Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh

Chương 4 - 17


Bạn đang đọc Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh – Chương 4 – 17

13. Mẹ kiếp, thật sự là oan gia ngõ hẹp!!


Tiệc rượu được cử hành tại một khách sạn cao nhất,đơn giản là nơi gặp gỡ giữa các nhân vật nổi tiếng nhưng mà Lam Dạ Hiên tham gia tiệc rượu này với mục đích gì thì Nguyễn Miên Miên không biết…
Cô chỉ là có chút ngỡ nàng nhìn những cô nàng khác trên người đủ loại quần áo sặc sỡ,mùi nước hoa,trang sức quý giá,mồ hôi lạnh lập tức rơi xuống….
Rõ ràng tổng giám đốc đến đây vì các cô nàng này mà thôi..
Nhưng vì sao phải kéo cô đến?
Cô thật sự không muốn đến đâu nha !
Tấc cả các cô nàng ở đây đều cùng một màu sắc,căn bản là rất ít đàn ông,mỹ nam còn ít hơn,Nguyễn Miên Miên thận trọng nói: “Tổng giám đốc,tôi qua bên kia ăn một chút nha…
Cô thật là rất đói bụng,ánh mắt cực đáng thương.
Bởi vì cô không thể hòa nhập với những cuộc gặp gỡ như thế này..
Lam Dạ Hiên gật đầu,ánh mắt âm thầm nhìn cô một cái,trong đó có một tia muốn cưng chiều nhưng mà hắn còn phải hẹn ước với một cô nàng khác.
Bởi vì hắn phải nhượng bộ mới giữ được vị trí hiện tại cho nên hắn phải cưới một thiên kim tiểu thư.
Vừa nghĩ đến đây lòng của hắn không biết bay tới đâu.
Nguyễn Miên Miên nhận được lệnh đặc xá giống như mũi tên bắn khỏi dây cung bay đi ăn cơm trưa,cô thật là đói nha,cả bữa sáng không ăn nhịn đến lúc này,đầu đã sớm choáng váng hoa mắt.
Cô mới đưa một thức ăn vào miệng đột nhiên có một người đi đếncản đường.
Nguyễn Miên Miên ngẩn người ngước đầu lên liền thấy một người mà cô thấy tối qua,mà cô ta hiện tại đứng trứơc mặt nàng,còn cô vừa để miếng bánh ngọt vào trong miệng,không lên không xuống….
Mẹ kiếp!Thật là oan gia ngõ hẹp nha!
Cô đã quá ngán gặp cô nàng này…
Cô nàng kia dĩ nhiên cũng nhìn cô cũng chán ghét không kém,nhưng mà cô ta cũng hiếu kỳ,vì sao Nguyễn Miên Miên lại đến được nơi như thế này.
Cô ta chán ghét nhìn nàng,cau mày nói : “Cô có biết nơi đây là chỗ nào không?Cô làm sao có thể tới đây?’
Nguyễn Miên Miên hơi cau mày,tay thì đấm mạnh vào ngực để cho thức ăn nghẹn trong cổ họng trôi xuống,bình tĩnh nói: “Những lời này tôi cũng muốn hỏi cô trước nữa kìa….”
“Cô……..”Cô ta rõ ràng muốn khiêu khích làm cô thẹn quá hóa giận : “Cô biết tôi là ai sao?chỉ dựa vào người như cô mà dám chất vấn tôi sao?”
Mí mắt Nguyễn Miên Miên không động đậy,ánh mắt chỉ chú ý đến những món ăn đẹp mắt để trên bàn.
Cô thản nhiên nói: “Cô là ai đâu liên quan gì đến tôi,dù cho cô có là nhân vật chính đi nữa cũng không cần giống bình hoa dán mác lên mình,làm như sợ người khác không biết mình hay sao ấy…….”
Giọng nói của cô nhỏ và lãnh đạm làm người nghe thấy tức giận phát điên.

Cô ta hít một luồng khí lạnh,sắc mặt lúc đỏ lúc trắng,quả nhiên đã bị chọc tức đến cực hạn, tay giơ lên muốn tát vào mặt người đối diện.
Nguyễn Miên Miên không để ý,cô cũng không để người chủ đánh nhất là một cô nàng vừa khiêu khích vừa nằm lên giường cô.
Buồn nôn !!!
Tay còn chưa rơi xuống,thì có một bàn tay giữ chặt cánh tay thon nhỏ đó,Nguyễn Miên Miên cùng cô nàng đó đồng thời đều kinh ngạc,quay đầu lại,thấy Lam Dạ Hiên mặt không biến sắc đứng ở phía sau,vẻ mặt thẩn thờ….
Nguyễn Miên Miêng trong lòng chợt lạnh,nghĩ thầm “tiêu rồi!”,nàng bắt tổng giám đốc phải thu nhập tàn cuộc ình….
Cô nàng kia ánh mắt vui mừng,giống như người không xương áp lên người hắn: “ Hiên!Anh biết không ,cô nàng này không biết tốt xấu,dám quở trách em….:
Một trận gió lạnh thổi lên người Nguyễn Miên Miên….

14. Phát hiện gian tình
Tiêu rồi,tiêu rồi…
Cô ta cũng là tình nhân của Lam tổng?A!Cô nàng này dám một chân đạp hai thuyền,xem ra rất có can đảm….
Lam tổng cũng thích cô ta sao?Trời ơi!Thì ra tổng giám đốc thích những cô nàng có ngực to…hic hic..
Gào khóc hu hu,ý mà hiện giờ không phải là lúc lo lắng vấn đề này,vấn đề chính là cô đã chọc giận bạn gái của Lam tổng.
Nguyễn Miên Miên lập tức sởn gai óc..
Cô chỉ là một nhân viên nhỏ bé giờ lại chửi bạn gái của hắn,Lam tổng nhất định sẽ giết nàng nha…
Khi hắn đứng trước mặt cô ta đáng lý cô ra phải nhận ra mới phải..
Lông mày xinh đẹp của Lam Dạ Hiên rung động một chút,nhìn vẻ mặt Nguyễn Miên Miên ủ rũ,khóe miệng chụm lại,vẻ mặt cô ta rất hợp với thời điểm lúc này,xem ra rất sợ mình…
“Sao?”Hắn nhíu mày hỏi cô nàng ngực lớn ấy: “Trợ lý của anh tại sao quở trách em?”
[⊙o⊙] a!
Cô nàng ấy định nói thêm nhưng mà cô ta lập tức hít một ngụm khí lạnh,cô ta là trợ lý của Hiên sao?
Nhất thời chán nản và ghen tị tất cả đều dâng lên,cô cảm giác chuyện này rất nghiêm trọng nên lập tức nữa cười nữa không nói : “Thì ra là trợ lý của Hiên sao, ha ha không có việc gì,chỉ là hiểu lầm,hiểu lầm thôi…….”
Đồng thời ánh mắt liếc về phía Nguyễn Miên Miên hàm ý cảnh cáo.
Nguyễn Miên Miên ngẩn người thì ra cô ta sợ mình nói chuyện của cô ấy và Dương Kiến Trữ cho Lam tổng nghe?
Cô bĩu môi,cô sẽ không nhàm chán như vậy,chuyện vợ tương lai của Lam tổng ngoại tình là chuyện của hắn,cô không hơi đâu mà quan tâm.Cô không nhiều chuyện đến nổi quản cả sinh hoạt cá nhân của tổng giám đốc….
Nhưng mà trong ánh kia cô không đọc được một tia hờn giận cũng không ghen tị,điều này Nguyễn Miên Miên hoàn toàn không hiểu nhưng bản thân nàng phát hiện mình không có chổ nào không ổn……

Nàng làm việc bên bộ phận khác rồi bị điều đến làm trợ lý cho Lam Dạ Hiên,sau đó theo Lam tổng đi dự tiệc rượu…
Đãi ngộ như vậy,cả công ty không có người thứ hai,mọi người trong công ty đều đóan cô và Lam tổng có quan hệ chỉ có cô là không hay biết gì…
Hiện tại cảm thấy cô cũng giống như trước ánh mắt của cô ta quả thật không xem ai ra gì..
Vừa ngốc vừa khô khan thế mà cô ta hòan toàn không biết ..
Đây là đánh giá của Lam Dạ Hiên…
Hắn đi lướt qua Nguyễn Miên Miên,nhìn cô chu miệng bĩu môi,trong lòng muốn cười nhưng đối với biểu hiện của cô nàng ngực lớn kia,hắn có chút tò mò.
Chẳng lẽ giữa hai cô có chuyện không nói ra được?
“Không có việc gì là tốt rồi……” Hắn trầm thấp cười ôm cô ta đi về phía đám người kia, khi đi qua bên người Nguyễn Miên Miên,cô cùng lúc thấy ánh mắt sáng ngời của Lam Dạ Hiên và ánh mắt cảnh cáo của cô nàng kia…
Nàng bĩu môi nhún vai,nàng chỉ chú ý đến buổi cơm trưa trên bàn nên vội vàng đi đến…
Chuyện yêu đương,gian tình của hai người bọn họ không liên quan đến cô, chỉ cần…ha ha,tổng giám đốc đừng đến làm phiền nàng là được…
Lam Dạ Hiên và cô nàng kia vừa cười vừa nói,khóe mắt hắn lại lướt qua đám người chiếu đến trên người cô nhưng tiếc rằng cô không chú ý đến biểu hiện của hắn,chỉ có biết ăn thôi?
Điều này làm cho Lam Dạ Hiên có chút vô lực…
Nguyễn Miên Miên sau khi ăn uống no sờ cái bụng tròn vo của mình ,đi về phía cái cột,cô muốn đi đến phòng vệ sinh,ai ngờ đi quá vội vàng cô đụng phải một người,cô kinh ngạc cho rằng mình sắp ngã nhào lại được đối phương ôm trong lòng…
Nguyễn Miên Miên đỏ mặt,vội vàng nói: “Cám ơn….”
Cô muốn bỏ chạy thì lại bị người đó giữ chặt,người đó cúi đầu nở nụ cười: “Làm sao đây?Đụng trúng người khác còn múôn bỏ trốn?”
Nguyễn Miên Miên kích động,giọng nói này…sao quen tai thế ?
Cả người cô cứng ngắc…từ từ quay đầu lại….giật mình…….

15. Thành thật khai báo, tự nhiên tôi sẽ bỏ qua cô
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Ảnh?!!
Cả người Nguyễn Miên miên lập tức đổ mồ hôi lạnh……
Vì sao hắn ở đây?Đúng là Oan gia ngõ hẹp?
Nhưng mà cô tuyệt đối không muốn đụng đến hắn nha!

Khóe miệng cô giật giật ánh mắt…….lập tức nhìn về phía phòng vệ sinh chạy như điên, nhưng mà đột nhiên cả người cô bay lên trên không,Lam Dạ Ảnh đem cô kéo vào lòng mình,cười mà như không:“Chạy cái gì? Nhìn thấy tôi cũng không cần khẩn trương như vậy?!”
Nguyễn Miên Miên hai chân run rẩy,cô không phải sợ hắn,cô chỉ là muốn không bao giờ gặp thấy hắn nữa……
Người đàn ông này thật đáng sợ.
Nguyễn Miên Miên đành mở miệng “Anh tại sao lại đến đây?!”
Quả thực chỉ là âm hồn bất tán sao……
Lam Dạ Ảnh khóe môi thu lại, cười nói:“Cô không muốn nhìn thấy tôi sao? Bất quá chỉ sợ sau này mỗi ngày đều nhìn thấy tôi…..”
“Cái gì?!” Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ, hoàn toàn nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.
Lam Dạ Ảnh tay hơi dùng sức ôm chặt eo nàng,chớp mắt một cái“Còn cô,tại sao cô lại ở đây?!”
Không nên nói với hắn là cô theo em trai của hắn đến đây?
Ánh mắt nguy hiểm kia nhìn chằm vào Nguyễn Miên Miên,nàng có chút mù mờ nói “Tôi và Lam tổng cùng đến đây…..”
“Thật không?!” Lam Dạ Ảnh đột nhiên hừ lạnh một tiếng,cả người hắn tỏa ra khí lực vô cùng nguy hiểm,điều này làm cho Nguyễn Miên Miên hoàn toàn không hiểu, hắn rốt cuộc gặp chuyện gì vậy?!
Nàng ngọ nguậy một chút,khuôn mặt nhỏ nhắn nói:“Anh buông tôi ra trước ..tôi cần vào phòng vệ sinh….”
Lam Dạ Ảnh đang ôm chặt nàng lập tức thả lỏng,cười nhẹ một tiếng buông nàng ra.
Nguyễn Miên Miên cũng không quay đầu lại chạy nhanh vào vệ sinh,lúc ngồi xổm xuống bồn cầu,cô ngơ ngác nghĩ,rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cô gần đây có chọc ai sao ?
Vì sao người đàn ông đó xuất quỷ nhập thần ? Làm cho cô hoàn toàn không hiểu ……
Cô cúi đầu thở dài một tiếng đi ra khỏi toilet, lại phát hiện Lam Dạ Ảnh không biết đã đi đâu mất tiêu,Nguyễn Miên Miên nói thầm một câu:“Giống như quỷ thật mới đây đã không thấy tăm hơi……….”
Làm cho nàng cảm thấy không yên .
“Nguyễn Miên Miên……” Một giọng nói khó chịu vang lên, làm cho lưng cô cứng ngắc,không cần quay đầu lại cũng biết là tổng giám đốc của nàng,nàng thẩn thờ quay đầu lại “Tổng giám đốc, có gì cần dặn dò không……?!”
Lam Dạ Hiên hừ lạnh một tiếng,“Tại sao đi vệ sinh cũng chậm như vậy?Nhanh một chút,còn phải về công ty nữa ……”
“…… A” Nguyễn Miên Miên nhanh chóng chạy đến,ánh mắt nhìn Lam Dạ Hiên có chút kỳ quái có chút ngu ngơ,tổng giám đốc của cô gần đây ánh mắt thật kỳ quái…..
Ngọn lửa nguy hiểm ấy làm cho cô sợ.
Lam Dạ Hiên kéo nàng ra khỏi khách sạn, ngồi vào trong xe hắn đột nhiên hỏi nàng“Cô và người đàn bà kia có chuyện gì sao?”
“A?!” Nguyễn Miên Miên kinh ngạc,mồ hôi lạnh rơi xuống dưới ,bây giờ tổng giám đốc muốn tính sổ với nàng sao?!
Cô và người đàn bà kia có chuyện nhưng thật ra cũng không phải là chuyện lớn,chủ yếu là chuyện của cô và tên Dương Kiến Trữ xấu xa kia…..
Lam Dạ Hiên thấy nàng ngẩn người,khó chịu gõ nhẹ một cái lên đầu cô ,gầm nhẹ hỏi “Tôi hỏi cô cùng người đàn bà ấy có chuyện gì?Cô ngây ngốc cái gì?!”
Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng “Thật ra cũng không có gì đâu……” Nàng hừ nhẹ ,sau đó nhỏ giọng“Tổng giám đốc, cổ tôi đau, có thể buông ta tôi được không?”
“Cô thành thật khai báo, tự nhiên tôi sẽ tha cô……” Lam Dạ Hiên rõ ràng là không có ý định bỏ qua cho nàng.

16:Cũ không đi mới làm sa0 đến

Lam Dạ Hiên nhíu mày im lặng không lên tiếng.
Nguyễn Miên Miên sắc mặt lập tức khó coi ,lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan .
Nói như thế nào đây?
Nói cho hắn? Nhưng mà, nói cho tổng giám đốc, tổng giám đốc có thể nào giận lây sang cô không a? Cô thật sự không muốn thất nghiệp nha……
Không nói cho hắn? Nhưng mà không nói cho tổng giám đốc, tổng giám đốc dáng vẻ lúc này dường như muốn lập tức lột da cô ý, ánh mắt khiếp sợ cực kỳ……
Nguyễn Miên Miên nuốt nuốt nước miếng,đành phải ra vẻ thật đáng thương, nhằm để giảm bớt tội nói:“Cô ấy…… Cô ấy còn có …… Đàn ông…..khác.”
Lam Dạ Hiên đầu tiên sửng sốt sau đó lập tức cười nhẹ “Có chuyện hư hỏng như vậy sao?”
“…… Ừ.” Nguyễn Miên Miên gật gật đầu, do dự nhìn vẻ mặt của hắn, giống như muốn xem hắn rốt cuộc có tức giận hay không……
“Tôi vốn cũng biết……” Lam Dạ Hiên cười lạnh một tiếng“Một món hàng như cô ấy, tôi làm sao không biết?!”
Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ nhưng theo bản năng vẫn hỏi hắn,“Vậy sao anh còn muốn quen với cô ấy?!”
Sau đó…… mồ hôi lạnh của nàng lập tức chảy ròng ròng,cô dám hỏi tổng giám đốc những việc riêng tư đến thế..
Lam Dạ Hiên thản nhiên liếc mắt sang cô một cái“Cô không biết, ta và cô tôi…… thỉnh thoảng gặp dịp mua vui mà thôi……”
Nguyễn Miên Miên bĩu môi, không muốn chịu trách nhiệm thì cứ việc nói thẳng đi,người đàn ông nào cũng muốn dùng những lời này để kết thúc…Haizzzz
Xem ra tổng giám đốc và loại đàn ông này cũng không giống nhau..
Lam Dạ Hiên không chú ý tới cô đang khinh thường mình,chỉ là khởi động xe, cười nhạt bỗng nhiên hỏi nàng,“Cô ta sợ tôi biết,cho nên uy hiếp cô đừng cho tôi biết sao?!”
“…… Ừ.” Nguyễn Miên Miên gật gật đầu.
“Còn cô?Làm sao mà biết được? Tại sao biết cô ta? Hai người có quan hệ như thế nào?……” Lam Dạ Hiên đương nhiên là rất tò mò……
Nguyễn Miên Miên tiếp tục bĩu môi“Thực không may là người đàn ông kia vừa vặn là bạn trai trước kia của tôi……”
Lam Dạ Hiên kinh ngạc nghiêng đầu nhìn cô.
Nguyễn Miên Miêncảm giác rất không vui,“Ngày hôm qua vừa chia tay……”
Lam Dạ Hiên ngẩn người, đột nhiên dừng xe,nhìn nàng hỏi,“Bắt gian tại giường?!”
Nguyễn Miên Miên thấy hắn đột nhiên dừng xe hoảng sợ, cũng bị lời nói của hắn làm cho ngẩn người,một hồi lâu mới kịp phản ứng, gật đầu nói:“Ừm……”
Thật ra rất đau khổ nha ……
Lam Dạ Hiên không nói, nhìn nàng chăm chú một lát cũng không biết suy nghĩ cái gì, sau đó khởi động xe chạy về hướng công ty, một lúc lâu mới nói:“Cũ không đi mới làm sao đến, đừng nghĩ nhiều quá……”-
_-|||
Nguyễn Miên Miên lập tức đổ mồ hôi lạnh xuống,lời này xem như an ủi nàng sao?
Thì ra Lam tổng cũng có một mặt khác, nhưng cô không đau buồn chuyện đó,đều mà cô lo là tuổi tác mà mẹ cô thường nhắc tới,cô sợ bị thất nghiệp không thể cùng Lam tổng ngang hàng .
Càng khó khăn hơn là cái tên Lam Dạ Ảnh kia rất giống yêu quái nha thường xuất quỷ nhập thần,làm cô luôn trong cảm giác lo sợ không biết giải quyết chuyện hôm qua như thế nào với hắn….
Kết quả là cô đã trêu trọc ai?Đột nhiên mất đi đêm đầu tiên hơn nữa cô hoàn toàn không nhớ rõ tình huống,quả thật là không giải thích được nha….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.