Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Chương 1211


Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 1211

Phải rồi, mai là chủ nhật. Ngày mai cậu lại phải diễn gì đây, vô sỉ hay đáng thương? Hi vọng sẽ không phải ăn tát nữa, haizz…
“Đang nghĩ gì? Mai không cần diễn, tôi chỉ mang cậu đi gặp một vài người bạn.”
Chúa ơi, bộ hắn là con giun trong bụng cậu sao? Mà thôi kệ, hắn cũng có ý tốt khi nói ra, cậu cảm thấy bớt căng thẳng nhiều…
***
Một ngày mới bắt đầu với bản giao hưởng của nắng và gió… Trời rất đẹp, cuộc gặp gỡ sẽ thế nào đây?
Áo thun trắng, áo khoác ngoài không tay được cách điệu với cổ lệch và phec-mơ-tuya xéo, quần kaki đen và giày thể thao trắng. Cậu đút 2 tay vào túi quần, đá nhẹ vài viên sỏi dưới chân trong khi đợi hắn.

Không lâu sau, từ gara, chiếc BMW phóng vụt ra cổng. Cậu đứng hình khi nhìn thấy hắn. Áo 3lỗ trắng, áo khoác ngoài không tay màu đen, quần…hợp lửng đến gối và đôi adidas đen… Trông sành điệu và cực kì…đẹp…đẹp trai. Hắn tháo ra kính mát, đôi mắt đen sẫm đầy mị lực chiếu vào cậu: “Nhóc, lên xe.”
Cậu không biết đằng sau lớp kính mát là ánh mắt si mê nhìn mình, hôm nay cậu rất đáng yêu, hắn thật chỉ muốn đem cậu nhốt vào phòng rồi khóa cửa lại…
Sau khoảng 20, chiếc BMW dần tiến vào khoảng sân rộng với đài phun nước, hồ bơi và 1vườn cây cảnh. Chỗ này đẹp không kém nhà hắn, biệt thự cũng nằm ở khu riêng biệt dành cho đại gia. Cậu hồi hộp hơn khi nhìn thấy trong sân đã đậu sẵn 3chiếc ô tô, Ferrari đỏ hẳn là của HuynSeung, thêm 1chiếc Fork bạc và Lexus đen, toàn biển số xanh giống BMW của hắn.
“Có vẻ như 4tên đó rất mong gặp cậu.” cánh môi mỏng nhếch lên, ánh mắt mang đầy ý cười. Hắn chống tay lên thành cửa xe và nhảy phốc ra ngoài. Khoác vai kéo cậu đi vào.
Tiến vào khách sảnh, suýt nữa cậu chết vì đứng tim, tự nhiên nhảy ra một gã đẹp trai manly tóc nâu hạt dẻ vồ về phía mình.
Nhưng ngay lập tức tay hắn luồn qua eo kéo cậu vào lòng, ánh mắt xếch lên nguy hiểm với gã bạn: “Yoon Doojun, cậu đang phấn khích quá đấy!”
“Huyngie huyng, mắt Joonie huyng sáng như đèn ô tô khi thấy “người” của huyng kìa,haha” giọng cười bông đùa của ai đó làm cậu quay ngoắt lại.
Phía sô pha, chàng trai với mái đầu đen cắt ngắn, chiếc áo thun không tay lộ rõ cơ bắp cuồn cuộn. Dáng cậu ta rất đẹp, nhưng nụ cười híp mắt trông ngây ngô khờ khạo làm sao. Cậu ta đang khoác vai một tên nữa. Wow, rất đẹp, như tượng vậy, có vẻ là người mẫu. Chiếc sơ mi xám viền đen cởi bung vài cúc rất thu hút, nhưng tên này trầm tĩnh hơn, chỉ nhẹ cười thú vị gật đầu giơ tay như chào cậu.
Còn Seungie huyng? Đang khoác vai lôi Doojoon về lại sô pha, hôm nay Jang công tử vận chiếc áo thun đen dài tay và quần kaki đỏ, trông đặc biệt sành điệu. Tất cả đều mang kèm phụ kiện như vòng cổ, vòng tay và khuyên tai. Ôi đây là buổi triễn lãm tài tử của đại Hàn dân quốc sao…

Hắn khoác vai cậu, nhấn vào sô pha và ngồi phịch xuống sát bên.
“Kikwang, bằng tuổi cậu. Vệ sĩ của nó, DongWoon, nhỏ hơn cậu 1tuổi.” giọng hắn bình bình giới thiệu.
“MWO?” cả 2 đồng thanh thảng thốt. Như đoán trước được phản ứng của2tên nhóc, 4người bật cười! Doojoon hớn hở: “Woonie của chúng ta rất đẹp trai mà. Kikwang, em nên làm em ấy cười nhiều một tí!”
“Phải rồi, Woonie rất đáng yêu mà, keke” KK cười híp mắt thích thú nựng má tên nhóc của anh. JunHuyng cũng cười hiền lành vươn người xoa đầu an ủi. Mặt cậu chàng đỏ bừng bối rối xua tay:
“Các…các huyng đang bắt nạt em, thôi ngay!”
Ah, cậu thấy thật lạc lõng giữa họ. Chỉ ngồi yên và cúi đầu, đột nhiên tất cả im lặng, cậu nhíu mi ngẩng đầu lên và… Aaaaa, gào trong im lặng, khuôn mặt tuấn tú quen thuộc phóng đại trước mặt cậu, và vì cái ngước lên bất ngờ, môi cậu chạm vào môi hắn. Tình trạng trước khi cậu hoá đá là hắn nghiêng người cúi đầu nhìn xem tại sao trông cậu không vui, tất cả ấn tượng im lặng vì cử chỉ quá ư dịu dàng thân mật của hắn mà nhân vật chính lại không hề hay biết, sau đó…là những gì đang xảy ra đây, cậu đơ như tượng. Kikwang tròn mắt mím môi cười nháy mắt với DongWoon. Doojoon há hốc mồm, mắt trướng đến cực đại níu áo HuynSeung đang cười thú vị.

“…” 5s, cậu đổ người về lưng tựa của sô pha, hắn nhìn cậu lơ đãng nhếch môi cười rồi ngồi thẳng lại như “chuyện bình thường ở huyện”
“Có vẻ như cậu không sao.” hắn ung dung phun ra một câu.
Sau trạng thái đóng băng, mặt cậu đỏ rần lên, nói năng lắp bắp
“A,tôi, tôi, không, không sao…ha…ha…hơ”
“YAA~thật là đáng yêu! Yong JunHuyng, tên nhóc đáng yêu quá,ha ha!” Doojoon nhào sang ôm chầm lấy YoSeob lắc lắc cười hỉ hả.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.