Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 8137.2
Mỗi người đều bận rộn lo toan cho kế hoạch, âm mưu của mình. Junhyung Doojoon Hyunseung Kikwang Dongwoon, cả Boyoung cũng lo bàn bạc tính toán để sắp đặt 1kịch bản hoàn hảo hỗ trợ Junhyung.
Tại khu nhà máy bỏ hoang đã lâu cũng có nhóm người nguy hiểm đang mưu tính 1kế hoạch bắt cóc giết người bịt đầu mối nhưng vì để tránh bị thiệt thòi, chúng quyết định sẽ không xuống tay trước khi nhận được tiền và sự đảm bảo của lão cáo già Goo Jaesung.
Chỉ có chàng trai trẻ vô tội đang nóng lòng trở về bên người yêu là chẳng hay biết gì nguy hiểm đang đợi mình. Yoseob muốn tự tay vén lên bức màn quá khứ, chuộc lỗi bằng cách nói ra hết sự thật…vì cậu biết Junhyung còn yêu mình, tình yêu của hắn thậm chí sâu đậm đến mức thương tổn nhau sâu sắc…
Yoseob mỉm cười mơ màng nghĩ đến tối mai khi mình bất ngờ xuất hiện trước mặt Junhyung, ôm chầm hắn và nói:
“Mianhae, em sai rồi Hyungie!”
Chuyến bay Oxford-Seoul vẫn lặng lẽ ẩn hiện trong màn mây mù, nếu Yoseob biết chuyện gì sắp xảy ra hẳn cậu mong chuyến bay này đừng bao giờ đáp cánh…
***
Thoắt cái đã đến tối hôm sau…
Tại biệt thự nhà Junhyung, tất cả họp mặt đông đủ ai nấy đóng bộ chỉnh tề. Boyoung ướm trên mình bộ váy nhung dài đỏ thẫm màu cánh hồng kiêu sa cùng chiếc áo lông trắng, cách trang điểm cũng không nhã nhặn như mọi khi mà đậm đà quyến rũ chết người. Đôi môi đỏ tươi liên tục mím lại, cô buồn cười vì hình ảnh mới này. Mục đích tối nay Boyoung và Hyunseung sẽ công bố quan hệ, tạo hot news gây náo loạn đám phóng viên. Doojoon mang theo 1hợp đồng béo bở câu nhử Goo Jaesung. Kiwoon sẽ âm thầm quan sát, hỗ trợ Junhyung nếu có biến.
***
Trong chiếc Ferrari đỏ, trông Boyoung có vẻ căng thẳng khẩn trương, Hyunseung cười đùa
“Môi em đỏ như thế lát hôn rồi anh bị dính son phải làm sao đây?”
“… Ya anh thật là…” cô vốn dĩ từ khi yêu anh rất hay bị xấu hổ, vì đứng đối diện Hyunseung, Boyoung không còn là mình. Dễ mất bình tĩnh dễ phạm sai lầm…
“Em muốn hôn phớt nhẹ hay 1nụ hôn nồng thắm? Ha ha” Jang đại công tử sợ thiên hạ chưa đủ loạn đây mà
“ANH! Em…em…” mặt Boyoung đỏ rần rần, anh vô lại thật Jang.Hyun.Seung
“Đã bớt căng thẳng chưa? Yên tâm có anh ở đây, Youngie!” vẻ đùa cợt biến mất, anh luồn tay siết nhẹ bàn tay nhỏ mềm mại, nét ấm áp trên khuôn mặt lan toả khiến Boyoung bình tâm
“Oppa… Anh là chàng trai tuyệt vời có biết không?” cô híp mắt cười hạnh phúc
***
Junhyung vừa giữ vô-lăng vừa nới lỏng cà vạt. Khốn thật lúc này Yoseob lại tắt máy, cậu làm gì phải tắt điện thoại cơ chứ! Bên Anh giờ đang trưa, giờ nghỉ cũng tắt máy, quay Clip bận đến thế sao?
Tháo tai nghe blutooth quăng sang bên, hắn nhấn ga…
***
Biệt thự nhà họ Goo tưng bừng náo nhiệt, xe hơi sang trọng xếp hàng dài tại bãi đậu, người người quần áo rực rỡ diễm lệ ra vào.
Junhyung vừa đến nơi đã thấy Goo Hyo Jin vui mừng hỉ hả ra đón.
“Cưng! Nhớ anh à?” hắn cười tà mị kéo ả vào lòng, tay không quên trượt lên chiếc eo nhỏ vuốt ve
Thấy vậy cô nàng sung sướng như vớ được vàng, bám chặt Junhyung đi vào. Trước khi đi không quên hất mặt với Boyoung.
“Hơ! Làm trò ruồi gì thế?” Boyoung hừ cười.
Bước 1thành công!
***
Gần giữa tiệc trà khi Goo Jaesung tiếp xong phần lớn khách khứa, đồng thời cũng là lúc cao điểm náo nhiệt. Doojoon mân mân ly rượu vẻ nghiêm túc, lại gợi chuyện về dự án phần mềm đang hot trong giới điện tử viễn thông. Anh đưa đẩy món hời béo bở khiến Goo Jaesung sáng rực mắt khoái chí.
Cùng lúc đó màn kịch thứ 3bắt đầu. Sau khi điệu Van quyến rũ kết thúc, Hyunseung ôm siết Boyoung hôn cô nồng nàn.
“Hm…” dù biết là diễn nhưng cô vẫn choáng ngợp trước nụ hôn đầy ma lực của anh. Xung quanh ống kính nháo nhào hỗn loạn chụp lách tách liên hoàn…
Bước 2 hoàn hảo!
***
Junhyung đứng 1góc vẻ tức giận điên cuồng
“Khốn khiếp dám phản bội tôi làm trò dơ bẩn trước báo giới!”
Chớp thời cơ vàng, Goo HyoJin đổ thêm dầu vào lửa
“Đứa con gái đê tiện đó không biết xấu hổ!”
“ĐI! Đêm nay anh muốn ở cùng em” hô 1tjếng hắn kéo ả sang 1góc khuất, hôn đến làm cô nàng điên đảo. Đôi mắt đen đầy mị lực nhìn vào khuôn mặt nữ nhân đang mê li, hắn thì thầm như thôi miên vào tai
“Tìm 1chỗ kín đáo! Khắp nơi đều có phóng viên, khách khứa và người làm”
“Phòng em”
“Không được! Rất dễ bị phát hiện. Nơi nào ở đây không gắn camera?” giọng nói trầm nghẽn ẩn giấu nét cười bí hiểm, hắn sắp đạt mục đích
“…Là…thư phòng! Nhưng…”
“Em không muốn thì thôi!”
“KHÔNG! Được mà, chúng ta đi!” cô ả kéo hắn..
Bước 3 trót lọt!