Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 2518.2
“Thứ đồ rẻ tiền, họa tiết lại nhí nha nhí nhố này. Muốn huyng mặc?” quả nhiên là đáp án điển hình của hắn.
“Không mua em nhất quyết không về” Yoseob chụp ngay cây cột chống sạp hàng, ôm chặt như khỉ, ánh mắt cương quyết dữ dội.
“Được, huyng về trước.” Junhuyng vắt áo khoác ngược qua vai, xoay người tiêu sái rời khỏi. Nhưng mới bước được mươi bước đã nghe thanh âm cợt nhả ngứa tai từ sau vọng đến…
“Wow, thằng nhóc đáng yêu quá, nhóc đi một mình sao?”
Hắn quay ngoắt người, tên thối tha chán sống nào đó, người trông như củ tỏi đang xờ mặt cậu. “Này, biến ngay nếu không muốn chết!” bàn tay thô ráp bóp chặt cổ tay gã lạ mặt. Trong lời nói toát ra hơi thở lạnh lùng, ánh mắt lãnh liệt khiến người không khỏi run sợ. Tên “củ tỏi” tái mặt lủi đi mất, hắn quay sang Yoseob
“Về ngay hay muốn huyng vác về?”
Đôi mắt tròn long lên, từ từ mọng ứ nước, trông dáng vẻ ủy khuất mếu máo, lòng lại đau cậu. Hắn chùng mắt
“Được rồi, huyng mua, thôi giả vờ đi”
“Hức…phải…hức…mặc nữa cơ!” Yoseob được một tấc lại muốn tiến một thước
“Huyng sẽ cân nhắc!”
“Chủ quán, gói cặp áo kia!” Junhuyng thanh toán xong là lúc Yoseob hả hê phởn lại, cười toét mồm tít mắt kéo hắn sang hàng cây cảnh.
Cậu dừng lại trước kệ bày sương rồng. Đủ loại đủ hình dạng, mỗi cây nở hoa một kiểu. Yoseob nâng lên một chậu nhỏ, thân tròn gai nhọn chi chít nhưng hoa đỏ rực đẹp đến mê mẩn. Lần này cậu không đòi hắn mua nữa mà tự trả tiền.
Junhuyng đang ngẩn ngơ đắm nhìn mấy chậu hướng dương.
“Huyng thích hoa hướng dương sao?”
“Mới đây thôi”
“Tại sao?”
“Rất giống nụ cười của ai đó”
“…”
***
Cả 2ra khỏi chợ, lúc này Junhuyng mới để ý đến Yoseob ôm chậu xương rồng nhỏ trên tay
“Em mua lúc nào?”
“Tặng huyng! Tên nó là YongYong, ha ha” cậu dúi nó vào tay hắn.
Hắn luôn nhận được những món quà đắt tiền nhưng giây phút này, một chậu xương rồng nhỏ đủ khiến hắn nâng niu như vật báu.
Áo khoác rơi xuống đất, Junhuyng kéo tay Yoseob ôm cậu vào lòng, tiếng “Gomawo” vang khẽ bên tai…
“Đi! Huyng cũng muốn tặng em một thứ”
***
Hắn chở cậu đến một cửa hàng đá quý sang trọng. Nhìn quy mô toà nhà trước mặt, Yoseob nhũn cả người, giật giật vạt áo Junhuyng
“Huyng đừng nói những thứ ở đây bằng giá chậu sương rồng đi? Thà huyng mua chục chậu hoa hướng dương tặng em…”
“Vào đi!” người không thích nói nhiều như Junhuyng, hành động là điển hình, hắn nắm chặt tay Yoseob kéo vào.
“Yong thiếu gia!” nhân viên tiếp tân lễ phép cúi đầu chào, ánh mắt ái mộ.
Cả hai vào phòng trưng bày, hắn ấn cậu ngồi xuống. Giám đốc cửa hàng tận tay tiếp vị khách quan trọng. Người phụ nữ trung niên hồ hởi cười đon đả
“Yong thiếu gia quá bộ ghé cửa hàng, phải chăng vì món đồ cậu thiết kế?”
“Đúng! Mang nó ra đây!”
Chiếc hộp hình ngôi sao bọc vải nhung đen vừa mở ra, Yoseob mắt trướng đến cực đại, đơ cả người đến không biết nói gì.
Trong hộp là một chiếc, à không, phải là một đôi bông tai mới phải. Đế bạch kim bao lấy viên kim cương hình trái tim nhỏ được khắc trạm vô cùng tinh xảo. Điều đặc biệt là ở tâm trái tim lại thêm một chiếc bông nhỏ hình giọt nước, chất liệu pha lê trong suốt lấp lánh, đường nét tạo hình tinh tế mềm mại.
Tên của nó là “Vũ Lạc Tâm Thuỷ” tức giọt mưa rơi vào trái tim của nước.
(Ý tưởng từ “Anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên” của Cố Mạn)
“Em từng nói cũng thích mưa!” Junhuyng lấy ra chiếc bông hình giọt mưa ở giữa, đeo vào tai trái Yoseob.
“Đối với huyng, nước không còn khó nắm giữ. Trái tim của nước, em đang đeo nó” hắn thì thầm từng chữ.
Cậu vẫn đơ ra vì bất ngờ và cảm động, tim đập như muốn vỡ ra vì hạnh phúc, cả người run lên, nước mắt chỉ trực trào ra…
“Đừng cảm động quá mà khóc ở đây. Muốn đền đáp thì lát về đi.” hắn đùa cợt
“Ơ…Á tên đại xấu xa này…”
“Đeo cho huyng!” ngắt lời Yoseob, ánh mắt tràn ngập tia ấm áp, hắn đề nghị.
Cậu nâng lên chiếc bông còn lại, đeo vào tai phải hắn. Ngắm nghía, đã bao giờ cậu nói hắn hợp với kim cương chưa nhỉ? Dưới đèn, ánh sáng kim cương loé lên, lạnh giá, kiêu kì, như chính chủ nhân đang đeo nó…
Cũng như thế, pha lê…tồn tại cũng dường như dành riêng cho Yoseob, trong suốt, tinh khôi, mềm mại như tâm hồn thánh thiện…
“Vũ Lạc Thuỷ Tâm Liên Y Hương- Giọt mưa rơi vào trái tim của nước, hương toả ngào ngạt”
Giọt mưa là chìa khoá mở ra trái tim của nước… Khi mưa rơi vào tim nước, hương tình yêu lan tràn khắp không gian…
Hạnh phúc hiện tại liệu có vỡ tan như bong bóng xà phòng? Hãy để cậu hạnh phúc dù chỉ 1giây này!