Bạn đang đọc Thế Giới Thứ 2: Chương 46: La Hán Trận
Giữa quảng trường lớn, một thân ảnh thiếu niên đơn bạc đứng đó.
Áo trắng như tuyết, vạt áo không gió cũng phất phơ lay động. Mái tóc đen nhánh, khuôn mặt thanh tú với nụ cười tự tin. Thiếu niên gỡ cây cung màu bạc đen trên lưng ra, đưa cánh tay duy nhất còn lại lên, dùng môi miết miết chiếc nhẫn màu xanh ở ngón áp út. Cây cung màu bạc lóe sáng rồi biến mất.
Một mình một đao, Hans đứng đối diện với mười tám thân ảnh hùng vĩ, cả người kim quang chói lọi, ánh sáng vàng này không chút sặc sỡ hoa hòe, trái lại còn có phần cổ phác, uy nghiêm.
Mười tám người được đúc từ kim loại này, mỗi vị cầm một cây côn sắt dài khoảng hai mét, chuyển động đan xen qua lại, linh hoạt vô cùng, chưa động tới mà khí thế đã bức người phát ra ầm ầm, cũng vì thế mà làm cho làn tóc đen và tà áo khoác dài của Hans tung bay phấp phới.
Toàn cảnh trong đấu trường được chiếu lại trên một màn hình lớn trong phòng riêng của Danny, lúc này tất cả đám thợ phụ, thợ lớn thợ nhỏ cũng đã đều tụ tập ở đây, cùng dõi mắt nhìn lên màn hình đó, cả bọn liên tục thấp giọng bàn tán.
“Chúng mày nghĩ chồn bạc sẽ cầm cự được bao lâu !?”
“Không phải chứ !? Mày khinh người vậy !? Hắn là chồn bạc đó, là cao thủ 5x trẻ nhất ở thế giới thứ hai, mấy bức tượng này chạm tới được vạt áo hắn sao !?”
“Mày mới là đứa khinh thường la hán trận này, lúc ông chủ đi mua cùng cô Candy, cô ấy chỉ chịu được mười phút đã bị đánh văng ra ngoài, mất nửa cái mạng vì không để chế độ an toàn đó. Từ đấy về sau cô ấy mới ngoan ngoãn với ông chủ của chúng ta như vậy đấy. Nếu không cao to đen hôi như ông chủ, kiếm đâu ra người tình đẹp thế được !”
“Ặc, lợi hại vậy sao !?”
“Tất nhiên, cô Candy đã sắp tới level 60 rồi còn thê thảm như vậy, chồn bạc dù lợi hại mấy cũng mới chỉ lên 5x là cùng, hắn còn trẻ quá, lại kiêm tu cả hai đường, vừa kiếm vừa cung, chuyên môn không tốt, thắng làm sao được !?”
“Hắn còn trẻ mà leo cao như vậy, chắc cũng phải có điểm lợi hại chứ !? Bạn thân của ông chủ, chắc chắn không tầm thường đâu.” Một tên khác xen ngang nói.
“Chúng mày cứ chờ mà xem !” Tên khơi mào câu chuyện cười bí hiểm.
“Ở mà ông chủ đi đâu rồi !?”
“Đi hò hét quảng cáo rồi ! Ổng bảo nhớ thu hết cả trận lại, sau đó sao ra 50 bản cho ổng”
“Ặc, thảo nào hôm nay lại rộng rãi cho chúng ta vào xem !”
…
Phía bên kia màn hình, Hans đã bắt đầu tấn công.
Skill: Wind Speed.
Đôi cánh gió xuất hiện dưới hai mắt cá chân. Tốc độ chàng trai lập tức tăng vọt, như một làn gió ào ào thổi tới, bóng trắng di chuyển lắt léo giống thiểm điện, tuy nhanh nhưng vẫn đảm bảo lộ tuyến phức tạp, quỷ dị khó phòng.
Mười tám đồng nhân cũng đã bắt đầu động thân, tốc độ di chuyển nhanh hẳn lên so với trước, cả người chúng giống như có ma lực vô hình lôi kéo, lướt đi sát mặt đất, giống như không có quy luật nào cả, nhưng lại trơn trượt vô cùng, giống như phân tử ở dạng lỏng, nhẹ nhàng giao thoa, liên tục kín kẽ, không có lấy một điểm nào sơ hở.
Vừa mới động thân, Hans biết ngay đã gặp phải thứ cứng, không thể dùng tốc độ để lướt qua, vậy thì thử công kích cận thân xem sao, cũng để thử nghiệm luôn vũ khí mới.
Nghĩ vậy hai chân chàng trai lại một lần nữa biến ảo, mũi chân điểm sát mặt đất, sau đó gót chân mạnh mẽ đạp xuống, khiến đất đá nứt ra một mảng lớn, lực phản chấn đẩy cơ thể thon dài ấy một lần nữa tăng tốc trong chớp nhoáng.
Skill: Tempest move.
Sử dụng hai Skill chồng chất, Hans chẳng tốn đến một giây đã tiếp cận được một tên đồng nhân, brave sword giơ cao, chém xuống một cú như sấm sét.
Skill: Heavy Slash.
Đồng nhân thấy bóng trắng ấy công kích, lập tức đưa ra phản ứng hữu hiệu nhất, cây gậy trên tay hắn xoay tròn, vung lên theo một góc chéo vừa phải, tiếp xúc với lưỡi kiếm trong phút chốc. Nhưng không phải lấy cứng trọi cứng, ngay khi lưỡi kiếm và mặt gậy tiếp xúc, hắn nghiêng người, nương theo tốc độ lưỡi kiếm chém xuống mà hạ gậy, theo một góc chéo dựng sẵn.
Lưỡi kiếm vì thế mà trượt sát thân gậy, Skill heavy Slash đã đánh ra khó có thể thu hồi, Hans trơ mắt nhìn một đòn này giáng vào khoảng không trước mắt mà không thể ngăn lại.
Chưa kịp định thần thì bên tai có tiếng gió ầm ầm rít tới.
Một cây gậy màu vàng kim chói lọi, làm hoa mắt người xem, không chút lưu tình đập thẳng vào mặt chàng trai. Trong khi cậu ta vẫn đang ở thế chém xuống.
Uỳnh.
Sóng khí chấn động khiến đại não Hans rung lên ông ông, trước mặt là một đám vàng kim chuyển động liên tục, hoa hòe hoa sói, dường như có vài chú chim đang lượn quanh đầu ca hát.
Còn chưa kịp ổn định thân hình thì mười mấy cây côn từ đủ mọi góc độ ầm ầm giáng tới, thế như sấm sét, đánh cho chàng trai trong cơn choáng váng một lần nữa tơi bời hoa lá.
Hans yếu ớt chống đỡ lại, thậm chí còn không có thời gian đọc tên skill, nhưng đỡ được một cây gậy thì mười bảy cây khác vẫn ầm ầm giáng xuống.
Kết thúc.
Sau bảy phút, thân hình chàng trai tả tơi bị ném ra khỏi trận hình vàng chói kia.
Hans chỉ buồn bực lẩm bẩm một câu: “Thanh kiếm này chẳng khác kiếm thường gì cả !”
Sau đó cậu ta bị cưỡng chế đá khỏi thế giới thứ hai. Avatar ở thế giới này thì lăn ra bất tỉnh.