Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 8037.1
“Goo HyoJin chết mê hyung, hãy quyến rũ cô ả và moi thông tin. Em biết hyung giỏi dụ hoặc đàn bà mà” Dongwoon nén cười, khuôn mặt điển trai ánh đầy vẻ châm chọc
“Kikwang nhà cậu kém gì tôi chứ, thằng nhóc! Muốn chết à?”
“Anh thì hay rồi, đại playboy Lee.Ki.Kwang”
Kikwang đổ mồ hôi nhe răng cười xê xoa tít mắt, tay vuốt vuốt ngực Dongwoon vẻ “anh biết sai rồi, tha anh đi a~”
Lúc căng thẳng lo lắng, đùa nhau vài câu cũng là liều thuốc bổ ích giúp thư giãn tinh thần đôi chút.
“Vậy khi nào bắt đầu kế hoạch? Phải nhanh lên mới kịp”
“Em tính thế này, 2ngày nữa thượng nghị sĩ Goo sẽ tổ chức tiệc trà tại nhà. Chắc chắn Kikwang, HyunSeung Doojoon và hyung đều được mời. Bọn em sẽ giữ chân lão, hyung dụ Goo HyoJin dẫn vào thư phòng riêng của cha ả, cắt đuôi rồi tìm xem có chứng cứ gì không”
“Giấy tờ làm ăn phi pháp, biên lai chuyển khoản hay băng ghi âm giao dịch à? Thường thì chúng hay ghi âm hoặc quay phim lại đề phòng 1trong 2bên phản bội sẽ kéo bên kia chết chung theo nhưng hyung nghĩ tất cả mới chỉ là ta suy đoán, chưa chắc Goo JaeSung to gan lớn mật như thế”
“Có còn hơn không. Chẳng chịu vào hang sao bắt được cọp”
“…”
***
Sáng lạnh tại Oxford, may mắn hôm nay trời tương đối mát, tiết trời lâm râm mưa như phủ trùm làn bụi mỏng lên dải lụa mượt mà của dòng Cherwell. Ở Anh tuyết rơi rất trễ nên thảm thực vật vẫn chưa bị đóng băng, có chăng chỉ là thổi thêm luồng hơi lạnh u linh huyền bí kiêu kì vào hồn pha lê Kí Ức.
Oxford cổ kính ẩn hiện cảm giác hoài niệm về quá khứ lại mang trong mình chất nhạc thanh nhã thơ mộng không kém phần sang trọng cao quý, là nơi thích hợp nhất để quay ngoại cảnh. Hay nói đúng hơn, Kí Ức sinh ra đã định sẽ thuộc về nơi này.
Nhưng Yoseob có biết Vũ Lạc sinh ra là dành cho riêng cậu, nơi Vũ Lạc ngự trị chính tại Tâm Thuỷ-trái tim của nước, mãi mãi cậu thuộc về nam nhân mang tên Yong.Jun.Hyung!
***
Clip quảng bá Kí Ức chỉ dài 130s nhưng vô cùng độc đáo bởi đội ngũ quay phim chế tác chuyên nghiệp. Mở đầu là hình ảnh giọt mưa tinh khiết rơi trên mặt nước lặng như gương tạo nên một vùng dao động sóng sánh vỡ tung thành muôn vàn tia bọt nước nhỏ, mở ra thế giới của Kí Ức. Yoseob xuất hiện sau hàng liễu rũ bên cầu Magdelen bắc ngang sông Cherwell thơ mộng, cậu cùng Vũ Lạc mà ai cũng nghĩ là Kí Ức trên tai, góc độ, ánh sáng, hiệu ứng tuyệt vời tôn rõ từng đường nét pha lê sang trọng tinh tế cùng vẻ đẹp mê mẩn của Yoseob. Cậu nhìn xa xăm nơi mặt sông êm ả, ánh mắt như hoài niệm nửa buồn nửa đong đầy nỗi nhớ yêu thương, phảng phất hạnh phúc lại vương chút nuối tiếc xót xa nhưng trên hết là điểm sáng nơi đôi mắt to tròn trong suốt như thắp lên hi vọng tình yêu mãnh liệt. Khúc nhạc piano dạo đầu, giọng hát du dương nhẹ nhàng cất lên…
Tuy mới là bản quay thô chưa qua chỉnh sửa nhiều nhưng hiệu quả quảng bá tuyên truyền, cảm xúc cực cao.
“Daebak, quá diệu kì” xem sơ qua MV thô, Yoseob chộp lấy màn hình laptop không kiềm được mà reo lên cảm thán. Người trong MV thật là cậu sao? Đẹp, đẹp đến thảng thốt! Mái tóc bạch kim được nền cảnh vật Oxford và nền nhạc Kí Ức tôn lên vẻ lành lạnh thanh khiết tinh khôi, cậu như thiên sứ nhỏ trong màu áo xanh ngọc ánh nước…
Thật ngoài sức tưởng tượng!
Thoát khỏi dòng cảm thán, Yoseob vội gọi Gina
“Ginie, vé máy bay đã mua chưa? Hành lí chị mang về sau hộ em nhé”
“Em nhập vai xuất thần, quay xong nhanh như thế vì muốn về trước lịch trình chị hiểu. Nhưng nghỉ ngơi chút đã?”
“Đột nhiên bỏ về trước một mình không báo cho ai, em định hù chết người à Seobie? Chủ tịch sẽ giết cả đoàn mất”
“Tối mai em phải có mặt tại Hàn. Mau lái xe đưa em ra sân bay. Lâu rồi mới gặp lại Dave, chị ở chơi với anh ấy mai hãy về, xin lỗi Dave hộ em”
“…”
Xe chở Yoseob vừa khuất, trong đoàn staff có kẻ lén lút mờ ám trốn sang 1góc móc điện thoại:
Bíp!
“Có biến! Yoseob quyết định về trước dự tính. Tối mai cậu ta sẽ xuống máy bay”
Đầu bên kia bất ngờ văng 1câu tục chửi rủa
“Mẹ kiếp!”
Cạch! Tua…tua
Gã đàn ông mặt sẹo dập điện thoại đánh rầm lên bàn, thằng bên cạnh lo sợ hỏi
“Mai là tiệc trà nhà lão cáo già, lực lượng bảo vệ rất dày”
RẦM! Gã mặt sẹo đạp đổ ghế tức đến tím tái, gân cổ nổi từng đường
“Con mẹ lão khốn họ Goo! Cấm liên lạc thì biết đường quái nào hành động”
“Đại ca, em nghĩ cứ tóm cổ thằng nhóc tại sân bay đã, đợi tiệc tan lực lượng giám sát thưa bớt hãy gọi lão”
“Thằng già khoá máy!” gã hằn học
“Điện thoại thư phòng riêng!”
“Ý mày là?”
“Liều 1phen thôi”
“…”