Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh

Chương 270: Cô ấy không phải là người mà anh có thể động vào (7)


Đọc truyện Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh – Chương 270: Cô ấy không phải là người mà anh có thể động vào (7)

Editor: Nguyetmai

“Đúng vậy, cậu cũng thấy à?”

“Ừ, quá rõ luôn, trước kia uống rượu rõ ràng là rất hào hứng, mấy lần gần đây nhìn anh ấy có vẻ như đang có tâm sự nặng nề.”

“Ừ, chúng tôi cũng phát hiện ra, nhưng không ai dám hỏi.”

“Cũng đúng, chúng ta không nên tự rước họa vào thân, tâm trạng vị tổ tông này không tốt, mọi người đều nhớ phải cẩn thận đấy.” 

Mấy cậu ấm xì xào bàn tán…


Tô Ngự mặc một bộ đồ thường màu trắng, trong khung cảnh ban đêm nhìn có vẻ rất long lanh…

Anh nâng ly rượu vang đỏ tựa chính giữa ghế sofa, đầu gối gác lên lưng ghế, mắt nhìn lên trần nhà, không biết đang nghĩ gì.

Mấy cô chiêu và người mẫu ở chỗ này cũng nhìn ra hôm nay vị thái tử này có tâm trạng không tốt, không ai dám bén mảng đến, tốt nhất là không nên trêu chọc vào anh ta thì hơn.

Hoắc Nghiên Nghiên hiếm lắm mới tới được đây một lần, thật ra cô ta và Tô Ngự không cùng đẳng cấp. Để có thể chui vào đây, cô ta đã phải dốc hết tiền vốn ra để mua một chiếc túi xách Hermes bản giới hạn cho một cô người mẫu, thì người mẫu kia mới đồng ý dẫn cô ta đến đây…

“Tiểu Ưu, hình như hôm nay tâm trạng cậu Tô không tốt lắm.” Hoắc Nghiên Nghiên thấp giọng hỏi cô người mẫu vừa dẫn cô ta vào.

“Đúng vậy, tất cả mọi người đều nói mấy hôm nay cậu Tô không có tinh thần, không ai dám đến gần, nghe nói cả Triệu Thanh Nhã cũng không dám đến gặp anh ấy.”

“Vậy sao? Hóa ra là vậy.” Tất nhiên Hoắc Nghiên Nghiên cũng biết chuyện của Tô Ngự và Triệu Thanh Nhã, nhưng mà cô ta không quan tâm.

“Sao thế? Cô vẫn muốn ngủ với cậu Tô à? Tôi khuyên cô là đừng vọng tưởng thì hơn.”

“Vì sao? Cậu Tô xuất sắc như vậy, tôi thích là chuyện rất bình thường mà?” Hoắc Nghiên Nghiên cười.

Tiểu Ưu lắc đầu,: “Tính tình cậu Tô không tốt chút nào, không phải là loại người mà phụ nữ chúng ta có thể khống chế được, tôi khuyên cô nên đổi sang mục tiêu khác thì hơn, chẳng hạn như cậu ấm nhà họ Đường cũng không tệ, vừa có tiền lại vừa dịu dàng, cô có thể thử xem.”

“Ý cô là Đường Xuyên? Tôi không thích loại như vậy, đàn ông mà lại còn đi kẻ mắt, ăn mặc theo kiểu Hàn Quốc các thứ, không thể chấp nhận nổi.” Hoắc Nghiên Nghiên dùng ánh mắt xem thường nhìn thoáng qua một người đàn ông còn khá trẻ đứng gần đó.


“Dù sao thì tôi cũng đã nói những gì cần nói rồi, cô tự giải quyết cho tốt đi.” Thật ra Tiểu Ưu cũng không quen với Hoắc Nghiên Nghiên, hai người được một người chị em khác giới thiệu với nhau,. Hoắc Nghiên Nghiên chủ động tặng cô ta túi xách nên cô ta cũng dẫn Hoắc Nghiên Nghiên vào giới thiệu một lần.

Kể ra thì quan hệ của Hoắc Tư Khiêm và Tô Ngự cũng không tệ, nhưng Hoắc Nghiên Nghiên sẽ không bao giờ đi nhờ Hoắc Tư Khiêm.

Cả thế giới này đều biết về chuyện nội chiến của nhà họ Hoắc rồi…

Mà Tiểu Ưu là người phụ nữ trong giới này nên đã quá quen với mấy chuyện thế nàynhư vậy rồi, cũng chỉ nhận tiền rồi làm tròn việc của mình mà thôi. Khuyên thì cũng đã khuyên rồi, còn bây giờ làm thế nào thì là việc của Hoắc Nghiên Nghiên.

Sau đó Tiểu Ưu nâng ly rượu đứng dậy, đến bên cạnh một cậu ấm chơi trò đổ xúc xắc.

Hoắc Nghiên Nghiên cắn nhẹ môi, đứng dậy nâng ly rượu đi về phía Tô Ngự…

Hôm nay cô ta cố ý chọn một chiếc váy liền của cucciGucci, màu xanh tím, làn váy viền xanh da trời, cổ áo là một dải ruy băng màu xanh pha đỏ, ưu nhã xinh đẹp. Đây tuyệt đối không phải là phong cách quần áo thường ngày của Hoắc Nghiên Nghiên.


Nhưng mà cô ta hỏi thăm được rằng gần đây Tô Ngự thích phong cách thanh mát nên mới quyết định tự mặc theo phong cách này.

Biết đâu lại được Tô Ngự để mắt?

“Xin chào anh Tô, tôi là Hoắc Nghiên Nghiên, lần đầu gặp mặt, mong được anh chỉ giáo nhiều hơn.”

Hoắc Nghiên Nghiên cười cực kì ngọt ngào, cô ta có mái tóc dài rủ xuống ngang thắt lưng, tỉ lệ dáng người cũng không tệ. Cô ta tự nhận là dù không thể khiến Tô Ngự động lòng ngay được, nhưng ít ra thì cũng sẽ để lại cho anh ta một ấn tượng tốt.

Tô Ngự nghe xong, chỉ chầm chậm mở mắt ra rồi lười biếng nhìn cô gái trước mặt.

“Hoắc … gì cơ?” Anh ta mơ màng chỉ nghe được cô ta nói mình họ Hoắc, còn tên cụ thể là gì thì anh ta hoàn toàn không quan tâm, điều khiến anh ta hứng thú đó là cô ta nói mình họ Hoắc, bây giờ có vẻ như anh ta khá nhạy cảm với cái họ này.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.