Đọc truyện Thần Y Lạnh Lùng Của Vương Gia Băng Lãnh – Chương 26: Thị mặc
Nhìn đích đến xa xa, sau tiếng hô bắt đầu, Y Vân cầm chặt dây cương, giục ngựa chạy như điên đến đích, bỏ lại một đám người ở phía sau. Kĩ thuật cưỡi ngựa của nàng cũng không tệ nếu không cũng không dám cưỡi ngựa chạy nhanh như thế.
Mùi cỏ cùng mùi vị nắng chiều tạo nên một sự thoải mái, tâm tình kìm nén của Y Vân cũng được thả lỏng, hoà mình vào không khí, nếu sau này rảnh rỗi nàng liền đi cưỡi ngựa thư giãn cũng tốt.
Không ngoài dự liệu nàng đến đích đầu tiên, các nữ tử còn lại thì chán nản rời khỏi. Nhảy xuống ngựa, nàng đi đến trước mặt Bạch Ly nhún người: “Ngũ hoàng tử.”
Bạch Ly hai mắt ý cười không đổi: “Được! Cô nương ta sẽ kiểm tra võ công của cô nương!”
Y Vân gật đầu ra hiệu hắn có thể bắt đầu.
Bạch Ly bước đến ra một quyền, lực đạo không mạnh cũng không nhẹ, Y Vân đưa tay đón nhận, lấy tốc độ quỷ dị chạy ra sau lưng Bạch Ly ra một đòn, như đoán trước được, hắn nghiêng người né tránh công kích, nhàn nhã xoay người lại tiếp tục sử dụng công phu quyền cước.
Qua một khắc hai người đã lấm tấm mồ hôi, Y Vân cố ý làm cho mình có bộ dạng mệt nhọc. Một đòn của Bạch Ly hướng vai nàng nhanh chóng đánh tới, nếu là bình thường nàng sẽ tránh đi nhưng giờ lại khác, quyền liền trúng bả vai nàng. Đau thì có đau nhưng không đủ để làm nàng ngã, tuy nhiên nếu đã diễn đến như vậy nàng liền show deep tí xíu, Y Vân lảo đảo ngã xuống như gắng gượng lần nữa đứng thẳng. Nếu có thể nàng cũng muốn cùng hắn so chiêu thật sự, nhưng đành hẹn lần nào khác có duyên tái đấu rồi!
“Không tệ!” Bạch Ly tươi cười càng sâu, hắn gật đầu, vươn tay đỡ lấy Y Vân dìu nàng đến một cái ghế để sẵn gần đó.
Y Vân không khách khí tựa vào người Bạch Ly, người ta đã muốn làm đệm thịt vậy nàng khách khí làm gì, nhẹ nói: “Đa tạ!”
“Cô nương cũng đã vất vả rồi, lát nữa sẽ có người đến đưa cô nương nghỉ ngơi”.
Nghe Bạch Ly nói, Y Vân gật đầu. Xem như nàng thuận lợi trở thành thiếp thân thị mặc của hắn.
—————————————-
Lạc Hà viện, đây là viện của nha hoàn nhất đẳng ở, tuy nhiên có một khoảng sân khá rộng tách biệt đây là nơi của thị mặc ở, cũng là chỗ ở của Y Vân trong khoảng thời gian này.
Trong phòng, Y Vân ngồi trên giường lấy một lọ Băng Lộ cao từ tay áo, ngón tay nhẹ lấy chất lỏng màu xanh nhạt thoa vào bả vai đau nhức, loại chuyện tổn hại thân thể này quả thật không hay ho gì cả. Sau khi thoa thuốc nàng liền thay một bộ bạch y. Hiện giờ nàng cũng là người mới đến nên đi dạo quan sát địa hình phủ, như vậy cũng thuận tiện hành động.
Lướt qua hầu hết toàn bộ phủ cũng đã tối, bầu trời chuyển sang lớp áo màu hắc dạ, Y Vân vừa về đến sân đã gặp thị nữ truyền tin. Nàng ta khom người nói: “Cô nương, ngũ hoàng tử mời người đến Tĩnh Tâm Các dùng bữa!”
Y Vân gật đầu, nhanh chóng theo sau thị nữ đến Tĩnh Tâm Các, nếu nàng đoán không lầm vậy bữa ăn này hẳn là Bạch Ly muốn tìm hiểu mục đích của nàng sau đó thuyết phục nàng bán mạng cho hắn đi.
Bên trong Tĩnh Tâm Các, Bạch Ly ngồi trước một chiếc bàn dài đặt ở giữa phòng, tay hắn lắc lắc ly rượu bạch ngọc, thấy Y Vân đến thì khóe môi hơi nâng lên, “Cô nương đã đến.
Y Vân gật đầu, hơi cong lưng hành lễ, theo hướng dẫn của thị nữ nàng liền ngồi đối diện Bạch Ly, hắn phất tay lệnh cho thị nữ lui xuống.
“Cô nương là người thông minh vậy hẳn biết rõ việc ta mời cô nương đến đây là vì chuyện gì!
Quả nhiên không ngoài dự liệu! Nàng thanh thanh, đạm đạm nói: Ngũ hoàng tử, chúng ta người sáng không nói lời trong tối. Người có việc gì cứ việc nói thẳng.
Nếu cô nương nói vậy ta xin nói thẳng. Thứ nhất mục đích của cô nương khi vào phủ ta là gì? Thứ hai nếu cô nương không có mục đích gì khác thì xin hãy toàn tâm toàn ý mà làm việc cho ta. Thứ ba nếu cô nương vẫn cố ý che dấu thì xin lỗi ta phải thất lễ rồi! nói xong hắn cười một cách vô hại nhưng ngữ khí đe dọa vẫn còn đó, mà Y Vân cũng phát hiện ra xung quanh nàng xuất hiện thêm một tầng ám vệ dày dặc trong trạng thái chuẩn bị bắt người.
Nàng nhếch môi cười lạnh, ha ha có phòng bị nhưng mà quá yếu, với võ công của nàng dư sức thoát khỏi. Ngũ hoàng tử lo lắng nhiều rồi, ta vào phủ người cũng không có ý gì khác, mục đích của ta chỉ là vào phủ tìm người. Nếu ngũ hoàng tử không phiền việc ta vào phủ ngươi tìm kiếm thì có thể giúp ngươi một số việc. Thế nào?
Bạch Ly hào sảng trả lời Được!, một cuộc giao dịch nhỏ giữa Y Vân và hắn liền được đặt ra.
—————————————–
Hôm sau theo như quy củ Y Vân phải đến phòng của Bạch Ly hầu hạ hắn thay đồ sau đó đi theo hắn. Nhìn bộ y phục màu lục nhạt đặt trên bàn, Y Vân nhanh chóng thay vào. Hôm qua là thị nữ đem y phục đặc trưng của thị mặc giao cho nàng, còn có cả châu hoa cài đầu để phân biệt phẩm cấp, hoa sen lưu ly là cao nhất, sau đó là hoa sen làm bằng bạc, tiếp đó là đồng. Ngồi trước gương, nàng lắc lắc châu hoa lưu ly, tự động thủ búi một kiểu tóc phổ biến cho thị nữ rồi cài châu hoa lên.
Trời hiện tại vẫn còn hơi sớm, le lói vài tia sáng bình minh yếu ớt, đẩy cửa phòng bước ra ngoài, nàng hít sâu một hơi, hương vị của buổi sớm vẫn còn đó, rất trong lành! Có chút cảm thán, Y Vân liền lấy lại tinh thần đi đến Thanh Nhạc Các.
Tĩnh Tâm Các các thị nữ, nô bộc lác đác vài người đi qua đi lại, nàng gật đầu chào bọn họ sau đó đến trước cửa phòng Bạch Ly.
Cốc cốc!
“Ngũ hoàng tử!” Y Vân khẽ gọi.
“Vào đi.”
Bên trong truyền ra tiếng nói, hai tay nàng giơ lên đẩy cửa ra bước vào, nàng hơi giật mình.
Bạch Ly đang đứng trước giường, hắn chỉ mặc một lớp áo ngủ màu trắng, vạt áo lỏng lẽo hiện rõ cơ ngực rắn chắc hơi ngả màu lúa mạch.
Mái tóc đen dài không bị bất cứ trói buộc nào xõa tung, gương mặt hắn có lẽ vừa tỉnh giấc nên mang theo một phong vị tà mị có chút khác so với hình tượng thanh lãnh cao ngạo ngày thường. Ách… Cái này quá dụ người đi! May mắn nàng không phải sắc nữ nếu không sẽ không kìm chế được mà cường bạo hắn a!
Thân thể nàng ổn định lại, bước đến trước mặt hắn cách ba bước thì dừng lại, “Ngũ hoàng tử, ta hầu hạ người rửa mặt, thay quần áo.”
Bạch Ly gật đầu, xưng hô của nàng hắn cũng không để ý quá mức, hắn dang hai tay ra để Y Vân giúp hắn thay áo. Hai tay Y Vân run lên, nàng là người hiện đại tuy tư tưởng giáo dục khác so với cổ đại nhưng mấy việc này nàng vẫn nên là nhắm mắt mà làm thôi a.
Nghĩ là làm, Y Vân bước đến trước mặt Bạch Ly, nhắm chặt hai mắt, nàng vươn tay tháo y phục của hắn xuống sau đó xoay người lấy một kiện áo trắng, nhắm mắt lần nữa mặc vào cho hắn.
Hai mắt Bạch Ly nheo lại như có như không tràn đầy ý cười, nữ nhân này a. Thay y phục cho hắn còn phải nhắm mắt lại, có phần đáng yêu.
“Ngươi có thể mở mắt ra được rồi!”
Bạch Ly nhẹ nhàng nói một câu chọc trúng tâm tư Y Vân, rất nhanh Y Vân hai má ửng đỏ, nàng lí nhí nói: “Đã biết!”
Bạch Ly nhìn nàng không nói không rằng, bật cười. Hắn cười rất dễ nghe, cho thấy tâm trạng của hắn hiện tại rất tốt.
Y Vân bĩu môi, có gì phải cười chứ. Chẳng qua ta chỉ là ngại nhìn thân thể ngươi thôi! Lực tay của nàng có chút mạnh bạo phản kháng nàng đang không vui.
Bạch Ly nhìn đỉnh đầu Y Vân lại nhìn bàn tay nàng mạnh bạo mặc đồ cho hắn thì ngưng cười, ha ha giận rồi à!
Mặc xong lớp áo cuối cùng, Y Vân tiếp lấy chậu nước và khăn lông từ tay thị nữ, nàng đặt chậu nước xuống bàn, lấy khăn lông thấm nước sau đó hai tay dâng cho Bạch Ly. Hắn nhận lấy khăn ưu nhã nâng lên lau mặt, nhìn quanh phòng nàng phát hiện các thị nữ cơ hồ mặt đã đỏ như trái cà chua. Thầm cảm thán, người này a chỉ là vệ sinh cá nhân thôi mà cũng thu hồn không ít thiếu nữ.
Mặc áo cũng đã mặc, lau mặt cũng đã lau, Y Vân lui ra sau lưng Bạch Ly, trơ mắt nhìn hắn ngồi xuống ghế. Hai mắt Bạch Ly nhướn lên, “Xong rồi?
“Đã xong. Y Vân cực kỳ thành thật gật đầu.
Hửm? hắn ngạc nhiên, không nhanh không chậm đi lấy một cây lược ngà voi từ trong hộp gấm, đặt cây lược vào trong tay nàng, hắn như bâng quơ ra lệnh: Chải tóc cho ta!
Lắc lắc đầu, hoàng tử vẫn là hoàng tử, ngay cả loại chuyện chải tóc cỏn con cũng không biết! Y Vân nâng tay lên, nhẹ nhàng chảy mái tóc dài của Bạch Ly, nàng búi một kiểu tóc dành cho nam tử, sau đó lấy một cây bạch trâm khắc hình hoa mai cố định lại búi tóc.
Xong việc Y Vân lui ra sau lưng, hai tay chắp lại phía trước bụng, nhìn thị nữ dâng bữa sáng lên, nhắc mới nhớ nàng dường như vẫn chưa ăn sáng, không sao nàng cũng không có khái niệm này nọ, đợi đến trưa ăn cũng như nhau. Dùng bữa sáng xong, Y Vân đi theo Bạch Ly vòng qua vòng lại chăm sóc cây cảnh của hắn, sau đó vòng về thư phòng.