Đọc truyện Thành Danh Sau Một Đêm – Chương 2: Trời ban cho tôi một đôi mắt sáng có thể nhìn rõ mọi thứ trong đêm tối, nhưng tôi lại dùng nó để xem người ta đen
“Ông chủ Tống, hai người đều không có bạn gái phải không? Hội trường này có một hoa viên lộ thiên, có muốn A Miên dẫn hai người đi dạo một vòng không?” Tôi chỉ cần ưỡn ngực, nghiêm mặt giả bộ ngượng ngùng nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ đưa ra đề nghị. Điểu vi thực vong (nghĩa đen: con chim vì ăn mà chết; nghĩa bóng: con người vì danh lợi mà mất mạng), tôi nhất định phải nắm lấy cơ hội này.
“Không cần đâu, không cần đâu.” Đáng tiếc, tên Tống Minh Thành này lại không chịu phối hợp, lại liên tiếp khoát tay giống như gặp phải chuyện gì khinh khủng lắm vậy. Tôi nheo mắt, trong lòng đã cho anh ta nghìn đao vạn chém.
Như là cảm nhận được sát khí của tôi, anh ta ngượng ngùng sửa lại lời nói: “A ha ha ha, tôi là nói tôi không cần Thẩm tiểu thư bầu bạn, nhưng ông chủ Hàn thì lại cần đấy, cô giúp tôi tiếp đãi vị bằng hữu này nhé, cậu ấy thích nhất là hoa hoa cỏ cỏ đấy, cô dẫn cậu ấy lên hoa viên lộ thiên đi.” Nói xong anh ta thở phào một hơi như vừa thoát nạn. Năm phút sau tôi nhìn lại phía đám đông chỗ anh ta đứng, quả nhiên là anh ta đang tỏa ra ánh hồng khắp bốn phía hấp dẫn phụ nữ, mà bầu không khí kia, tôi tin rằng ở đó không có các cô nàng xinh đẹp mà chỉ có đám heo mẹ mà thôi. Đám heo mẹ kia ai cũng muốn vây quanh, quấn quýt lấy anh ta, như có như không đụng chạm, hi vọng có thể vui vẻ với anh ta một đêm. Lúc này anh ta vô cùng đáng giá.
Nếu như hiện tại tôi phải đối phó với chuyện “vui vẻ” đó thì chắc chắn tôi cũng có biện pháp để thực hiện, đáng tiếc đối tượng hiện tại của tôi là Hàn Tiềm. Tôi đã theo dõi anh hai năm, hao tốn hết bao nhiêu tâm tư muốn tìm cho được sự mờ ám giữa nhà đầu tư này với các nữ minh tinh, kết hợp chứng cứ với những từ ngữ châm biếm, cật lực bôi đen hình tượng của người đàn ông này. Hai năm, tròn hai năm, cho dù mùa đông tuyết rơi hay đêm mùa hạ, anh ta vào câu lạc bộ đêm uống rượu, tôi ở ngoài cửa chờ; anh ta trở về nhà, tôi so với anh ta còn đến trước; anh ta đi họp, tôi theo đuôi phía sau, cho đến khi thấy anh ta thực sự chỉ một mình vào quán rượu ngày hôm sau cũng một mình bước ra khỏi quán mới mệt mỏi rời đi. Đến cuối cùng đã phát triển thành Hàn Tiềm vào WC tôi cũng muốn theo vào, không rời nửa bước chỉ hi vọng có thể tìm thấy chứng cứ đen tối của anh ta…. Dĩ nhiên, không có kết quả.
Hiện tại đây là lần thứ hai tôi đứng gần người đàn ông vừa lịch lãm vừa lãnh đạm này như vậy. Tôi cảm thấy lòng bàn tay mình đổ đầy mồ hôi, trái tim đập dồn dập, máu chảy ngược lên trên, hô hấp khó khăn. Tôi thực sự rất kích động!
Lúc này, hai chúng tôi đang dạo trong hoa viên lộ thiên được thiết kết đặc biệt của tòa nhà, toàn bộ vườn hoa nằm trên không trung, xung quanh không sử dụng rào chắn theo kiểu phương tây, chỉ thỉnh thoảng điểm xuyết một vài bụi cây, chỉ cần tôi tiến lên một bước, đạp mạnh vào cái mông của Hàn Tiềm, như vậy cuối cùng tôi có thể kết thúc cơn ác mộng của tôi.
Đáng tiếc, ác ma như anh ta đã đánh đòn phủ đầu, giọng nói lãnh đạm nhưng có khí thế bức người: “Thẩm Miên, cô đừng nói là quên tôi rồi đấy, lẽ nào bài học khi đó còn chưa đủ sao?”
Với chiều cao này mà nói, tôi thật sự không có một chút ưu thế nào. Khi thân thể anh ta nghiêng lại gần, ngoại trừ cảm giác trên đầu có mây đen bao phủ thì chính là áp lực rất lớn. Loại áp lực này chính là sát khí! Chân tôi trở nên mềm nhũn, thiếu chút nữa là quỳ xuống ôm lấy anh ta khóc rống lên, vừa tự vả miệng mình, vừa quỳ xuống cầu xin anh hùng tha mạng.
“Mặc kệ cô có mục đích gì, đừng cố gắng khiêu chiến giới hạn cuối cùng của tôi. Kịch bản lần này là của em gái tôi, tôi sẽ không để cho quy tắc ngầm đảo lộn trình tự đâu. Em gái tôi phải đồng ý mới được.” Hàn Tiềm nói xong bước đi không thèm quay đầu lại, lưu lại một mình tôi đứng ngây ngốc giữa hoa viên lộ thiên. Bóng đêm bao trùm, gió đêm hè lay động khóm hoa, bầu không khí xung quanh được bào phủ một mùi hương ngọt ngào dưới ánh trăng sáng. Tôi hít một hơi dài, tâm tình bỗng trở nên tốt hơn nhiều. Anh ta nói, em gái anh ta đồng ý mới có thể thông qua. Đây không phải bảo tôi đi giải quyết em gái anh ta là sẽ OK hay sao, còn có thể trực tiếp bỏ qua Hàn Tiềm nữa.
Tôi sẽ thu phục cô ấy! Hơn nữa, theo điều tra của tôi, tính tình em gái Hàn Tiềm so với anh ta bình thường hơn nhiều. Một cô em gái dịu dàng nha!
“Bị nhà sản xuất phim trực tiếp từ chối, xem ra tâm tình cô cũng không tệ lắm nhỉ?” Ở nơi giao nhau giữa hoa viên lộ thiên và ban công xuất hiện một bóng người đang tiến lại gần. Là đàn ông, lại còn giả mù sa mà vỗ tay, trong đêm đen không nhìn rõ nét mặt, tuy nhiên tôi đoán chắc thằng nhãi này ở trong bóng tối đang cười nhạo tôi.
Lý Khải Duệ, là một ngôi sao đầy hứa hẹn trong lĩnh vực nghệ thuật biểu diễn, vừa có ngoại hình của một thần tượng, vừa có thực lực, về sau nhất định sẽ là một ngôi sao sáng chói. Lần này, trong kịch bản của em gái Hàn Tiềm, vị trí nam chính chắc chắn là của Lý Khải Duệ không thể thay đổi vì chính cô em gái dịu dàng đó đã chọn Lý Khải Duệ, trực tiếp bày tỏ trên trang web chính thức: “Kay là người thích hợp nhất với kịch bản mà tôi chấp bút, nghĩ đến khi có thể nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của anh ấy, tôi cảm thấy hạnh phúc sắp ngất đến nơi rồi.” Đáng tiếc, khuôn mặt anh tuấn này của Lý Khải Duệ đối với tôi mà nói hiện tại rất đáng sợ.
Phía nhà sản xuất đưa ra một vai diễn rất vừa ý Thẩm Miên tôi, cũng tỏ ý không quá ba ngày sau sẽ giao cho tôi vai diễn quan trọng này. Thế nhưng, trong buổi phỏng vấn với 《 giải trí hiện trường 》, người đại diện của Lý Khải Duệ khi trả lời câu hỏi của các ký giả đã uyển chuyển biểu đạt, nguyện vọng của Lý Khải Duệ là hy vọng ở có thể được hợp tác với ngọc nữ Nhan An An. “Bởi vì lịch trình năm ngoái của Kay quá dày đặc nên không thể tham gia 《 Cuộc chiến chốn thâm cung 》, không thể hợp tác cùng với Nhan An An. Mọi người cũng biết, trong bộ phim đó, diễn xuất của Nhan An An rất đặc sắc, Kay xem xong cũng khen không ngớt miệng, lần đó mất đi cơ hội hợp tác cảm thấy rất nuối tiếc…”
Bọn họ đều tránh nặng tìm nhẹ, đồng loạt ngậm miệng không nói tới Thẩm Miên tôi, nói trắng ra chính là tạo thế chèn ép, phá đám. Hiện tại tên đầu sỏ còn chạy đến trước mặt tôi nói ra những lời trêu tức, muốn nhìn thấy tôi một khóc, hai nháo, ba thắt cổ hay sao. Tôi chưa từng đóng những bộ phim có kinh phí lớn, lúc trước cũng chỉ đóng những bộ phim về cuộc sống dành cho phái nữ. Mặc dù cũng được coi là quen mặt, tần suất xuất hiện nhiều, nhưng dù thế nào đi nữa thì vai diễn cũng chỉ được chia ra làm hai loại, một là cho nữ chính một cái bạt tai, hai là bị nữa chính bạt tai lại. Tính cách nhân vật khiếm khuyết, lời thoại cũ rích. Nhiệm vụ của tôi chỉ là nói vài câu như: “Hiện tại anh không còn yêu em nữa sao? Nếu anh thực sự yêu cô ấy, em thành toàn cho hai người…”, như vậy sao có thể có cái gì gọi là biểu hiện xuất sắc cho được. Lý Khải Duệ không muốn hợp tác với tôi cũng coi như hợp lý.
“Này, Thẩm Miên cô nương sao vậy, sao vậy? Đừng nản chí, nếu như vạn nhất thật có thể hợp tác với Trầm Miên cô, tôi cũng sẽ rất vui vẻ… Còn nữa, cô nói cô với Hàn Tiềm có xích mích gì vậy? Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta đối xử với phụ nữ vô tình như vậy. Còn có, thật ra thì tôi đặc biệt tò mò không biết kim chủ của cô là ai…?”
Lý Khải Duệ ngoại trừ một năm trước bị đưa tin là một kẻ trăng hoa làm người khác ngỡ ngàng, một thời gian sau thì tin tức ấy cũng lắng xuống, sau khi debut vẫn luôn coi là tương đối thuận lợi. Phải đối mặt nói chuyện với khuôn mặt tươi cười, cợt nhả của người đàn ông này, tôi cảm thấy anh ta thực ra cần một nền giáo dục nghiêm khắc và dạy cách tư duy nằm gai nếm mật.
“Lý Khải Duệ, anh biết không, tôi có một ưu điểm, chính là rất kiên trì và làm việc rất nghiêm túc. Ngẫm lại, khi đó để chụp được ảnh anh và người đẹp Toa Toa đến hộp đêm tôi phải mất ba ngày, để chụp được ảnh anh chia tay với cô em khóa dưới, hai người tranh chấp, khắc khẩu với nhau, thậm chí tôi đã làm giả giấy hành nghề của công ty các anh, còn có bộ dạng anh mặc đồ bơi ở nhà…” Giọng nói của tôi đầy cảm xúc lại như đang vắt óc nhớ lại những ký ức khi xưa. Ngẫm lại, khi tôi làm paparazzi có một thái độ rất chuyên nghiệp, tự tôi cũng thấy cảm động thiếu chút nữa rơi lệ: “Vậy nên, cảm ơn anh. Tôi nghĩ chỉ cần đối với nghề này tôi vẫn còn giữ một phần nhiệt tình cùng cố chấp, nhất định tôi có thể mở được một con đường máu! Nếu có cơ hội hợp tác, mong anh chiếu cố nhiều hơn!”
Phía dưới hoa viên tựa như có ai đó lái xe rời đi, đèn xe thoáng qua, rốt cuộc tôi cũng có thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt Lý Khải Duệ, ngũ quan giống như Tống Minh Thành, khuôn mặt vặn vẹo, khóe miệng giật giật. Trời ban cho tôi một đôi mắt sáng có thể nhìn rõ mọi thứ trong đêm tối, nhưng tôi lại dùng nó để xem anh ta đen mặt.
Lời tác giả (cũng là lời mà Crystal muốn nói): Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người! Yêu tất cả các bạn! Hãy để cho một người như tôi cảm nhận được sự quan tâm ấm áp của các bạn! Những lời nhắn của các bạn chính là thuốc kích thích tốt nhất đối với một tác giả! Vì vậy, hãy tiếp tục dùng sự ấm áp của các bạn ném chết tôi đi!
Về phần bài học đó là gì, các bạn sẽ sớm biết thôi! Chúng ta không thể vào thẳng vấn đề sớm như vậy được, các bạn hiểu phải không!