tốt nên cậu mới dám làm thế, có lần y tá muốn tìm anh, chỉ vừa hé cửa phòng liền nghe một giọng nữ đang “A…!Ô…!Ân…” truyền ra, còn có tiếng “cạch cạch” của bàn ghế.
Nữ y tá trợn mắt hốc mồm, nhanh tay đóng cửa lại, trong đầu nghĩ tới mấy thứ không trong sáng, thành công hiểu lầm Hứa Kỷ Trạch đang làm một loại “vận động hài hòa” nào đó trong văn phòng.
Chu Hạc oan uổng muốn chết, cậu chỉ vừa lau bàn vừa luyện giọng mà thôi, chứ đâu phải “rên rỉ” như y tá suy nghĩ chứ!
Nữ y tá cũng trượng nghĩa mà giữ “bí mật” này giúp Hứa Kỷ Trạch.
Nào ngờ ngày kia có một nữ y tá khác đến đưa tài liệu cho Hứa Kỷ Trạch.

Mà khi ấy Hứa Kỷ Trạch đang cùng cậu ăn cơm, lại trùng hợp ngay lúc Chu Hạc đang giả giọng mới để nói chuyện cho anh nghe thử.
Chuyện khi ấy là…
Hôm đó, Hứa Kỷ Trạch muốn ăn cơm trong phòng nên hai người cũng không đi ra nhà ăn.

Chu Hạc mở ra xuất cơm cậu đã nấu, cùng anh ăn trưa.
Khi ăn Chu Hạc thuận miệng nói với anh cậu sắp đi phỏng vấn bộ kịch mới, lần này là vai chính nên cậu rất hồi hộp, nghe nói cạnh tranh vô cùng khốc liệt.
Hứa Kỷ Trạch cũng không có quy tắc “ăn ngủ không nói”, nên anh cũng hỏi cậu: “Cậu chuẩn bị đến đâu rồi?”

“Đến đây nè, anh nghe xem có phải rất êm tai không?” Chu Hạc dùng giọng nữ nói với anh, âm thanh êm tai lại không quá điệu đà mà tràn đầy sức sống.
Hứa Kỷ Trạch cũng gật đầu khen ngợi, Chu Hạc được thế thì càng thêm tự tin, cả buổi ăn chỉ dùng giọng này để nói chuyện.
Vào tai y tá lại là một cặp đôi đang yêu, Chu Hạc hận không thể trở về quá khứ bảo cô mở to cửa mà nhìn.

Hé có 1cm thì thấy được gì, không những chẳng thấy gì mà còn hay liên tưởng lung tung!
Thế là hiểu lầm càng thêm hiểu lầm.

Trong lúc lỡ miệng thì “bí mật” viện trưởng có bạn gái đã bị tiết lộ.
Từ lần đó trở đi, mỗi lần gặp cậu các y tá đều kéo cậu lại hỏi xem cậu là trợ lý sinh hoạt của Hứa Kỷ Trạch thì có thấy bạn gái của anh ấy chưa? Người đẹp không, tính cách thế nào?
Đến cả bác bảo vệ thấy Chu Hạc cũng kéo lại nhiều chuyện vài câu.
Còn Hứa Kỷ Trạch khi biết chuyện đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cậu!
Chu Hạc đau đớn không thôi, cậu thật sự oan uổng quá mà!

Có lẽ tin tốt nhất duy nhất trong tuần này là Phó Đoạn đã tha cho cậu, nói đúng hơn là từ bỏ cậu.
Chu Hạc nghe tin mà Sở Tinh Châu nói thì vui mừng khôn xiết, nếu biết chỉ cần chửi vài câu tên kia đầu óc liền tỉnh táo thì cậu đã chửi sớm rồi.
Với tính cách cao ngạo của Phó Đoạn, hắn sẽ không mặt dày mà níu kéo cậu.

Cậu nên sớm làm như vậy thì tốt rồi!

Chu Hạc chỉ sợ Phó Đoạn muốn trừng trị cậu vì dám đối nghịch với hắn nhưng Sở Tinh Châu lại nói không có.

Phó Đoạn đã dừng việc phái người theo dõi Chu Hạc.
Từ ngày hôm đó Phó Đoạn không làm ra hành động kỳ quái nào khác.

Thật là tin vui mà!

Tác giả muốn nói.
Phó Đoạn chưa xuống sân khấu đâu, hắn còn nhiều đất diễn lắm.
Còn có…
“Hải vương về nước” là truyện trong kho của tác, có cơ hội thì sẽ đăng nha.

Có bạn nào thích nữ trang đại lão không nà~.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.