Bạn đang đọc Tháng Ngày Yên Bình Full – Chương 3: Tết Nguyên Đán
Hôm nay là Tết Nguyên Đán , tất cả mọi người ai ai cũng vui vẻ chuẩn bị đón Tết. Nguyên cái tu chân giới được trang trí sắc đỏ, đen lồng ngập các con phố, người qua đường tấp nập. Ngày Tết là ngày mà mọi người sum họp, tất cả mọi người từ phương xa đều nô nức trở về quê và Giang Trừng cũng thế.
Giang Trừng cầm trên tay ba bó sen lớn đi tới nghĩa địa. Nghĩa địa này không có phần ma mị khiến người ta ghê rợn mà thay vào đó lại là cảm giác yên bình bởi vùng trời bao la và thảm cỏ xanh biếc. Giang Trừng đi tới ba ngôi mộ được đặt ở vị tri gần như là đẹp nhất, y đặt ba bó sen lên từng mộ. Mộ đầu tiên khắc tên ” Giang Phong Miên”, mộ thứ hai tên ” Ngu Tử Diên” và ngôi mộ thứ ba khắc tên ” Giang Yếm Ly”.
Giang Trừng quỳ trước ba ngôi mộ, giọng ứ nghẹn, nước mắt đã đọng ở khóe mi, y cắn môi, lắp bắp:
– Cha… mẹ… tỷ tỷ… con đến thăm mọi người đây. Mọi người ở dưới đó có tốt không? Con… con ở đây sống…rất tốt. Đã xây dựng lại…một Vân Mộng Giang Thị lớn mạnh như trước rồi.
Rồi y lau nước mắt, nở một nụ cười nhẹ:
– Cha, mẹ, tỷ tỷ , hôm nay là Tết Nguyên đán . Ngày mà mọi người sum họp tuy gia đình chúng ta không thể trở lại như trước nhưng mà con hứa Vân Mộng Giang Thị vẫn sẽ lớn mạnh như trước, sẽ không khiến mọi người bận tâm. Chỉ mong… chỉ mong mọi người ở dưới đó luôn vui vẻ và phù hộ cho con.
Giang Trừng nói xong liền quỳ lạy mỗi ngôi mộ ba lần. Y đứng lên, chợt có cơn gió mang theo hương sen thổi qua, lay lay mái tóc của y. Giang Trừng chỉ cười nhẹ rồi quay đầu đi khỏi.
————-
Theo truyền thống cứ vào ngày Tế Nguyên Đán mọi thường sẽ cùng tổ chức lễ hội Hoa Đăng để cầu mong mọi thứ trong năm đều tốt lành. Ngoài ra đây là nơi giúp những nam thanh nữ tú tìm được chân ái của mình.
Đối với Giang Trừng cái lễ hội này cũng quá nhàm chán đi. Bao nhiêu năm tham gia lễ hội nhưng đã năm nào tìm được ” chân mệnh thiên tử” của mình đâu. Giang Trừng tính không đi thế nhưng Kim Lăng cứ đòi cữu cữu của mình đi cho bằng được:
– Cữu cữu làm ơn đi lễ hội Hoa Đăng với con đi.
– Ta không đi, ở đó có gì hay ho chứ. Chỉ có mấy đôi nam nữ nắm tay nhau ân ân ái ái. Hơn nữa chắc chắn tên Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ tới. Hừ thật ngứa mắt lão tử mà.
Kim Lăng vẫn cứ nài nỉ, mắt cậu có vẻ rưng rưng
– Cữu Cữu đi với con đi. Tết Nguyên Đánlà ngày mọi người sum họp. Con không có cha mẹ, không có thúc thúc.Mọi người đều bỏ rơi con. Không có ai chơi cùng, chỉ có mỗi cậu mà thôi. Chẳng nhẽ cậu không còn thương A Lăng nữa.
Giang Trừng nghe Kim Lăng nói lại nhìn vào đôi mắt sắp khóc đến nơi mà lòng khẽ giao động. Y đành gật đầu:
– Được rồi, được rồi. Ta đi là được chứ gì?
Kim Lăng vui vẻ, cười tươi:
– Thương cữu cữu nhất.
Sau đó A Lăng liền chạy đi mất, Giang Trừng chỉ biết lắc đầu nhìn theo. Y nhớ tới lời Kim Lăng nói lại rơi vào một mảng thâm trầm.
—————-
Lễ hộ Hoa Đăng bắt đầu. Trên con phố treo đầu đèn lồng, người người đi lại tấp nập. Ai cũng cảm thấy vui vẻ. Giang Trừng cùng Kim Lăng đi trên con phố. Y mua cho cháu mình một chiếc đèn hoa đăng tím. Đèn hoa đăng được làm theo hình hoa sen, Giang Trừng chọn màu tím vì để nhớ tới gia đình trước kia của mình.
Đang đi dạo phố, chợt Giang Trừng thấy Lam Hi Thần đang dắt tay Lam Tư Truy. Dường như Lam Hi Thần cũng thấy y, liền chen qua dòng người đông đúc bước tới chỗ Giang Trừng và Kim Lăng.
– Giang tông chủ cũng đi tham dự lễ hội Hoa Đăng sao?
– Lam tông chủ thật trùng hợp.
Kim Lăng và Lam Tư Truy nháy mắt với nhau, Kim Lăng nói trước:
– Lam Tư Truy ở kia có đồ ăn ngon quá, chúng ta qua đó nhé.
– Cũng được nhưng mà…
Đánh mắt qua nhìn Lam Hi Thần, y chỉ cười gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Đôi bạn trẻ cùng chạy đi chơi để lại Lam Hi Thần và Giang Trừng.
Lam Hi Thần nở nụ cười ôn nhu như thường:
– Chúng ta cũng nên tham gia lễ hội thôi.
Sau đó kéo tay Giang Trừng đi. Ở xa đó có đôi bạn trẻ đang cười khúc khích, cả hai đều nghĩ
” Lam tông chủ à, bọn con chủ giúp được thế thôi còn lại phải dựa vào ngài rồi.”
Lam Hi Thần và Giang Trừng trải qua lễ hội vô cùng vui vẻ. Đến lúc thả đèn hoa đăng, mỗi người viết một điều ước cho năm mới. Viết xong cả hai cùng thả đèn. Lam Hi Thần hỏi:
– Giang tông chủ viết gì thế?
– Ta mong mọi thứ đều thuận lợi, Vân Mộng sẽ luôn luôn lớn mạnh, còn huynh.
– Ta thì…
” Bùm” ” Bùm” tiếng pháo hoa bắn cắt ngang lời y. Giang Trừng ngước nhìn pháo hoa. Lam Hi Thần nhìn y cười, lẩm bẩm:
– Ta thì mong lúc nào cũng như thế này.
Và cùng ngắm pháo hoa.
…