Bạn đang đọc Tên Kia Đừng Tưởng Bở: Chương 26: Du Lịch Bồi Dưỡng Tình Cảm
“E hèm!!!” Dương Chi Tuyết miệt mài hắng giọng nhưng mà đứa em ngốc ngếch của mình giống như yêu hộp cơm ấy, suốt buổi cô hắng giọng cũng hơn chục lần mà nó cứ cắm đầu cắm cổ ăn miết!!!
“Này!!!” Chi Tuyết nhịn ko được, huých khuỷa tay cô. Vì hành động đó mà Dương Chi Ngọc mém chút đưa cơm vào…mũi!
“Chị!!! Hiếm hoi lắm ms nghỉ giữa trưa thế này, chị muốn em khỏi ăn nữa hay sao???” Cô cau mày. Tiếp tục cúi xuống, ko chút thục nữ mà…ngoạm đùi gà!
“Đừng ăn nữa!!! Nghe nói cái coi!!!” Dương Chi Ngọc khều khều cô em.
“Thì chị nói đi, em nghe chứ bộ. Vừa ăn vừa nghe, em có điếc đâu!!!”
“Haizzz…Em có biết hôm qua mẹ nói gì với chị không?”
Dương Chi Ngọc:
“Chị không nói sao em biết!!!”
“Mẹ nói, em và Lâm Tịch lấy nhau lâu thế mà tại sao còn…chưa có con?!!!”
Dương Chi Ngọc đẹp mắt sặc thịt gà!!!
“Ăn cho từ từ thôi!!! Chết đói mấy năm rồi hả???” Chi Tuyết gắt lên.
“Chị à!!! Về nói lại vs mẹ, em và hắn ta, sang năm lập tức ly hôn!”
“Hả???? KHÔNG ĐƯỢC!!!!!!” Chi Tuyết phản ứng mạnh mẽ.
Dương Chi Ngọc sặc lần 2!
“Chị! Sặc cơm thì sống ko thọ đâu!!! Sẽ bị nghẹn đó!!!”
“ORZ…Hai đứa này, chị đưa hai đứa cái này! Hehe…Cứ từ từ bồi dưỡng tình cảm nha!!!” Nói xong, nhét thứ ấy vào tay cô em, Chi Tuyết lượn đi mất dạng.
Cô lẩm bẩm đọc dòng chữ:
“Vé đôi ột chuyến du lịch 5 ngày 5 đêm tại Vịnh Fundy”
“Là ở đâu vậy ta?! Chưa nghe đến bao h!!!” Cô ngu ngơ gãi gãi đầu.
**********Sunflower
Đem cái này về hỏi Lâm Tịch, anh tức đến méo mặt:
“Cô ko biết hả???? Sao mà ngu thế?!!!… Đây, nghe cho kỹ vào. Vịnh Fundy nằm trên đường bờ biển Đại Tây Dương của Canada. Mực nước khi hạ khi dâng, chênh lệch nhau khá lớn. Chưa hết, còn có núi Hopewell bao bọc xung quanh, cảnh sắc hoang sơ và trong lành đã thu hút rất, rất nhiều lượt khách du lịch đến nơi này!!!! Đã hiểu chưa????” Anh tuôn một lèo.
“Ồ!!!!!!!!!!!” Cô trố mắt. Hihi!!! Tên này xem ra cũng rất hữu dụng, khi cần có thể sử dụng như…bách khoa toàn thư!!!!!
“Nhưng, nó có đẹp bằng Nha Trang vs Hạ Long không???” Cô tiếp tục ngây ngô. Lâm Tịch chán nản:
“Cái đó là việc mà cô cảm nhận, tôi ko quan tâm! Mà, ai đưa cô cái vé này vậy???”
“Chị hai!”
“Cô…tính rủ ai đi cùng???” Anh hỏi. Không biết vì sao trong lòng có chút mong chờ.
“Haizz…Ko biết nữa! Lam Khê vs Như Ý đều đi cả rồi!!! A~Hay…Anh đi cùng tôi nhé?!!!” Mắt cô phát sáng (Rồi chị sẽ nhanh chóng hối hận!)
“..E hèm!!! Là cô rủ tôi đó nha!!! Ok!!! Đi thì đi!!!” Lâm Tịch đúng là tên đáng ghét, rõ ràng được lợi mà còn phách lối, kiêu căng.
Vậy là, hai vợ chồng Lâm Tịch và Chi Ngọc đã khăn gói đi sang Canada chiêm ngưỡng vịng Fundy. Chẹp! Thực ra theo như Chi Tuyết thì chính là bồi dưỡng tình cảm. Tiếc là, họ lại gặp một người, chính xác hơn là…
Một con kỳ đà cản mũi!!!!!! Hehe.
“Ken??? Cậu làm gì ở đây???” Dương Chi Ngọc ngây ngất nhìn người quen mà không quan tâm tới tên chồng đứng cạnh mình đầu xèo xèo bốc khói như núi lửa.
“Hì hì!!! Tới ngắm cảnh!!! Chị Sam! Chị cũng thích ngắm vịnh Fundy nữa à?!!” Ken cười toe. Hai người ko ai bảo ai đều lơ là Lâm Tịch.
“Hắn là ai????” Lâm Tịch ôm chặt Dương Chi Ngọc ko một kẽ hở. Mặt thì nhăn lại như…quỷ sứ!!! >___
“Ô!!! Đây là bạn tôi! Anh ta là Ken!!!” Dương Chi Ngọc nói mà quên béng kể giới tính của Ken cho anh nghe!!!
“Bạn á?!!! Sao hai người thân thế?”
“Ô hô!!! Một ngày trời xanh gió mát nào đó tôi sẽ kể cho anh nghe chúng tôi gặp nhau thế nào!!!” Cô xua tay, định tiếp tục nói chuyện vs Ken thì bị anh kéo lại, anh nói nhỏ:
“Tôi biết là ngày nào rồi! Là cái ngày mà tôi chết chứ gì!!! ĐỂ HAI NGƯỜI ĐƯỢC CHUNG SỐNG HẠNH PHÚC CHỨ GÌ?!!!!!”
Chát!!!
Cô ko tiếc gì mà vả cái bốp lên gương mặt đẹp trai của anh, mắng:
“Anh có bệnh thì đi khám đi, đừng có giấu nữa!!! Đồ điên này…Cái gì mà chung sống hạnh phúc hả??? Đấy là ‘chị em’ vs tôi nhé!!!!”
“Chị…em?”
“Còn gì nữa!!! Anh ms là người chung sống hạnh phúc với Ken í!!!”
Lâm Tịch cứng họng.
*************Sunflower
Tạm biệt Ken, cô và Lâm Tịch ‘tay trong tay’ đến khách sạn gần nhất, lựa phòng đơn có cửa sổ hướng ra vịnh để ngắm cho thuận tiện. Cô đương nhiên là rất thích rồi!!!
“WOA!!!! Hihi…Vừa đi ko tốn tiền lại còn được ở khách sạn xịn như thế!!! Thích quá!!!” Cô reo hò.
“La lối cái gì! Công việc thì bề bộn, nhà còn có cọp mẹ Lâm Uyển Tiệp nữa!!! Chỉ có mỗi cô ms ung dung thế này thôi á!!!”
“Hứ!!! Làm người phải biết hưởng thụ chứ!!!” Cô nằm giang tay giang chân trên giường, lăn qua lăn lại mấy vòng rồi cuộn mình chết dí trong chăn ấm.
“Hừ!!! Tôi ko rảnh!…Nếu ko phải cô năn nỉ tôi đi thì tôi đã làm việc chăm chỉ rồi!!! Haizz…Cô đó, lười biếng!”
“Ăn nói cho cẩn thận, kẻo anh chết khi ko rõ ngày tháng năm đấy nhé!!!” Cô lừ mắt cảnh cáo. Lâm Tịch cũng ko dại gì mà chọc vào thú dữ nên ôm đồ vào phòng tắm.
Cô ung dung xem phim, ms xem được một nửa thì có tiếng tin nhắn đến vang lên. Là máy của Lâm Tịch, cô liếc liếc cửa phòng tắm rồi cười tinh ranh, nhào đến chộp lấy di động của anh…