Thành Danh Sau Một Đêm

Chương 1: Đi ven bờ sông nào có chuyện không ướt chân


Đọc truyện Thành Danh Sau Một Đêm – Chương 1: Đi ven bờ sông nào có chuyện không ướt chân

Khi Tô Đình bước tới chỗ tôi bắt chuyện thì tôi đang mặc trên người chiếc sequin mini dress trễ ngực, lộ ra cả một vùng da thịt trốn trong góc phòng liều mạng ăn uống. Cho nên một cái đập của cô ấy thiếu chút nữa làm tôi bị nghẹn chết.

“Lại ăn bánh ngọt?” Cô ấy vừa cắn vết rạn trên móng tay vẽ những bông hoa Pháp tinh xảo, vừa nhíu mày hỏi. Tôi nhìn lại đĩa thức ăn trước mặt chỉ còn sót lại một vài mẩu vụn, biết chắc rằng nhất định đang bị cô ấy khinh bỉ. Tô Đình là người mẫu hàng đầu, có thể không có ngực khủng nhưng tuyệt đối không thể không có đôi chân đẹp. Vì vậy, cô ấy thà rằng miệng lưỡi không khôn khéo nhưng dáng người tuyệt đối không thể không có, dù sao thì cũng sẽ có người trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản ngân hàng và ví tiền của cô ấy.

Lần đầu tiên tôi và Tô Đình gặp nhau không được tốt đẹp như thế này. Ít nhất từ góc độ của tôi mà nói thì trải nghiệm lần đó không mấy dễ chịu. Khi đó, cô ấy chuyển từ biểu diễn trên sân khấu hình chữ T sang ngành điện ảnh truyền hình đóng một vài vai nhỏ trong các bô phim thần tượng, trong giai đoạn có chút thuận lợi này mà nhanh chóng tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc. Dù là nói thế, nhưng trong các mối quan hệ của cô ấy đào đâu ra một đối tượng chính trị có thể tạo scandal trên các trang tin tức chứ. Tôi vẫn còn nhớ lúc ấy tôi bị vệ sĩ của ông chủ bất động sản Tưởng Đại Vĩ bắt được. Đó là lần đầu tiên tôi cách cô ấy khoảng cách gần như vậy, đáng tiếc bộ dáng của tôi lúc đấy không được dễ nhìn cho lắm, bị đánh cho sưng vù cả mặt mũi, máy chụp ảnh cũng bị rơi mất. Sau đó, Tô Đình nện đôi giày cao gót xuống sàn đi tới, cô ấy ra hiệu cho đám vệ sĩ lui xuống rồi mới nâng cằm tôi lên, nghiêm túc nhìn tôi thật kĩ.

“Thật tiếc cho gương mặt đẹp này, bị sưng vù lên rồi! Tuổi cô bé còn trẻ, sao lại đi làm paparazzi? Loại nghề nghiệp này quá nguy hiểm.” Cô ấy mỉm cười, còn tôi thì lại bị dọa cho sợ chết khiếp, trước đây đã từng có khinh nghiệm thật kinh khủng khi đang theo dõi thì bị bắt được. Tôi không biết cô ấy sẽ xử lý tôi thế nào, dù sao thì tôi cũng đã thấy cô ấy cùng cái tên Tưởng Đại Vĩ làm gì đó trong xe.


“Được rồi, được rồi. Tôi sẽ không làm gì cô cả. Nếu không phải cô tới phá rối chuyện của lão béo mặt phúng phính thịt kia thì có khi lão đã làm đến bước cuối cùng rồi. Nhìn thấy cái bụng của lão là tôi liền thấy ghê tởm không chịu được, lại còn phải giả bộ thở gấp liên tiếp gì đó, từng đợt cao triều liên tiếp nhau ập đến đối với người mới bước chân vào lĩnh vực diễn xuất như tôi thì kỹ thuật này có độ khó quá cao. Cô nhớ đừng viết linh tinh là được. Nếu làm cho con cọp mẹ nhà Tưởng Đại Vĩ xù lông lên, Tưởng Đại Vĩ sẽ không chỉ đơn giản đánh cô như vậy thôi đâu.”

Sau này, tôi bước chân vào giới giải trí cùng Tô Đình, mỗi lần nói tới màn kịch khi hai chúng tôi mới quen nhau, cô ấy liền không nhịn được mà oán trách: “Trời ạ, lần đó nhất định là mình bị đụng đến hỏng đầu rồi mới bỏ qua người tỏa ánh hào quang như cậu, thật sự là dáng người rất đẹp, đã bỏ lỡ mất nhân duyên tốt đó nha!” tiếp đó cô ấy sẽ không ngừng chọc vào mặt tôi.

Sally – người đại diện của cô ấy nói, chỉ khi cô ấy ở cùng tôi cô ấy mới vui vẻ giống với tính cách của một cô gái hơn hai mươi tuổi. Bước chân vào con đường người mẫu này, mỗi lần bước lên sàn diễn thời trang là đều phải trưng ra bộ mặt vô cảm, nhiều năm như vậy khiến cô ấy trở nên chuyên nghiệp hơn nhưng cơ mặt của cô ấy lại có khuynh hướng ngày càng cứng đơ. Cho nên khi cô ấy tiến quân sang lĩnh vực điện ảnh cũng bị lên án rất nhiều, lại thêm xuất thân là một người mẫu với chiều cao 176 cm nữa, việc tìm một nam diễn viên thích hợp vừa có thể xứng đôi với cô ấy lại vừa có thể diễn xuất thật không nhiều.

Mặc dù tính tình Tô Đình không tốt lắm, nhưng không thể nghi ngờ cô ấy rất quý tôi. Tôi không rõ có phải do tôi dùng bộ mặt sưng vù cứu cô ấy không bị Tưởng Đại Vĩ đùa giỡn lần nữa, hay là bởi vì tôi và cô ấy có cùng hình tượng không ngây thơ, trong sáng với scandal muôn màu sắc. Mặc dù cô ấy cũng không biết kim chủ của tôi là ai, nhưng tin tức Trầm Miên tôi có người nâng đỡ, dựa vào quy tắc ngầm ở trong giới cũng coi như là một bí mật công khai.


Tô Đình là nữ hoàng scandal, tần suất xuất hiện trên trang nhất các báo vô cùng cao, hôm nay chơi thâu đêm ở hộp đêm này, ngày mai lại cùng người mẫu quốc tế nào đó dạo phố. Bởi vì luôn luôn không kiên nhẫn đối đãi với đám paparazzi cho nên có đủ loại bình luận, nhận xét, vì vậy mà khán giả phân ra làm hai loại thái độ nhìn nhận Tô Đình, nếu không phải yêu quý vì tính cách cởi mở của cô ấy thì chính là chán ghét. Mà tôi mới chuyển từ paparazzi sang làm nghệ sĩ được nửa năm, nên tin tức vẫn được cập nhật không ngừng. Đầu tiên là một tạp chí giải trí giật tít “Bạn không nên bỏ lỡ về quá khứ của Thẩm Miên” đã dùng hết sở trường để đắp nặn tôi thành một người có tầm nhìn xa trông rộng, một cô gái tham vọng, lợi dụng, “Lợi dụng khuôn mặt ưa nhìn và công việc để có cơ hội tiếp cận một số nam diễn viên điện ảnh, nam đạo diễn đang hot, xây dựng mạng lưới quan hệ, biết được cách thức đánh bóng tên tuổi và bí mật của một số nữ minh tinh, rồi lên như diều gặp gió, từ nhận một vai diễn nhỏ trong một bộ phim truyền hình đến bây giờ vừa nhận một vai trong 《 Scandal 》,nghiễm nhiên sau nửa năm đã bắt đầu bước vào hàng ngũ ngôi sao mới nổi, tốc độ nổi tiếng và lực ảnh hưởng rất khả quan.” Phần sau của bài báo còn có bằng chứng của những người đồng nghiệp thân thiết đã làm việc cùng tôi trong suốt hai năm, thực sự đã biến tôi thành một cô gái thông minh, giỏi luồn cúi, hợm hĩnh và sẵn sàng thỏa hiệp, cũng may ít nhất họ cũng khẳng định tôi là một người đẹp ngực nở, mông cong. Tôi nhìn đến tên tác giả, Trần Đan Đan, khi tôi còn làm paparazzi dường như tình cảm tốt đến mức mua chung một đôi quần lót để mặc. Lúc ấy chúng tôi đã cùng nhau thảo luận xem viết tin đồn như thế nào mới hấp dẫn được con mắt của độc giả, sử dụng ngôn ngữ như thế nào mới có thể vừa giấu được ý bới móc vừa có thể đâm trúng tử huyệt của các minh tinh. Bây giờ ngược lại, tự nhiên tôi trở thành cá trên thớt, thành đối tượng để miệng giết bút phạt. Nói thật, loại cảm giác này rất vi diệu.

“Này, này, nhìn đi, nhìn đi, cậu xem ai tới kìa?” Tô Đình huých vào vai tôi, tôi nhìn theo ánh mắt của cô ấy, phát hiện ra sự xuất hiện của hai người trong buổi lễ kỷ niệm hàng năm của công ty HT của chúng tôi, đó là nhị thiếu gia Tống Minh Thành và người đàn ông đứng cạnh anh ta, trang phục lịch lãm, anh tuấn mà lãnh đạm – Hàn Tiềm, cháu đích tôn của tập đoàn nhà họ Hàn, mục tiêu của tôi.

Tống Minh Thành và Hàn Tiềm hiển nhiên là từ một bữa tiệc khác tới, đều không mang theo bạn gái. Tôi biết, cơ hội của tôi đã tới. Tôi buông những thứ trong tay xuống đĩa, kéo áo ngực xuống thấp một chút, thuận tay cầm ly rượu vang đỏ trên khay của người bồi bàn, lắc mông uyển chuyển bước tới. Nhân tiện tôi nhìn nhanh bốn phía, phát hiện ra vừa rồi các cô nàng còn phân tán ở các góc nhưng bây giờ lại đang di chuyển trên những đôi giày cao gót một cách duyên dáng nhất có thể, nhanh chóng tiến lại gần hai cơ thể sống này. Thậm chí có một số diễn viên hạng hai, quanh năm không xuất đầu lộ diện đã lộ ra vẻ mặt dữ tợn, đem cơ hội tiếp cận Tống Minh Thành hoặc Hàn Tiềm trở thành một cuộc chiến. Tốt nhất là dựa vào cơ hội này để quyến rũ họ, không thì cũng làm cho họ quen mặt, không được nữa thì đứng cùng hai người đàn ông này cũng được xuất hiện trong ống kính của đám paparazzi.


“Tống tiên sinh, đã lâu không gặp, anh lúc nào cũng bận rộn như vậy.” Tôi cố gắng sử dụng loại âm thanh dịu dàng, quyến rũ nhất để chào hỏi Tống Minh Thành – ông chủ lớn của tôi, nhân tiện đi ngang qua mặt kẻ muốn tranh cơ hội của tôi, gắng sức nện giày cao gót, giẫm mạnh một cái, đạp trúng mu bàn chân của cô nàng, chỉ nghe thấy cô ta khẽ kêu lên một tiếng đau, trừng mắt lườm tôi một cái rõ dài rồi mới chấp nhận đứng ở vòng ngoài đợi cơ hội tiếp cận tâm điểm là hai người Tống Minh Thành, ánh mắt hung ác mà cay độc. Tuy nhiên, tôi không quan tâm, tôi ở vòng trong, tôi cách Tống Minh Thành và Hàn Tiềm gần nhất. Với khoảng cách này, tôi tin rằng tôi đưa tay tát một cái là có thể đánh cho hai người đàn ông này chảy máu mũi.

Tống Minh Thành nghe thấy tiếng của tôi liền quay sang nhìn, cố ý nhìn chằm chằm vào bộ lễ phục trễ ngực của tôi một hồi lâu, sau đó vẻ mặt cực kỳ mất tự nhiên lên tiếng chào hỏi tôi: “Vị tiểu thư này là?”

Giây phút đó, tôi cảm thấy cực kỳ nghi ngờ kỹ thuật tán gái của anh ta. Tống Minh Thành là nhị thiếu gia của một trong ba người đứng đầu công ty giải trí HT. Người ngoài giới vẫn nói, ngoài danh hiệu ăn chơi chác tán, còn nghe nói hắn là một tay tìm kiếm và đào tạo ra rất nhiều ngôi sao cho công ty HT. Theo những đồn đãi thì vị Tống công tử này thực sự là một người rất dễ gần lại tốt bụng và hiểu biết, đặc biệt còn đối xử “rất tốt” với những gương mặt mới nổi xinh đẹp, hàm ý trong đó ai nghe cũng có thể hiểu được. Tôi tự hỏi, tốt xấu gì thì thân hình tôi cũng không kém những người đẹp “đề huề” xung quanh Tống công tử, làm sao đến lượt tôi lại chỉ nhận được đãi ngộ là một câu “vị tiểu thư này là?”, há chẳng phải là rất phân biệt đối xử hay sao. Tuy nhiên, cũng may mục tiêu của tôi không phải vị Tống nhị thiếu gia này, mà là vị Hàn thiếu gia bên cạnh hắn kia.

“Tôi là Thẩm Miên, trước đóng vai Tiểu Mộng trong 《trở về giấc mộng thiên bách》, hiện tại đang nhận vai nữ chính trong 《 Scandal 》do ông chủ Hàn đầu tư, mong rằng ông chủ Tống sau này sẽ chiếu cố nhiều hơn, A Miên sẽ tiếp tục cố gắng hơn nữa.” Tôi giả vờ nhăn nhó, hờn dỗi mà trả lời Tống Minh Thành sau đó bắn ánh mắt quyến rũ chết người đến Hàn Tiềm ở bên cạnh. Đáng tiếc, đi được nửa đường thì mí mắt giật giật chết yểu giữa không trung, đột ngột kết thúc chặng đường dài rồi biến thành biểu hiện của người bị đau mắt hột nghiêm trọng.

Từ lúc tôi đến đến bây giờ, rốt cuộc thì Hàn Tiềm cũng đưa mắt nhìn tôi. Anh nhíu mày như đang suy nghĩ điều gì: “Về vai nữ chính, tôi còn muốn bàn bạc thêm với đạo diễn, hiện tại Thẩm tiểu thư cũng chỉ là một trong những ứng cử viên mà thôi. Dù sao đây cũng là kịch bản do em gái tôi viết, quyết định cuối cùng cũng nên tôn trọng ý kiến của cô ấy.”


Đấy đấy, tôi biết mà, làm gì có vai diễn tốt như vậy rơi trúng chứ. Trước khi tham dự bữa tiệc tối nay, người đại diện A Quang liên tục nhắc nhở tôi phải cư xử đúng mực đồng thời phải biết lấy lòng nhà đầu tư mới có thể giành được vai diễn này, mà còn đả kích được rất nhiều tờ tạp chí giải trí đã từng chĩa mũi dùi châm chọc tôi, nói với loại người mới có danh tiếng không đủ lớn, diễn xuất không đủ chiều sâu như tôi nên bị đạo diễn loại. Mà trời sinh Hàn Tiềm thích một nữ minh tinh trong sạch, tuy nói những lời đồn có liên quan tới tôi kia cũng chỉ truyền bá trong nội bộ, nhưng dù sao Hàn Tiềm cũng không phải mới đầu tư vào ngành điện ảnh một hai năm, về lâu về dài thì những tin tức như vậy sẽ “không cẩn thận” truyền tới tai anh ta.

Trong giới giải trí tôi thuộc loại không binh, tôi vốn từng làm paparazzi. Khi tôi debut, công ty liền tận lực quảng bá cho tôi. Tuy tôi không được đào tạo ở một trường lớp chuyên nghiệp nào cả nhưng lại được HT trực tiếp ký hợp đồng, còn cố tình để lộ vụ tôi bị một lão già quấy rối, tháng sau lão ta bị chặt đứt chân. Hừm, điều quan trọng nhất là, làm thế nào để Hàn Tiềm không có thành kiến đối với tôi.

Lúc trước tôi từng làm paparazzi theo dõi anh ta hai năm.

Dĩ nhiên, bản thân tôi cũng không cảm thấy việc này là trở ngại đối với tôi, bởi vì phẩm chất của tôi là chính trực và cao thượng. Nhưng đi bên bờ sông nào có chuyện không ướt chân, hai năm dài đằng đẵng theo dõi không ngừng nghỉ săn tin tức, cuối cùng chọc giận ông chủ Hàn, cho nên sự kiện Tô Đình chính là vết xe đổ của Hàn Tiềm. Đó là lần đầu tiên tôi làm paparazzi bị đương sự bắt được. Đáng tiếc, ông chủ Hàn không giống như Tô Đình giơ cao đánh khẽ, mà lại cho tôi một bài học không thể nào quên trong sự nghiệp. Thật TMD suốt đời không quên!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.