Thâm Sơ

Chương 12


Đọc truyện Thâm Sơ – Chương 12

Edit: Vi Yên | Beta: Ngư Nhi

128 căn e980, che nửa trên đi sẽ thành I love you.

Hàng mi run rẩy, đôi mắt hạnh tràn đầy vẻ nghi hoặc, Khương Sơ đang định hỏi “Có à” thì Hứa Đình Thâm lại bước gần cô thêm một bước nữa, cô mơ hồ nhìn thấy sự nguy hiểm trong mắt anh, đành nuốt nước miếng, cực lực nhớ lại.

Hình như…

“Ý anh là…”

Đột nhiên có cánh cửa bật ra, một người đàn ông bước ra khỏi buồng vệ sinh, ánh mắt anh ta lướt qua hai người, sau đó mở miệng hỏi: “Hai người… Không phải là…”

Khương Sơ còn chưa nói hết đã bị cắt ngang, cảm giác như bị bắt gian tại trận vậy, cô cúi đầu chạy ra ngoài.

Thế nên nhà vệ sinh chỉ còn Hứa Đình Thâm và Trì Tinh.

Đây là nhà vệ sinh dành riêng cho nghệ sĩ nên rất vắng, huống chi các nghệ sĩ khác hoặc là đang diễn tập hoặc đã đi về nên chỉ có một số ít người, ví dụ như người trước mặt đây vô tình nghe được chuyện bí mật đại sự – Trì Tinh.

Hứa Đình Thâm nghiêng đầu nhìn cậu ta, không hiểu sao khiến Trì Tinh cảm giác như mình sắp bị giết người diệt khẩu. Cậu ta vội vàng lùi về phía sau hai bước, “Anh, em thật sự không nghe thấy gì hết.”

Hứa Đình Thâm mặt không đổi sắc, bình thường kể cả tâm trạng không tốt anh vẫn hơi tươi cười, đôi mắt đào hoa trời sinh đa tình, có người hâm mộ còn đùa cho dù Hứa Đình Thâm nhìn cột điện cũng thấy thâm tình nhưng giờ đây ánh mắt anh lạnh như băng, môi mím lại, đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn Trì Tinh.

Trì Tinh.

Hứa Đình Thâm như vậy còn đáng sợ hơn khi nổi giận, cậu ta sợ tới mức không động đậy nổi, “Em thật sự không cố ý mà.”

“Nghe câu “Thà phá hủy mười tòa miếu còn hơn hủy hoại một cuộc hôn nhân” chưa?”

Trì Tinh khó hiểu nhưng vẫn gật đầu.

Hứa Đình Thâm đi đến bên cạnh, đè vai cậu xuống khẽ nói, “Đừng căng thẳng, tôi sẽ không “cố ý” làm khó cậu đâu.”

“…” Trì Tinh muốn khóc quá, cậu chỉ đi vệ sinh thôi mà.

Hứa Đình Thâm ra khỏi nhà vệ sinh, anh lấy điện thoại ra suy nghĩ một lúc rồi quyết định không nhắn tin cho Khương Sơ nữa.

Nếu anh cố tình hỏi, thể nào Khương Sơ cũng sẽ hiểu lầm anh vẫn còn có ý với cô.


Lòng tự trọng của Hứa Đình Thâm lại bắt đầu quấy phá, hay là nói anh đang sợ hãi, khát khao muốn biết đáp án nhưng lại sợ phải nghe đáp án cho nên mới nghĩ hết cách để thăm dò, dù sao lúc chia tay Khương Sơ nói cô không thật lòng nên Hứa Đình Thâm cũng không xác định được cô có thật sự yêu anh hay không.

Vì vậy cuối cùng chuyện này cũng không giải quyết được gì.

Khương Sơ nghĩ mãi không ra nên sau khi kết thúc buổi tập cô dứt khoát về nhà ngủ bù.

Đến buổi diễn chính thức Khương Sơ lại không gặp được Hứa Đình Thâm mà thấy Trì Tinh mấy lần, mỗi lần đối phương thấy cô đều bày ra vẻ mặt cuộc sống không còn gì nuối tiếc. Tức thì trong đầu cô hiện ra cảnh anh ta chen vào cuộc trò chuyện của cô và Hứa Đình Thâm hôm trước nên lúc hai người nhìn nhau đều mang theo ánh mắt rất phức tạp, hoàn toàn không phát hiện ra ở trong góc đang có người quan sát bọn họ.

Hứa Đình Thâm hơi lùi về phía sau, đánh thêm một gạch cạnh tên Trì Tinh trong sổ đen.

Sau buổi diễn Khương Sơ không còn cơ hội gặp Hứa Đình Thâm nữa nên cô cho rằng cuộc sống lại bình yên như trước. Hôm sau, người đại diện nhắn tin báo cô sẽ diễn một vai nhỏ trong “Bình thượng tước”.

Hai mắt Khương Sơ tỏa sáng, thậm chí là nhân vật nhỏ nào cũng không hỏi, cô nhớ đạo diễn “Bình thượng tước” là đạo diễn Thành, cô vô cùng ngưỡng mộ ông ấy nên rất hy vọng được hợp tác, huống chi trong đoàn còn có rất nhiều diễn viện gạo cội, theo chân bọn họ có thể học được rất nhiều thứ.

“Chị Lật, em yêu chị chết mất.”

Lật Diệp trợn trắng mắt, cô không quên lúc bắt Khương Sơ giảm béo cô nàng toàn gọi cô là bà cô chết tiệt.

“Được rồi, nhưng chuyện này chưa chắc chắn hẳn đâu, em cũng biết mỗi vai phụ trong “Bình thượng tước” đều cần quan hệ, ngay cả nhân vật nha hoàn bên cạnh nữ chính cũng là do phòng làm việc bên đấy nhét vào.”

Khương Sơ mặc kệ có thành công không, cô vẫn tí tởn lấy lòng Lật Diệp.

Lật Diệp bật cười, “Cô chỉ cần tự bảo quản miệng, tập luyện nhiều vào là báo đáp chị rồi.”

Kẻ tham ăn đi hai bước là thở dốc Khương Sơ: “…” Vẻ tươi cười dần biến mất.

Mấy ngày sau người đại diện đưa Khương Sơ đi gặp đạo diễn, cô đã chuẩn bị kĩ tất cả, bao gồm việc hỏi đáp về nhân vật, cuối cùng thuận lợi giành được vai diễn phụ trợ cho sự nghiệp của nam chính – Thái tử phi Thành Bình Uyển.

Đêm đó Weibo chính thức của bộ phim công bố vai diễn của Trì Tinh và Khương Sơ, Trì t*ng trùng hợp đóng vai Thái tử vô dụng nên trên phim hai người là vợ chồng. Khương Sơ nghĩ thầm mình với Trì Tinh đúng là có duyên nên sau khi chia sẻ bài đăng thì ấn theo dõi Trì Tinh.

Trì Tinh vừa share bài xong thì phát hiện Khương Sơ theo dõi mình, tay cậu run lên.

Người đại diện liếc qua, khó hiểu hỏi, “Sao không tắt đi?”

Trì Tinh ngoan ngoãn làm theo nhưng chưa đến ba giây sau nhận được tin nhắn wechat của Hứa Đình Thâm, không có chữ gì, chỉ có một emoij mỉm cười 🙂.

Cách màn hình Trì Tinh cũng có thể cảm nhận được sát khí của Hứa Đình Thâm, cậu bỗng nhớ đến ánh mắt của Hứa Đình Thâm nhìn cậu khi cậu phá vỡ chuyện tốt của hai người…


Lúc Trì Tinh nghĩ câu tiếp theo là lời uy hiếp thì bên kia nhắn tới, “Hôm nào mời cậu ăn cơm.”

Còn lâu mới tin.

Bên kia Hứa Đình Thâm đang ngậm kẹo, khóe miệng còn nở một nụ cười kì quái, nằm ườn trên sô pha chơi điện thoại.

Cô trợ lí Lâm Kỳ hiểu rất rõ Hứa Đình Thâm đi qua rùng mình một cái, “Anh, anh lại chuẩn bị hành hạ ai đấy?”

Hứa Đình Thâm không nói gì nhưng Lâm Kỳ đã thầm cầu nguyện cho người bạn xui xẻo kìa rồi.

Trì Tinh: “Không cần, cảm ơn.”

“Khách khí thế làm gì? Đằng nào nửa tháng sau chẳng gặp nhau.”

“?”

Hứa Đình Thâm chậm chạp gõ chữ, “Nam chính “Bình thượng tước” là tôi.”

Trì Tinh suýt thì phun máu, vì tổ biên kịch làm công tác giữ bí mật quá tốt nên nam chính vẫn chưa được công bố. Thế nên bây giờ Trì Tinh mới biết Hứa Đình Thâm là nam chính, cậu tuyệt vọng nghĩ không biết bây giờ đổi ý còn kịp không…

“Cậu với Khương Sơ theo dõi nhau rồi?”

Trì Tinh: “…” Mie kiếp cũng chỉ vì chuyện này.

“Cậu với Khương Sơ diễn vai vợ chồng?”

“…” Trì Tinh muốn khóc quá.

Khương Sơ không theo dõi weibo của Hứa Đình Thâm nhưng lại theo dõi người mới quen là Trì Tinh. Hứa Đình Thâm híp mắt, ngực ẩn ẩn ghen tị, anh mở phần bình luận dưới bài đăng nick chính thức của phim, toàn fan cp của Khương Sơ và Trì Tinh…

“Cả hai đều bé bé xinh xinh đáng yêu thật đấy, nhìn qua còn có tướng phu thê nữa, đạo diễn chọn diễn viên chuẩn ghê.”

“Lớn đáng yêu gặp bé đáng yêu, hai người này đóng vai chính trong phim thần tượng thì siêu ổn luôn.”


Trì Tinh không bé cũng không đáng yêu nhưng mặt lại hơi non nớt nên tạo cảm giác cp cho người xem.

Hứa Đình Thâm bóp chặt điện thoại đến nỗi nổi gân xanh, cổ họng phát ra tiếng cười trầm khàn.

Trì Tinh không thấy vẻ mặt Hứa Đình Thâm lúc này nhưng chắc chắn chẳng tốt đẹp gì, cậu chủ động cầu hòa, “Nếu có thể, tôi tình nguyện đổi vai cho cậu.”

“Không được, cậu quá xấu.”

Trì Tinh: “…”

Một tuần sau weibo chính thức của “Bình thượng tước” thông báo nam chính Hách Liên Tuyết do Hứa Đình Thâm thủ vai. Hứa Đình Thâm chia sẻ xong nhìn bình luận thì thấy các bình luận hàng đầu toàn là fan nhà mình, anh nhấn mũi tên bên phải chọn hiện theo thời gian mới tìm thấy bóng dáng fan cp của mình và Khương Sơ, bấy giờ mới hài lòng cười vui vẻ.

Chọn thuyền không thể chọn sai, thầy Hứa nghĩ vậy.

Nhưng bên dưới các fan cp sai thuyền lại đang war từng phút từng giây, mỗi nhà đều cảm thấy cp mình chọn mới là thật.

“Hứa Đình Thâm với Khương Sơ không theo dõi nhau, quan hệ hai người họ còn chẳng bằng Khương Sơ với Trì Tinh, mấy người chọn thuyền sáng suốt một chút đi, cp bọn tui mới là thật, hoan nghênh mọi người gia nhập thuyền Trì Sơ của bọn tui.”

Bình luận này vừa xuất hiện, fan cp của Hứa Đình Thâm và Khương Sơ liền không phản bác được nữa.

Hứa Đình Thâm: “…”

Anh mở wechat, nhắn tin cho Khương Sơ: “Nhắc em một chuyện.”

Khương Sơ – người chưa xem weibo vẫn đang vuốt tóc: “?”

Hứa Đình Thâm lấy lưỡi chà răng, đôi mi cong vút in bóng trên khuôn mặt, “Với tư cách là nam chính phim Bình Thượng Tước, em hẳn là nên chú ý weibo anh hơn chứ nhỉ.”

Im lặng, rồi lại im lặng.

Khương Sơ muốn điên mất, cô quay đầu hỏi Trần Niệm Niệm, “Sao nam chính “Bình thượng tước” lại là Hứa Đình Thâm!”

Trần Niệm Niệm vừa xem tin tức xong, hiện giờ cô ấy còn thấy suy sụp hơn cả Khương Sơ. Trần Niệm Niệm vô cùng hoài nghi mình mồm quạ đen, sợ điều gì thì sẽ phải gặp thứ đó.

Nhưng bằng tố chất tâm lí phi thường, cô tỉnh táo lại trả lời, “Hứa Đình Thâm là tên không biết xấu hổ, lại còn chủ động tiếp cận chị, nhất định là vì ham muốn sắc đẹp của chị. Chị nhất định phải cách xa anh ta ra đấy.”

Đến lúc này rồi mà vẫn không quên nói xấu Hứa Đình Thâm.

Khương Sơ: “…”

Mấy phút sau.

Khương Sơ nhắn tin cho Hứa Đình Thâm, “Anh vẫn còn cần chú ý à? Thiếu fan à?”


Ý là mắng anh không biết xấu hổ.

Đã bao năm trôi qua, Hứa Đình Thâm không còn biết da mặt là cái gì nữa, “Cho em trải nghiệm cảm giác được theo dõi đại minh tinh.”

“…” Vâng cảm ơn anh quá cơ.

Khương Sơ cảm giác anh ta nói vậy để mình phải cảm ơn nên ân cần hỏi, “Anh là chó à?”

“Người nuôi chó.”

Ngón tay Khương Sơ hơi dừng lại, cô nhớ mình từng vì đồ ăn nên đã sủa vài tiếng “…”

Cô nghiến răng nghiến lợi, “Anh đừng có nhân cơ hội chiếm tiện nghi của tôi.”

Chiếm tiện nghi?

Hứa Đình Thâm ngắt cuộc gọi, khẽ cười ra tiếng.

Nếu anh thực sự muốn chiếm tiện nghi thì nó không chỉ đơn giản như vậy đâu.

Lâm Kỳ đi tới, “Anh, gối ôm chân dung trên bàn đang đợi anh kí tên để làm quà cho fan đấy.”

Hứa Đình Thâm không thèm nhìn đống đồ chất đầy trên bàn, hơi khép mắt lại, “Không có tâm trạng.”

“?” Kí tên mà cũng cần có tâm trạng?

“Tại Trì Tinh.”

Lâm Kỳ cạn lời nhìn anh, cô cau mày nhìn xem anh tiếp tục làm trò thế nào nữa.

Hứa Đình Thâm nâng mắt, bày ra bộ dạng yếu ớt đến tay cũng không nhấc lên được, uể oải nói, “Thế nên em gửi đống này cho Trì Tinh, bảo cậu ta kí giúp anh đi.”

“…” Anh nghĩ người hâm mộ có đồng ý không?

“Không thì để anh đăng video xin lỗi fan cũng được.”

Lâm Kỳ bội phục, cô không thể chịu nổi nữa đá chân Hứa Đình Thâm, “Cút.”

Có một cô gái đã đoán trúng nên đây là quà nha


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.