Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Chương 109


Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 109

Nghĩ đến tối qua, hắn hết hôn lại cắn, hại cậu cả người nóng lên, tâm thần rối loạn… Hận không thể một cước đá văng kẻ lật lọng mặt dày Yong JunHuyng ra khỏi trái đất, cậu xoay người định xuống giường, bất chợt cổ tay bị nắm chặt
“Đi đâu?” hắn lên tiếng trong khi mắt vẫn nhắm nghiền.
“Đi làm, bộ tôi vô công rồi nghề giống anh à? Xì!” cậu giật tay ra lao vội vào phòng tắm…
Xong xuôi mọi thủ tục cho buổi sáng. Cậu tung tăng xách ba lô ra khỏi cổng, đang lúc hứng khởi ồ ạt vì được tự do bỗng cậu nhíu mày khi thấy chiếc Ferrari đỏ đỗ phịch bên kia đường. Bước ra từ trong xe, một gã siêu đẹp với mái đầu đỏ rực, chiếc áo thun đen được cách điệu cùng khăn choàng hoạ tiết cổ điển và quần hợp màu mỡ gà, gã tựa vào cửa xe, tháo ra chiếc kính mát, tao nhã mỉm cười… Đợi đã, gã cười gì mà lại hướng về phía cậu, đang nheo mắt chu mỏ thắc mắc thì “Két!” chiếc BMW đen thắng gấp bên cạnh, hắn bước ra, tự nhiên khoác vai kéo cậu vào người, 1tay giơ lên hướng gã bên kia đường như vẫy chào…
“Cái quái gì thế này, có đi làm thôi mà cũng không yên là sao nhỉ?” cậu xị mặt rủa thầm trong bụng, bất lực trước tình huống hiện tại. Nhìn gần tên đầu đỏ còn đẹp hơn nữa, gã cười thú vị chìa tay ra:

“Yang YoSeob? Xin chào!”
Cậu chưa kịp đáp lại thì hắn đã thay cậu bắt lấy tay tên bạn, ánh mắt xếch lên. Gã đầu đỏ hơi bất ngờ rồi phá lên cười:
“Ha ha, được rồi tôi hiểu! Kêu tôi sang đây vào sáng sớm không giống tác phong của cậu, có chuyện gì?”
“Tên nhóc này làm ở 1quán bar thuộc chuỗi quản lý của cậu.”
“Này, dù tôi kinh doanh nhà hàng khách sạn và phần lớn nhà hàng khách sạn ở Hàn thuộc chi nhánh của công ty tôi thì sao? Ý cậu là gì?”
“Cả vũ trường, hộp đêm và bar nữa, cậu kể thiếu đấy.” hắn tiếp câu.
Cậu đứng nghe bên cạnh mà muốn té ngửa. Ôi ông trời, từ bao giờ quanh cậu toàn những con “rùa vàng” thế này! Mà thế thì liên quan quái gì đến mình mà cậu phải nghe nhỉ

“Hai anh nói chuyện tiếp nhé, tôi phải đi.” cậu vừa quay lưng đã bị kéo lại
“Đi đâu! Đây là Jang HuynSeung, cậu ấy sẽ giúp đỡ cậu. Bây giờ lên xe, đến bar cùng cậu ta.” hắn chậm rãi ra lệnh, giọng nói đầy uy lực cùng khí thế bức người khiến cậu không dám cãi lại, đành ngoan ngoãn chui vào chiếc Ferrari đỏ. Hắn và tên họ Jang nói thêm vài câu gì đó rồi gã cũng vào xe, nháy mắt với cậu và nhấn ga, chấm nhỏ màu đỏ dần mất hút phía cuối đường…
***
Tại văn phòng chủ tịch, tổng công ty JH, hắn chễm chệ sau bàn làm việc, khuôn mặt đăm chiêu nghiêm túc, hắn đang đọc hồ sơ điều tra về cậu. 19tuổi, tốt nghiệp xong lập tức lên Seoul kiếm việc làm. Gia đình gồm mẹ và chị gái Gi Na. Mẹ bị suy thận nặng… Hoá ra tên nhóc cần tiền vì thế. Ban đầu hắn cứ nghĩ cậu dùng vẻ đẹp của mình để chài tiền thiên hạ… Vậy hắn có quá ích kỉ khi ép cậu vào chuyện này? Khỉ thật, lẽ ra hắn nên chọn 1tên trai bao đốn mạt nào đó. Mà không được, vậy cậu sẽ vào tay đứa khốn kiếp nào đó mà không phải hắn sao? MWO? Khoan đã, theo hồ sơ, vậy hắn thật sự là người đầu tiên chạm vào cậu rồi. Môi hắn tự giác nhếch lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp trên khuôn mặt anh tuấn… Cũng tốt, biết được điểm yếu sẽ dễ dàng điều khiển cậu hơn, nụ cười biến tà ác…
Về phía cậu, tại bar Mastermind, nhờ Jang đại công tử cất nhắc mà ai cũng ra sức đối tốt với cậu, công việc nhàn rỗi hơn trước. Nhưng vì khuôn mặt quá đỗi baby, khiến các khách nữ cứ liên tục yêu cầu trực tiếp cậu mang menu hay oder đồ uống… Tệ hơn là cả khách nam cũng vậy. Cậu đắc chí cười, định bụng khi về sẽ khoe tơi bời, ai bảo chỉ có hắn đẹp trai chứ, hơ hơ…

Công việc tương đối nhàn rỗi nương theo thời gian chầm chậm trôi, thoáng chốc đã đến 3h. Cậu thay ra đồng phục, xách ba lô ra cửa định bụng đi tàu điện ngầm về. Nhưng vừa ra khỏi cửa bar. Haizz, cậu không muốn chú ý đâu, nhưng thật sự hắn quá nổi bật.
Xung quanh, chúng nữ sinh không nhịn được mà hò reo, ánh mắt loè loè toả sáng. Bên cạnh chiếc BMW đen, nam tử anh tuấn, dáng người thon dài, ngũ quan khắc sâu tao nhã, quần áo sang trọng, khí thế ngang tàng. Mái đầu nâu đỏ gợn quăn, cánh môi mỏng phiết lên khi thấy thân ảnh người hắn đang đợi. Ánh mắt bắn ra hàn khí khi thấy cậu đang quay đầu lủi vào đám đông mà đi.
“Xem ra cậu chán sống rồi!” hắn phun ra vài chữ, rút vội kính mát đeo lên,lao vào xe và phóng đi.
Keét..t!Tiếng phanh gấp bất ngờ chặn ngang đường đi của cậu.Hắn hầm hầm mở cửa xe, kéo cậu ấn vào trong…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.