THẦN SỦNG TIẾN HÓA

Chương 41: Mẫu Chu


Bạn đang đọc THẦN SỦNG TIẾN HÓA – Chương 41: Mẫu Chu

Trong một hang động tối đen đưa tay không thấy năm ngón, chỉ có thể dựa vào nguồn năng lượng của đèn để chiếu sáng này.

Từ sâu trong hang động truyền đến từng tiếng sột soạt, ánh đèn chiếu tới trên vách đá, trong từng ngõ ngách của hang động. Từng con từng con Tàn Bạo Hôi Ma Chu nằm úp sấp im lặng như hổ rình mồi.

Một con Hỏa Bạo Hổ to lớn trong đội ngũ đã mở ra cái mồm to lớn, từng tia lửa cực nóng bay ra từ trong miệng nó rồi hình thành một quả cầu lửa xoay tròn với tốc độ cực cao.

Oành!!!

Quả cầu lửa phun trào mãnh liệt.

Một con Tàn Bạo Hôi Ma chu không kịp tránh né, vừa vặn bị quả cầu đụng vào.

Chỉ kịp thét ra một tiếng thảm thiết, toàn bộ thân hình nó đã bị biển lửa nuốt trọn.

Một con quái vật cấp Tinh anh ngay cả phản kháng cũng không được, bị quả cầu tiêu diệt trong nháy mắt.

– Không được, làm như vậy quá lãng phí năng lượng.

Một cô gái mặc trang phục chiến đấu màu trắng với mái tóc ngắn ngang vai nói ra.

Tuy rằng có thể hạ gục những con quái vật cấp Tinh anh này, nhưng mà chúng có quá nhiều. Nếu như mỗi con quái vật tinh anh, mỗi con tiểu quái đều phải dùng quả cầu lửa để tiêu diệt thì chỉ sợ, không được bao lâu sẽ dùng hết năng lượng trong cơ thể Ngự thú.

– Trước tiên nên công kích cận chiến chứ đừng sử dụng năng lực công kích viễn trình. Nên để Ngự thú có năng lực phòng ngự đứng phía trước, Ngự thú phụ trợ đứng ở trung tâm, Ngự thú công kích đứng ở hai bên đội hình rồi duy trì tiến lên, không thể để bị những đội khác giành trước.


Người đứng ở vị trí thấp hơn Tống đội trưởng mở miệng nói, những người khác đều gật đầu, dựa theo sự sắp xếp đội hình của hắn mà triển khai. Họ đều là những thành viên lâu năm nên phối hợp rất ăn ý.

Nằm trên vai Tống đội trưởng là một con Xích Hỏa Lão Thử, nó có chòm râu rất dài và hơi có màu trắng, một đôi chân ngắn lại nhỏ xíu yên tĩnh bám trên vai Tống đội trưởng, đôi mắt to linh hoạt xoay chuyển đánh giá tình hình xung quanh.

Phía trước đội ngũ là một con Xích Xác Giáp Khuyển, đó là một loài chó biến dị có lực phòng ngự rất lớn, lại có thêm thuộc tính hỏa.

Ven đường thỉnh thoảng có những con nhện phun ra dịch nhầy bao trùm trên người Xích Xác Giáp Khuyển làm trở ngại sự di chuyển của nó. Trung tâm đội ngũ là một con Bụi Gai Hoa Yêu, nó triển khai năng lực bao trùm thêm một tầng áo giáp gai bên ngoài thân Xích Xác Giáp Khuyển, đá lởm chởm cộng thêm gai nhọn đan xen ngang dọc, rất có hiệu quả che chắn với chất dịch màu trắng mà những con nhện phun tới.

Con chuột đang dựa vào trên vai Tống đội trưởng há mồm phun ra một đoàn ngọn lửa đốt cháy áo giáp bụi gai kia.

Áo giáp bụi gai ngay lập tức bị bắt lửa hóa thành một áo giáp bằng lửa.

Những dịch nhầy màu trắng dính trên đó cũng bị thiêu cháy không còn lại gì, ngược lại thì trở thành chất dẫn cháy, trong không khí tràn ngập mùi gay mũi khó ngửi do nó tỏa ra.

Ngọn lửa có một tác dụng phòng hộ cực lớn đối với dịch nhầy, dịch nhầy vừa chạm vào ngọn lửa đã bị bốc cháy, mất đi tính dính, tính dai.

Tuy rằng cấp bậc của Hỏa Thử chưa đạt tới cấp Lĩnh chủ, nhưng bản thân Xích Xác Giáp Khuyển lại có một sự đề kháng và phòng thủ với lửa rất mạnh. Đây là một loại chiến thuật mới mà các nàng mới phát minh ra.

Hang động rắc rối phức tạp, đây là một cái hang động đá vôi thiên nhiên rất sâu.

Phía trước mơ hồ truyền đến tiếng chiến đấu, âm thanh có thể truyền đi rất xa khi ở trong hang động đá vôi, điều này chứng tỏ các nàng còn cách mục tiêu một khoảng. Sắc mặt bọn họ không khỏi biến đổi, có người giành trước.


Nhanh chóng tăng thêm tốc độ, ngọn lửa thiêu đốt quanh thân nó nhảy nhót thắp sáng một vùng hang động đá vôi. Không lâu sau, trước mặt mọi người là một mảnh sáng ngời, một cái hang động lớn hơn gấp mấy lần so với hang động lúc nãy xuất hiện trước mắt.

Có thể mơ hồ thấy có một con Mẫu Chu to lớn nằm ở phía bên trong hang động, thân thể của nó cực kỳ mập mạp, xung quanh thân Mẫu Chu dính đầy thứ chất lỏng nhão nhão dinh dính, giống như một cái bong bóng lớn đem nó bao lại.

Mấy cái chân nhện thô to vươn ra từ trong đám bọt khí, lộ ra các móng vuốt sắc bén ở chân.

Không ít Ngự thú cùng nhau vây quanh tấn công con Mẫu Chu này, từng đoàn ngọn lửa, băng sương, phong nhận bay múa đầy trời. Nhưng mà, tất cả công kích đánh vào trên đám bọt màu trắng đó giống như đá chìm đáy biển, không có chút động tĩnh nào.

Nhìn những công kích đánh về phía mình nhưng Mẫu Chu vẫn yên tính nằm trên mặt đất, mắt nhện màu ám kim vẫn hờ hững lạnh như băng, chỉ khi có những công kích sắp đánh vào mắt nó thì mới có một tầng màng bảo vệ từ tròng mắt kéo lên bảo vệ đôi mắt khỏi công kích.

Tống đội trưởng vẫn cảm thấy ánh mắt này có chút quen thuộc, giống như đã từng gặp qua ở nơi nào đó.

– Mẫu Chu không có bao nhiêu lực công kích, đừng nhìn hình thể nó rất lớn, nhưng cái này chỉ dùng để sinh sản đời sau, sức chiến đấu thực tế trong đồng cấp yếu tới mức đáng thương.

Một người trong đội lớn tiếng nói, kêu gọi mọi người dùng hết sức cùng nhau giết chết con nhện này.

– Chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực là có thể giết chết con Mẫu Chu này, lúc đó công lao của mọi người sẽ căn cứ theo mức độ tạo thành thương thế cho nó mà chia đều.

Lưu Sâm Lâm mở miệng nói.

– Được.


Nghe được những lời này, rất nhiều người cắn răng một cái dồn dập đốc thúc Ngự Thú nhà mình tăng nhanh tốc độ công kích.

Mẫu Chu không đánh trả lại, trạng thái của nó bây giờ thật quỷ dị, rất có thể nó đang trong thời gian sinh sản đời sau, mọi người thừa dịp nó bệnh muốn mạng của nó.

Công kích càng ngày càng dày đặc, lớp bọt màu trắng bên ngoài thân Mẫu Chu cũng bị đánh nát không ít, một ít công kích đánh vào trên người nó tạo thành từng cái lỗ thủng, máu màu ám kim từ trong miệng vết thương chảy ra ngoài.

Thấy Mẫu Chu bị thương, nhóm người này càng thêm hưng phấn, tiếp tục thúc giục Ngự thú công kích, còn bản thân họ thì trốn ở phía xa tránh khỏi chiến trường nơi này.

Một con Tứ Dực Thúy Ma Đường hóa thành tàn ảnh bay ra ngoài, hai chân trước giao nhau tạo thành hình chữ thập.

Vèo …

Một đôi mắt xanh biếc không sợ hãi của Mẫu Chu dù có kéo lên lớp màng bảo vệ cũng bị lưỡi dao xanh biếc chém thành mảnh vụn.

Chia năm xẻ bảy thành một đám mảnh nhỏ bay đầy trời.

Chi!!!

Mẫu Chu không tiếp tục nằm thong dong trên mặt đất nữa, một đôi mắt màu ám vàng sáng lên, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Nó rít vang một tiếng, tiếng rít bén nhọn cứ quanh quẩn trong hang động thật lâu.

Một ít Ngự sử thống khổ quỳ xuống đất dùng tay bịt tai lại, có máu tươi tràn ra từ khe hở giữa ngón tay.

Phù.

Cuồng phong gào thét, một cái chân nhện to lớn kéo ra từng luồng tàn ảnh cuồng bạo.

Tứ Dực Thúy Ma Đường ở giữa không trung mạnh mẽ đập cánh nhằm xoay chuyển thân thể, khó khăn lắm mới có thể tránh khỏi cái chân nhện to như cây mâu lớn kia.


Chân nhện xỏ qua vách tường nham thạch trên đầu mà không tốn chút sức nào, giống như đang cắm vào miếng đậu hũ.

Tiếng hít thở trầm trọng tràn ngập khắp trong hang động, con Mẫu Chu vẫn luôn nằm trong đống bọt màu trắng chậm rãi kéo thân hình đứng dậy

Từng cái chân nhện dài hơn mười mét như muốn xé rách tất cả, giống như từng cây trường mâu cắm xuyên qua mặt đất.

Trên cái chân nhện màu xám mọc lên từng cái móc câu sắc bén, một cái miệng rộng kích thước cỡ bằng bàn tay mở ra đóng lại giống như bông cúc nở rộ, một mùi tanh hôi ác liệt từ trong miệng nó tràn ra.

Thể tích khổng lồ kết hợp với vẻ ngoài dữ tợn, tạo ra một vẻ có lực sát thương thật lớn.

Ai nói con Mẫu Chu này không có bao nhiêu lực công kích.

Lừa người, cái nhiệm vụ lúc này đây chính là một cái hố, đem mọi người lừa thảm thương!

Tống đội trưởng rốt cuộc cũng nhớ tới đã gặp qua ánh mắt này ở nơi nào rồi, đó là khoảnh khắc mà Lĩnh chủ Hắc Tẫn xuất hiện. Ánh mắt này giống hệt như lúc đó, là loại ánh mắt cao cao tại thượng, từ trên cao nhìn xuống những Ngự thú cấp thấp!

Ở dưới thân Mẫu Chu, có một cái quang hoàn tàn phá chậm rãi xoay tròn, đối lập hẳn với quang hoàn của Lĩnh chủ Hắc Tẫn nhìn thấy lúc ban ngày. Cái quang hoàn này của Mẫu Chu chắc chỉ bằng một phần mười mà thôi, rất không trọn vẹn.

Đây là một con quái vật đang trong giai đoạn tiến hóa lên cấp Lĩnh chủ!

Mà hiển nhiên con quái vật đang trong quá trình tiến hóa thì bị mọi người cắt ngang. Dùng mông cũng có thể suy nghĩ được là mọi người ở đây sắp nghênh đón sự trả thù ác liệt tới cỡ nào.

– Trốn!

Lưu Sâm Lâm cực kỳ quyết đoán, triệu hoán Ngự thú của mình là Tứ Dực Thúy Ma Đường trở lại, xoay người nhảy lên trên lưng Ngự thú chạy trốn về phía sau.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.