Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Chương 7435.1


Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 7435.1

“Ư…Bơi bơi…ư mát quá…ấc” cậu rên ư ử vì cái lạnh ngấm vào làn da nóng hâm hấp
“Yang Yoseob! Làm trò gì ở đó? Muốn cảm lạnh à?” Junhyung vừa mắng vừa lại nâng cậu dậy
“Ứ ư…ấc…Yong Junhyung? Anh…ấc… Sao ở đâu cũng thấy anh vậy hả? Nãy bị đá chưa chừa sao!” ngẩng đầu thấy khuôn mặt tuấn tú, Yoseob bặm môi chỉ trỏ
“Bớt lảm nhảm! Thật không ra thể thống gì” cậu quơ cào nắm cổ áo hắn kéo xộc xệch, hơi rượu phì phò thở vào mặt làm Junhyung cau có
Bốp! Yoseob vung tay đập vào đầu hắn, không ý thức được điều “khủng khiếp” mình vừa làm, cậu lăn lăn qua lại cười khì khì
“Mắng tôi? Đánh cho anh thành…ấc…đầu heo…hê hê”

“YANG.YO.SEOB!” Junhyung gầm lên mặt xám ngoét, thái dương nổi cả gân xanh. Tưởng say rượu muốn làm càn là làm sao?
“Ư…Á…Ô…Ấc… Thả tôi, mau thả…ấc…tên biến thái Yong Yong” đang lăn bỗng nhiên đất trời điên đảo, Yoseob đấm đá túi bụi lên người Junhyung, kẻ đang xốc mình vác trên vai như 1bao gạo lên lầu
.
.
.
Binh! Hắn đá bung cửa phòng quăng ầm cậu lên nệm, nghiến răng kèn kẹt
“Ai dạy cậu kiểu rượu chè say xỉn rồi đánh chửi người thế hả?”
Người Yoseob oặt oèo trên nệm rồi trườn từ từ ra mép giường theo kiểu của 1con sâu róm, tư thế hết sức buồn cười, 2tay cậu buông thõng, vai và đầu chúi xuống đất còn cơ thể úp sấp chổng mông lên trời như con cún nhỏ đang đùa
“Ư…hư… Đây là đâu? Ấc…sao anh thô bạo thế hử? Tôi thích uống đó…ấc…rồi liên quan đít gì đến anh?”
“…” chửi bới bằng từ ngữ chợ búa? Hay cho cậu Yang Yoseob. Hôm nay cũng để hắn thấy bộ mặt thật. Phải làm cậu tỉnh mới được. Junhyung định xốc Yoseob vào phòng tắm xối nước nóng cho tỉnh lại nhưng vừa đến gần vươn tay…

Phốc! Cậu bất ngờ ngẩng đầu, khuôn gò má vốn trơn nhẵn trắng mịn nay đỏ ửng mê người, ánh nhìn long lanh qua đôi mắt to tròn dưới rèm mi đen dày cong vút, 2cánh môi hồng phập phồng chu chu… Khuôn mặt đáng yêu đến “vô tội” phóng cực đại làm say lòng kẻ đối diện, tay Junhyung cũng cương cứng đơ trên không
“…”
“Woa~Yong Yong thật đẹp trai ngar…ấc” Yoseob há hốc mồm cười ngây dại, tay liên tục vỗ bộp bộp vào má hắn.
Cạp! Cạp! Cậu mất trí vòng tay qua cổ, gậm gậm cằm Junhyung như đứa trẻ thời kì mọc răng quậy phá gậm đồ chơi. Bờ môi căng mọng và chiếc lưỡi nhỏ liên tục chạm vào làm hắn phát điên, cậu to gan dám khiêu khích sói? Đồ ăn tự dâng tận miệng, từ chối không phải là Yong Junhyung. Hắn thở hắt 1hơi, luồn tay vào mái tóc bạch kim giữ gáy cậu và vồ lấy đôi môi đỏ ngấu nghiến
“Hm..ư…hộc…” môi Junhyung rất lạnh, Yoseob như giếng nước hạn gặp cơn mưa rào, mừng rỡ mút mát môi hắn đáp trả.
Cả 2ngã ra giường, Yoseob bạo gan lăn đè lên cả Junhyung, chủ động tách ra môi hắn trườn lưỡi vào vờn nghịch… Junhyung có vẻ mất kiềm chế vì sự bạo gan này, hắn hôn rất sâu và dần lấn lướt, cướp đi hơi thở khiến mặt cậu đỏ lựng phải giật đầu ra thở hồng hộc, khuôn mặt mê ly tràn đầy uỷ khuất
“Hộc… Ô ô… Anh bắt nạt tôi…ấc…ô ô… Sao không cho tôi thở… Ô…” nước mắt trong suốt rớt thẳng xuống đập vào mặt Junhyung. Trông cậu lúc này như con búp bê sứ, muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu. Hắn lật người ghì lấy thân thể mềm mại, vùi đầu bịt kín bờ môi run rẩy
“Ô…Ưm..hm…ư…”

1lúc bị Junhyung khiêu khích, cơ thể vốn nóng lại càng như thiêu đốt, da Junhyung mát hơn nên Yoseob mê man rên rỉ giật hết cúc áo sơ mi hắn rồi luồn tay ôm chặt để cơ thể cậu dán lên hắn không kẽ hở. Đôi môi mát lạnh di chuyển xuống hõm cổ..
“Ư…Mát…hm… Nữa đi…ưm…” Yoseob mà biết mình rên rỉ khuyến khích hắn làm chuyện mờ ám chắc đến đập đầu chết vì xấu hổ. Bàn tay thô ráp chạy loạn trên người làm cậu thêm ngứa ngáy, chỉ thấy càng ngày càng nóng dù trời đang đông. Cổ họng đắng nghét khô rát, khắp người hừng hực
“Ư… Hyungie…hm… Em nóng…” Yoseob gạt ra Junhyung, cởi áo quăng nhanh sang bên rồi ôm siết rúc vào tấm thân trần săn chắc tận hưởng cảm giác man mát. Động tác của cậu, sự đụng chạm giữa 2cơ thể trần không khác gì tra tấn Junhyung, máu trong người như dồn về 1chỗ, bụng dưới săn lại bắt đầu phản ứng sinh lý. Mắt hắn ham muốn chu du phần ngực Yoseob, một ngụm cắn lên đầu nhũ đỏ hồng…
“Á…đau!” cậu hét toáng đạp kẻ trên thân văng xuống giường đồng thời bật dậy ô ô khóc
“Ư…Ô ô…tôi không muốn… Ô ô cấm…ấc…bắt nạt tôi, đau… Ô ô” ai bảo muốn “ăn” kẻ say rượu rất dễ chứ? Junhyung lên giường định tiếp tục công việc dang dở bỗng hắn đơ cứng, trên bụng Yoseob có vết gì kia??


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.