Đọc truyện Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá – Chương 42
“Hôm nay đi chơi đâu đi?”Cô ra ý kiến.
“Theo cậu bọn này còn hứng để đi chơi không?”San ngán ngẩm trả lời.
“Vậy có hứng mới đi chơi được à?”Cô hỏi.
“Ừm……..”Hai người đồng thanh.(vậy mà cũng đồng thanh….con tg chơi kì :v)
“Xí….mà tôi tên gì vậy?”Cô hỏi.
“CÁI GÌ?TÊN CÔ MÀ CÔ KHÔNG NHỚ SAO?”Khải hét.
“MÁ ƠI……hết hồn……..”Cô,Chi,San giật mình hét lên.
“Gì mà hét lên thấy gớm vậy?”Nguyên nói.
“Khi không vô nhà tôi la lối om sòm vậy hả?Có được sự đồng ý của chủ nhà-là tôi chưa?Tới nhà người ta mà cứ như chủ nhà không là sao?Tự tiện quá ha?Chuông cửa thì không nhấn,cửa người chưa mở mà đã tự mở vô.Chưa kể còn làm cho chủ nhà phải hoảng sợ………Cái này mà đưa ra luật pháp chắc ở tù như chơi nha?”San tuông một tràn thẳng vào mặt Nguyên làm cho cậu ngớ người.
“Cái gì?Nay còn dám nói trống không với tôi hả?Mà nhà này thuộc chủ quyền sở hữu của cậu hồi nào vậy?Giờ tôi mới biết à!!!”Nguyên trừng mắt nhìn San.
“Vậy đó….rồi có ảnh hưởng gì đến cậu không?Mà nhà này thuộc quyền sở hữu của bạn tôi nên cũng đồng nghĩa việc tôi cũng làm chủ nhà…..”San hất cằm.
“Ai cho cái quyền nói năng thô lỗ với bạn trai vậy hả?”Nguyên nói.
“Ơ…giờ mới biết à?”San nói.
“Bla….Bla….”Thế là đã có một trận chiến đã xảy ra với cặp đôi này.Cả bọn ngán ngẩn lắc đầu………thật sự họ không hiểu sao hai người cãi nhau miết như vậy lại trở thành một đôi nữa và tất nhiên trong chuyện này chỉ ngoại trừ một người không hiểu đó là cô thôi.
“Dường như tôi trở nên vô dụng thì phải?Có lẽ tôi chỉ là gánh nặng cho mọi người.”Cô nói.
Lời nói vừa dứt mọi hoạt động cùng lúc ngừng lại.Cô nói cái gì vậy?Tại sao cô lại nói như thế?Mọi người đâu muốn cô trở nên như vậy?
“Cô nói gì vậy?”Khải hỏi.
“Tôi nghĩ tôi chỉ làm gánh nặng cho mọi người thôi?”Cô nói.
“Cậu nói cái gì thế?Đừng có nghĩ hay nói như vậy nha?”Chi vuốt đầu cô nói.
“Đừng tỏ ra quen biết hay quan tâm tôi!”Cô hất tay Chi ra.
“Cậu đau chỗ nào hả?Hay là cậu ghét tụi này chỗ nào?”San nói.
“Tôi không biết mình là ai?Tốt hay xấu?Không thể nhớ mọi người là ai?Ngay cả tên của mình mà tôi của không nhớ nổi?Lúc nào cũng làm mọi người buồn………tôi…….hức……hức……..nhìn mọi người lúc nào cũng quan tâm lo lắng cho tôi mà tôi lại không thể nhớ ra mọi người là ai cả?……….hức…….chỗ đứng của tôi luôn luôn ở trong tim mọi người thế mà với tôi mọi người chả là gì?Luôn hất hủi mọi người……..như vậy chứng tỏ tôi chả làm cái gì tốt với mọi người cả……chỉ là gánh nặng thôi……..”Cô nói.
“Chứ có ai bị mất trí nhớ mà nhớ ra mọi việc chưa???”Khải cốc đầu cô.
“Ui da…..”Cô nhăn mặt xoa đầu nhìn Khải”Chưa!”
“Cô bị mất trí nhớ thì làm sao nhớ ra bọn tôi chứ?”Tỉ lên tiếng.
Cô ngớ người…Cũng phải cô đang bị bệnh mà.Cô thẹn thùng nhìn mọi người mà cái mặt của cô cứ đỏ như quả gấc.
“À….ừm….À đúng rồi….hôm nay đông đủ mọi người….tôi muốn cùng mọi người làm một bữa tiệc ngoài trời……Có được không??”Cô nói.
“OK…….”Đồng thanh.
“Mà trước hết….đi đâu đó cho vui đi rồi ghé siêu thị mua đồ về nấu?”Cô nói.
“Nhưng đi đâu được….”Chi nói.
“Tới công ty mẹ cậu Tuyết Tuyết đi….. ở đó hôm nay có mở party mừng cho sự kiện cat-walk lần trước đại thành công á?”San nói.
“Lần trước….à nhớ rồi!!Mà sao mình không được mời…”Chi nói.
“Hì….hồi sáng bác ấy có gọi cho tớ mà tớ quên nói với mọi người?”San gãi gãi đầu nói.
“Sẵn tiện mọi người nói rõ về tôi luôn nha?”Cô nói.
“Ừ…..ừ….”
P/S:Mọi người cho By xin lỗi hen?By đang thi học kì 2 nên không thể viết được.Chương này By chỉ viết thí đại thôi nên dở lắm với lại By viết dở nữa nên mọi người cứ việc chê nha.À mà sắp tới không biết By có thể viết được không nữa?Tại By chuẩn bị cho kì thi học sinh giỏi sắp tới nên sợ không ra chương mới cho mọi người đọc được.Xin lỗi nha….