Bạn đang đọc Tham lam sự ngọt ngào – Chương 91:
Lái xe về nhà mất gần một tiếng đồng hồ.
Cứ nghĩ đến những chuyện sắp xảy ra, Mạnh Ninh đứng ngồi không yên, hy vọng xe chạy chậm hơn một chút.
Còn Hoắc Tư Niên thì bình tĩnh, hơi cúi đầu, cả chặng đường chỉ ngắm nhìn bàn tay của Mạnh Ninh, đầu ngón tay vuốt nhẹ trong lòng bàn tay của cô.
Suy nghĩ Mạnh Ninh đang bay xa, bây giờ dù Hoắc Tư Niên có làm gì cô cũng nghĩ anh đang giở trò. Cô đè cái tay của Hoắc Tư Niên lại, mân mê cánh môi: “…Anh đừng có sờ lung tung.”
Hoắc Tư Niên ‘ừ’, dịu dàng lặp lại một lần nữa: “Anh không sờ lung tung.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối cùng thì xa bảo mẫu cũng dừng lại ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm mà những chiếc xe truyền thông bám đuôi phía sau đều đã bị chặn ở bên ngoài.
Sau khi tạm biệt trợ lý và tài xế, Hoắc Tư Niên nắm tay Mạnh Ninh xuống xe.
Thời điểm Mạnh Ninh bước ra khỏi thang máy, cô cảm nhận rất rõ, lòng bàn tay của ai kia đang nóng dần lên.
Đến trước cửa nhà, Mạnh Ninh đột nhiên hèn hẳn, ngay cả động tác mở cửa cũng chậm đi, Hoắc Tư Niên ở sau lưng cô trực tiếp vươn tay về phía trước mở khóa vân tay.
Mạnh Ninh còn chưa kịp chuẩn bị gì còn Hoắc Tư Niên vừa về nhà đã đi thẳng vào chủ đề, bế ngang cô gái trước mặt, bế cô từ ngoài hành lang tối đen đến nhà tắm trong phòng ngủ.
Mạnh Ninh ngồi trên bồn đá cẩm thạch, sau lưng cô mặt gương. Cô hơi ngẩng đầu, đôi mắt đen láy của cô đụng phải ánh mắt nóng rực như muốn thiêu đốt cô của người đàn ông.
Tay Hoắc Tư Niên đặt lên eo cô, eo cô cứng ngắc, sợ hãi nói lắp: “Có khi nào… nhanh quá không?”
Hoắc Tư Niên cong môi, những ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng chậm rãi cở bỏ cúc áo trên người. Anh ném quần áo sang một bên rồi hai tay chống bên người cô, cười nhẹ:
“Em biết anh đã chờ đợi giây phút này bao lâu rồi mà.”
Mạnh Ninh nghe thấy những lời này thì càng đứng ngồi không yên, vặn vẹo trong lòng Hoắc Tư Niên, muốn nhảy xuống khỏi bồn đá. Nhưng Hoắc Tư Niên dồn sức giữ chặt eo cô, cảnh cáo mà nhéo làn da mềm mại của cô gái: “Đừng ngoáy đến ngoáy đi nữa, khi tắm xong sẽ đến lượt em ngoáy.”
Mạnh Ninh xấu hổ muốn chết, lầm bầm mấy tiếng: “Anh có thể nói chuyện đoàng hoàng tí được không hả…!”
Hoắc Tư Niên lột áo khoác của cô ném sang một bên, đôi mắt đen như mực nhìn thẳng vào cô, cười nhìn từng cử động của cô, nhìn kiểu gì cũng giống một đứa trẻ đang làm nũng.
Hoắc Tư Niên nhướng mày, bất ngờ dừng tay, nói: “Anh muốn bàn bạc với em một chuyện.”
Mạnh Ninh nhíu mày, cảnh giác nhìn người đàn ông trước mặt, cô cứ có cảm giác ‘một chuyện’ từ miệng Hoắc Tư Niên nói ra chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì.
Cô còn đang nghi ngờ thì con ngươi sâu thẳm của Hoắc Tư Niên chỉ nhìn chằm chằm cô, hàm ý trong mắt tràn lan: “Anh rất muốn nhìn thấy em mặc bộ sườn xám kia.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Là bộ sườn xám màu trắng xám cô mua ở trấn cổ Lan Du trong chuyển du lịch tốt nghiệp.
Sau khi Mạnh Ninh mua được nó còn đặc biệt chụp chung với bạn bè ở trấn cổ một tấm. Mạnh Ninh che ô giấy đứng trên cầu hình mái vòm, mái tóc dài mềm mại vấn lên cao, dáng người yểu điệu hiển lộ rõ ràng.
Cô gửi hình cho Hoắc Tư Niên, anh chỉ trả lời một chữ ‘đẹp’. Cô không biết Hoắc Tư Niên thích dáng vẻ cô mặc sườn xám đến mức nào, thậm chí còn đặt tấm hình Mạnh Ninh cầm ô giấy thành hình nền điện thoại.
Mạnh Ninh chớp mắt, hóa ra người này vẫn còn nhớ thương bộ sườn xám kia của cô.
Có lẽ là vì ánh mắt Hoắc Tư Niên quá nóng bỏng mà trái tim của Mạnh Ninh có chút rung động, vô thức liếm cánh môi khô khốc của mình: “Bây giờ mặc?”
Hoắc Tư Niên: “Ừ, bây giờ.”
Nhớ đến buổi cầu hôn hôm nay, Mạnh Ninh đã hiểu rõ, thân phận của hai người đã thay đổi, thân mật hơn ngày trước, tự nhiên cô không đành lòng từ chối yêu cầu của Hoắc Tư Niên.
Cánh tay Mạnh Ninh nhẹ nhàng khoác lên vai người đàn ông, âm thanh mềm mại bên môi: “Vậy anh phải hứa với em, không được làm hư nó.”
Ý cười lan tràn trên mặt Hoắc Tư Niên, dịu dàng như nước: “Anh hứa với em.”
Nếu không cẩn thận làm hư nó thì anh sẽ mua bộ khác cho cô, cô muốn mặc kiểu gì, màu gì đều nghe theo cô.
Tất nhiên Hoắc Tư Niên giấu câu sau ở trong lòng, không nói ra.
Hoắc Tư Niên bế Mạnh Ninh ra khỏi phòng tắm, đi thẳng đến phòng thay đồ.
Khi Mạnh Ninh chuẩn bị thay sườn xám, Hoắc Tư Niên vẫn tà tứ đứng ở cửa, không hề có ý định né tránh.
Sự thật đã chứng minh, quá trình mặc một chiếc sườn xám rất khó khăn, cả người Mạnh Ninh cũng chỉ có một bộ sườn xám kia che giấu cơ thể ngọc ngà.
Hai người chuyển từ phòng thay quần áo đến giường lớn ở phòng ngủ.
Cơ thể Mạnh Ninh ngã xuống cái giường mềm mại, cả người cô như bị phơi dưới ánh nắng, luồn nhiệt từ trong lồng ngực khuếch tác ra ngoài.
Hoắc Tư Niên rũ mắt nhìn người ở trong lòng, yết hầu trượt lên xuống, giọng nói khàn khàn: “Sau này chỉ mặc sườn xám cho anh xem.”
“Được không?”
Anh dùng giọng nói dịu dàng nhất để hỏi ý cô, âm cuối còn trầm bổng theo động tác ở ngón tay khiến người ta đắm chìm.
Mạnh Ninh đã không thể đáp lời, không biết nên đồng ý hay không.
Màn đêm dần buông, làn gió đêm mang theo hơi lạnh tràn vào qua khe cửa sổ, thổi bay mùi hương khó nói và sắc xuân nóng bỏng trong phòng.
Sườn xám của Mạnh Ninh đã nhăn nhúm, phần xẻ tà bị người nào đó xé một cách bạo lực rồi vứt trên mặt đất từ lúc nào không hay, đã không thể nhìn ra hình dáng ban đầu.
Cảm nhận nhiệt độ cơ thể như núi lửa phun trào của Hoắc Tư Niên, Mạnh Ninh khẽ nức nở, cuối cùng thì tiếng nức nở biến thành khóc ra tiếng, nước mắt chảy ra từ hốc mắt phiến hồng.
Hoắc Tư Niên hơi cúi người, môi mỏng khẽ hôn lên đuôi mắt ướt át của cô, cúi đầu dịu dàng dỗ dành cô.
Gương mặt Mạnh Ninh đỏ bừng, nước mắt càng chảy càng nhiều, thút thít lên án anh: “Sườn xám của em…anh đền cho em…!”
Rõ ràng ban nãy đã nói rõ là sẽ không làm hư sườn xám của cô mà bây giờ chỗ xẻ tà của sườn xám đã bị anh xé ra một mảng dài, sao cô mặc được nữa.
Hoắc Tư Niên kiên nhẫn, ý cười trên mặt chưa vơi đi: “Là lỗi của anh, ngày mai anh mua cho em bộ mới.”
Mạnh Ninh khịt mũi, khóc nức nở: “…Em không tin anh đâu.”
Bây giờ Hoắc Tư Niên dịu dàng bao nhiêu thì ban nãy bạo lực bấy nhiêu.
…
Sau khi xong chuyện, Hoắc Tư Niên bế Mạnh Ninh vào phòng tắm rửa ráy sạch sẽ. Hoắc Tư Niên lo cô bị thương nên đem cả thuốc bôi đến, nghiêm túc bôi thuốc cho Mạnh Ninh.
Mạnh Ninh thật sự sợ anh, cảm thấy bàn tay của người đàn ông đang nắm lấy cổ chân mảnh mai của mình, Mạnh Ninh hơi giãy dụa, bàn chân trắng nõn đạp lên xương quai xanh của Hoắc Tư Niên.
Hoắc Tư Niên nắm giữ cổ chân của cô gái, nhẹ nhàng banh ra, đôi mắt u ám nhìn vào nơi tư mật không thèm chớp. Đáy mắt cuồn cuộn như đang khắc chế bản thân.
Bầu không khí yên tĩnh một lúc lâu, anh mới khàn giọng nói: “Anh xem có bị thương không.”
Mạnh Ninh quơ chân, rầm rì: “…Đừng.”
Hoắc Tư Niên liếm môi, ý cười trong mắt: “Không phải vừa nãy ồn ào nói mệt hay sao, sao bây giờ lại khỏe thế?”
Mạnh Ninh đang mệt muốn chết, nào còn sức lực gì, cô khẽ lầm bầm: “Em, em tự làm.”
Hoắc Tư Niên giữ bàn tay đang khua loạn của cô: “Có vài chỗ em không nhìn đến, để anh giúp.”
Lúc đầu Mạnh Ninh còn có thể giãy dụa vài cái nhưng cô vốn không phải là đối thủ của Hoắc Tư Niên nên đành bỏ cuộc, tùy anh muốn làm gì thì làm.
Sau khi kết thúc, Hoắc Tư Niên bế Mạnh Ninh trở về giường, dỗ dành hồi lâu cô gái ở trong lòng mới nặng nề thiếp đi.
Hoắc Tư Niên lại không hề buồn ngủ, anh rũ mắt nhìn cô, rõ ràng đêm nay không hề tiêu hao thể lực của anh.
Thế nhưng thể lực của Mạnh Ninh không bằng nửa phần của anh, sau này thời gian còn dài, phải lôi cô gái nhỏ tập thể dục với anh mới được..
…
Vào đêm concert kỷ niệm 8 năm ra mắt của Hoắc Tư Niên, video trực tiếp về màn cầu hôn của Hoắc Tư Niên lập tức nhảy lên hot search.
Chỉ cần mở Weibo ra, trên trang chủ chỉ toàn từ khóa có liên quan đến Hoắc Tư Niên.
#Hoắc Tư Niên công khai cầu hôn bạn gái vào buổi concert kỷ niệm#
#Hoắc Tư Niên cầu hôn thành công#
#Tên Hoắc Tư Niên và Mạnh Ninh đứng chung một chỗ#
#Bạn trai nhà người ta của thế kỷ 21 gọi tên Hoắc Tư Niên#
#Năm nay, câu chuyện tình yêu trong tiểu thuyết đã xuất hiện tại đời thực#
Màn cầu hôn trong concert của Hoắc Tư Niên khiến hàng chục nghìn khán giả có mặt tại hiện trường sửng sốt và vô số cư dân mạng cũng nổ tung:
“Đây chắc chắn là tin nóng nhất trong làng giải trí năm nay! Hoắc Tư Niên quá dũng cảm, dám cầu hôn ngay trong buổi concert. Khi nào tôi mới có bạn trai thần tiên như Hoắc Tư Niên chứ!”
“Hu hu hu hu, dáng vẻ quỳ một chân của Hoắc Tư Niên đẹp trai quá! Thảo nào bạn gái của anh ấy khóc như thế! Nếu là tôi thì có khi tôi kích động xỉu tại chỗ!”
“Lúc trước Hoắc Tư Niên thường xuyên rắc cơm chó, tôi còn đang lo thuyền của hai người chìm, nếu chia tay thì ngượng ngùng lắm. Ai mà ngờ Hoắc Tư Niên vừa quay đầu là cầu hôn, lại còn cầu hôn ngay trong buổi concert, trước mặt nhiều người như thế. Bạn trai thần tiên gì thế này, cho bạn gái cảm giác an toàn!”
“Chỉ có tôi để ý đến bạn gái của anh ấy hả [icon cười ra nước mắt], lần đầu tiên nhìn thấy một người khóc mà vẫn đẹp như thế. Đúng là tiên nữ rơi lệ không giống với người thường chúng ta mà hu hu hu hu.”
“Cầu hôn rồi, có phải nên sắp xếp hôn lễ không! Tôi đã tưởng tượng ra cục cưng của anh Niên và chị dâu trông đáng yêu đến mức nào rồi! Bố mẹ đẹp như thế, cục cưng trực tiếp nhảy vào giới giải trí kiếm cơm thôi!”
“Đúng thế, không chiếm được Hoắc Tư Niên thì tôi sẽ chiếm lấy cục cưng nhà bọn họ [icon đầu chó]”
“…”
Hoắc Tư Niên tranh thủ xem hot search trên weibo rồi lướt sang video cầu hôn do phòng marketing tung ra.
Anh ấn vào, một mình xem lại buổi cầu hôn đêm nay, khi nghe tiếng Mạnh Ninh đáp lại ‘em đồng ý’, cảm xúc của Hoắc Tư Niên vẫn dâng trào.
Khoảng trống sâu thẳm trong tim đã được lấp đầy.
Hoắc Tư Niên buông điện thoại ra, nhìn gương mặt của cô gái ngủ trong lòng mình. Ánh mắt anh mềm đi, sau đó nhích lại gần, khẽ hôn lên hai má mềm mại của Mạnh Ninh, khẽ nói: “Ngủ ngon, bà Hoắc của anh.”