Bạn đang đọc Tháng Ngày Yên Bình Full – Chương 4: Ta Muốn Cùng Ngươi Kết Đạo Lữ(1)
Sau ngày y lễ Tết Nguyên Tiêu không hiểu sao đi đâu Giang Trừng cũng đụng độ được Lam Hi Thần.
#Ví dụ nhé:#
Có lần Giang Trừng đang đi chợ mua đồ chuẩn bị nấu món canh sườn hầm củ sen cho Kim Lăng. Mọi người thắc mắc vì sao y không bảo nô gia mà phải tự mình làm? Đơn giản lắm, Giang Trừng cảm thấy người khác chọn đồ, nấu món canh sườn hầm củ sen không hợp và y nghĩ chắc Kim Lăng cũng thế nên phải tự xắn tay đi.
Chỉ còn phần sườn nữa là đủ nguyên liệu thế nhưng không hiểu Giang Trừng đã làm rớt cái hồng bao ở đâu rồi. Lục loại hoài không thấy. Đang lúng túng không biết làm thế nào thì thấy một cái hồng bao màu xanh lam, phía trên có vân mây xanh giơ ra ngay trước mặt y. Giang Trừng ngước mắt lên nhìn chủ nhân của chiếc hồng bao và đập ngay vào mặt y là cái nụ cười luôn luôn ôn nhu của Lam Hi Thần. Lam Hi Thần cười, hỏi:
– Giang tông chủ có vẻ để quên tiền rồi nhỉ? Nếu không ngại thì cứ dùng tiền của ta mà dùng.
(Ly: Lam đại đang muốn bao nuôi vợ đấy à. Ahihi)
Giang Trừng ngập ngừng:
– Nhưng…như thế có vẻ không ổn lắm. Vẫn là không nên.
– Giang tông chủ không cần ngại, có tiền thì trả lại cho ta sau cũng được.
Vẫn là nụ cười tràn đầy ôn nhu và giọng nói ngọt như mía lùi đó.
– Nhưng…
Vị tỷ tỷ bán thịt cảm thấy rất oan ức nha. Tỷ ấy chỉ là đang bán thịt ngoài chợ thôi mà tại sao phải nhìn hai mỹ nam tử ngồi giằng co hoài thế. Đập mạnh dao xuống thớt, cười:
– Vậy vị công tử y phục tím đây có muốn mua thịt nữa không thế?
– Ta…
– Ta mua.
Giang Trừng chưa nói gì Lam Hi Thần đã chen ngang, sau đó y rất tự nhiên trả tiền sau đó đưa gói thịt cho Giang Trừng, y lại cười hỏi:
– Giang tông chủ còn việc gì nữa không?
– Không.
– Vậy thì tốt, chúng ta đi chơi nhé.
– Ừm… Hả? Cái gì?…
Chưa để Giang Trừng hiểu Lam Hi Thần đã kéo tay y đi mất rồi.
Một lần khác Giang Trừng đi đánh một con quái vật rất lớn và nguy hiểm. Vì trong một khắc sơ suất y đã bị con quái vật quật một phát khiến y hiện đang trọng thương. Sau đó có một nhóm người tới giải cứu Giang Trừng. Nhóm người đó không phải của Vân Mộng Giang Thị mà là của Cô Tô Lam Thị và mọi người đoán xem ai là dẫn đầu? Đúng rồi đấy là Lam Hi Thần.
Lam Hi Thần cùng nhóm người Lam Thị cố gắng đánh lạc hướng của con quái vật và cứu Giang Trừng. Giang Trừng lúc đó hôn mê, y chỉ nghe thấy tiếng quát mất bình tĩnh của Lam Hoán:
– Mau… Mau mang A Trừng rời khỏi đây.
Y chủ kịp nói một tiếng
– Lam…Hi…Thần…
Rồi ngất đi
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Trừng thấy mình vẫn đang nằm trong căn phòng quen thuộc ở Vân Mộng, Kim Lăng ngồi cạnh ánh mắt lo lắng, thấy y tỉnh lại cậu cũng thở phào nhẹ nhõm:
– Cữu cữu … May quá cữu cữu tỉnh lại rồi. Làm cho con lo gần chết. Hôm qua người của Cô Tô Lam Thị mang cữu cữu về trên người cữu toàn máu lại còn hôm mê.
Giang Trừng liền giật mình:
– Cô Tô… Lam Hi Thần thì sao? Y như thế nào?
Kim Lăng chớp chớp mắt, cười:
– Lam tông chủ không sao, chỉ là có bị thương chút không ảnh hưởng đến tính mạng.
– Vậy sao… Vậy thì tốt rồi.
Giang Trừng nhìn ra ngoài cửa sổ y trầm ngâm không để ý Kim Lăng đang cười trộm mình.
============================
Đôi lời tác giả:
1. Lịch đăng truyện vào trưa thứ 3 hàng tuần nhé.
2. Cảm thấy truyện của Ly viết nhạt sao ấy. Mọi người nghĩ có nên xóa truyện đi không? Làm ơn hãy nói gì để tạo động lực đi. Ly rất cần động lực để viết tiếp đấy😖😖