Đọc truyện Thầm Yêu Cậu – Chương 5: Thay đổi
*****
Chủ nhật, ngày… tháng ….năm….
****
-Á… Cậu định bôi cả lô cốt phấn son này lên mặt tớ à????
-No, no, no! Tớ chỉ make up tí tẹo cho cậu thôi… Hãy tin vào tớ… hehehe
(Mi vừa nói vừa đưa 1 ngón tay lên xua nhẹ)…
Nói xong Mi đẩy nó ngồi trước bàn trang điểm và tháo kính ra…
-Cái con nhỏ này tháo kính trông cũng xinh chứ nhỉ. Chắc là đeo kính, tóc ngắn trông mặt “đần” hơn….
-Này!!!
-Rồi rồi, tớ xin lỗi…
Vừa dứt câu Mi bắt tay vào trang điểm. Lúc làm xong, Mi đội cho nó bộ tóc dài có chút gợn sóng. Lạ kỳ thay, trông rất tự nhiên và đẹp…
-Chà, chà. Mấu chốt là đây, sao cậu không để tóc dài nhỉ. Trông xinh lắm…. Nhưng tiếp tục đeo kính chẳng ổn chút nào….
-À… Tớ có cái này….
-Haha. Thông minh đấy.
Nó đeo len của Moo tặng… Đôi mắt màu xanh lục… khuôn mặt trang điểm khá nhẹ nhàng, đôi môi đã đẹp giờ lại trông quyến rũ hơn…
Mặc lên người chiếc váy màu hồng nhạt… 2 chiếc dây váy nhỏ nhắn không đủ che hết bờ vai gầy, lộ rõ làn da trắng . Chà chà, trông nó chẳng khác gì một cô công chúa nhỏ….
-Tớ đã làm tất cả những gì để cậu có vẻ bề ngoài hoàn hảo… Phần còn lại tùy thuộc vào cậu. Được giao cho 2 tiết mục quan trọng có trọng trách rất lớn. Nhất định phải làm tốt. Cố lên!!!
-Ừm. Cảm ơn cậu…
*****
Sẵn sàng thôi…!!!
*****
Tiết mục hát và múa sẽ chia làm 2 ca, sáng và chiều…. Sáng nay là phần thi cho các cặp hát….
(Ngôi trường này rất kỳ lạ, chỉ cho các lớp tổ chức tiết mục theo cặp nam nữ)
Năm nay sẽ có 10 lớp tham gia. Chỉ bao gồm khối 10&11.
Lớp 11A1 thi cả sáng lẫn chiều đều là tiết mục cuối…
Các tiết mục hát sáng nay đều rất xuất sắc… Cả lớp, cô Việt & Moo đã đi từ sáng nay và đeo băng rôn cổ vũ.. Mi và Jun đã sẵn sàng …. Tuy nhiên…. lúc này… còn chưa thấy Yan đâu…. Moo đã đứng cùng họ tựa lúc nào ..
-Hôm nay cậu khác quá… Cố lên nhé!!!
“Sau đây là tiết mục hát cuối cùng… Bài hát “Nhìn bằng trái tim” … do Yan và Jun đến từ lớp 11A1….”( Tiếng MC)
-Nhưng làm sao đây, Yan chưa đến ?
Nó hốt hoảng, vì nếu không có Yan tiết mục coi như chấm hết…
-Cậu biết đàn chứ… Yan sẽ đến ngay thôi… Cậu ra sân khấu trước đi….
(Moo an ủi)
-Ừm… Tớ tin cậu …
( đã lâu nó chưa chạm vào bàn phím… Có chút chưa tự tin
…)
Nó bước ra.. Ngồi cạnh chiếc đàn…
Ở dưới có tiếng òa reo… Có 1 hot girl xinh đến vậy mà trước giờ họ không biết…. Lớp 11A1 cũng ngạc nhiên với sự thay đổi này của Jun…
Nó nhìn vào cánh gà, phía đó có Moo và Mi mỉm cười nhìn nó… Phía dưới sân khấu có băng rôn nổi bật”Yan &Jun N01″…
“Mày sẽ làm được, họ tin tưởng mày thế cơ mà…” Nó tự nhủ….
Và những ngón tay nhỏ nhắn lướt nhẹ trên bàn phím, khúc nhạc dạo ngân lên……
…
Giọng hát trong vắt lung linh của nó cất lên….
“Trong thế giới đầy rẫy bóng tối và mây đen che phủ….
Em cố kiếm tìm chút ánh sáng để nhìn rõ lòng anh….
…..”
Khoảnh khắc đó, nó như một thiên thần khiến mọi con tim giao động…. Đã quá trưa để mọi người hứng thú nghe hát nhưng giọng hát này thật là cảm động…
Cũng đúng lúc đó Moo cảm nhận trái tim mình đập nhanh hơn 1 nhịp… Hình như “Tôi thích cậu…”
Vì sao giọng hát truyền cảm lạ lùng đến vậy???
****
“Chính cậu đã nói cho tôi rằng, nếu biết hát bằng cả trái tim thì sẽ thấy ai đó bên cạnh mình… Tôi đã hát, để nhìn thấy cậu, cậu ở đâu?”….
******
“Trái tim này dành hết cho em mà em không thấu
Nhìn vào đôi mắt đó, anh có thể cảm nhận một thế giới u tối và lạnh lẽo…
Em bảo rằng em không nhìn thấy anh, không nhìn thấy anh…
Hãy để anh 1lần cầm tay em và truyền hơi ấm….”
“Em đã nhìn thấy ……”
(Đúng vậy… Tôi đã nhìn thấy cậu…)
…..
Tiết mục kết thúc để lại nhiều lắng đọng….
…..
-Cậu đã đi đâu thế??? A… Hình như tay cậu bị thương?
Mi nói rồi chỉ vào tay của Yan…
-Không sao đâu…
-Sao lại không sao… Nhìn tay cậu này… Bị chầy xước cả mảng rồi…
Mi nhìn chua xót…
-Cảm ơn cậu đã đến.
Nó cầm lấy cái tay bị thương của Yan và vuốt vuốt…
-Hôm nay trông cậu xinh lắm. Hát cũng hay nữa…
-Cảm ơn!
(Ôi. Nhìn bọn họ kìa. Có một sự bực mình không hề nhẹ…. “Cậu xinh lắm, cậu làm tốt lắm” đúng rồi, tôi cũng muốn nói câu đó, tại sao lại là “Cậu khác quá cơ chứ”… ) Đó là suy nghĩ của người mà ai cũng biết… Moo đại nhân. hê hê
-Hai cậu làm tốt lắm. hì… hì (Moo như phá vỡ bầu không khí tình cảm mà không thành công…)
-Thôi, được rồi, Yan của tớ đi đến phòng y tế băng bó vết thương thôi!
Mi lên tiếng, và không khí lại trở lại bình thường….
*****
Chuẩn bị cho tiết mục buổi chiều… Lớp, cô Việt, cũng như Mi không hi vọng mấy vào hai con robot múa…. “Kỳ tích” là điều mà ai cũng mong chờ… Năm nay, các tiết mục múa, nhảy vũ đạo đều rất bắt mắt. Sự thay đổi của nó có lẽ ai cũng đoán được.
Trên sân khấu, cô gái tóc dài, đôi mắt xanh lục, gò má ửng hồng, và cô mặc bộ váy màu xanh dương, để lộ đôi chân trần trắng muốt … cô đứng 1 mình, như đang run rẩy… Nhạc nổi… Cô uyển chuyển theo điệu nhạc…
Bài múa như kể một câu chuyện.. về một nàng công chúa đơn độc sống trong màn đêm tối tăm… Cô muốn vượt mình ra khỏi địa ngục đó, cào xé, quằn quại nhưng không cách nào thoát ra được, khúc nhạc “Con đường xa xăm” khúc dạo đầu như lột tả nỗi đau của cô…
Bất chợt có một hoàng tử đeo chiếc mặt nạ đến cầm tay cô. …. Hai người cùng uyển chuyển múa, chàng trai nhẹ nhàng nâng cô gái lên khỏi những u tối mà cô phải nếm trái… Từng bước nhày, điệu múa uốn lượn, đan xen nhau của đôi trai gái rất xuất sắc, họ như sinh ra là dành cho nhau…
Đến cuối bài. cô nhẹ nhàng tháo mặt nạ chàng hoàng tử.. Vâng.. Chính là Moo, nhưng một Moo khác biệt… Đôi mắt màu xanh lục, nhìn cô đầy yêu thương… Mái tóc ngố ngày nào đã được thay đổi… Khuôn mặt cậu đẹp đến kỳ lạ… Làn da trắng, đôi môi đỏ thẫm, đôi lông mày rậm…. Tất cả…. Khiến cho mọi người nói chung và cô nói riêng shock toàn tập…. “cậu ta đó sao”???
Kết thúc cũng là tiếng vỗ tay rầm rầm, của khán giả, ánh mắt của họ lúc này, khiến cho 1 kẻ dưới khán đài không khỏi ghen tỵ….. 🙂