Tây Du Nhất Mộng

Chương 157: Đại hội giáo phái


Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 157: Đại hội giáo phái

Dịch & biên: †Ares†

oOo

Đại hội giáo phái tất nhiên là được cử hành trong bản đồ riêng của giáo phái.

Bản đồ này có cảnh tượng giống như các bản đồ khác trong game, đồng dạng có núi rừng thảo nguyên, đồng dạng có đông đảo các loại quái vật, cũng chính là những đối tượng tốt nhất để cày ngộ tính.

Bản đồ giáo phái sẽ không xuất hiện Boss lợi hại — đây là một ưu đãi của hệ thống, để cho thành viên giáo phái vừa an tâm tu luyện trong đó vừa không sợ người ngoài quấy nhiễu.

Chỉ có điều khi bản đồ được tự động tạo ra sẽ không có bất kỳ kiến trúc nào cả mà cần giáo phái tự xuất tiền túi ra xây dựng, ví dụ như phòng họp, nhà ăn, phòng vệ sinh v.v… Trọn vẹn không có mấy trăm vạn thì đừng mơ tưởng có chỗ sáng sủa chui ra chui vào.

Cho nên nói tổ chức vận hành một giáo phái rất hao tổn tài chính.

Nhưng tất cả chuyện này không quan hệ gì với Đại Nhiệt cùng Cuồng Nhiệt Trại — ở trong hiệp nghị Yến Cuồng Đồ cũng đã cùng Thiên Hạ Nhất Thủ nêu rõ: tín vật giáo phái Cuồng Nhiệt Trại bỏ còn tiền xây dựng do Thiên Hạ Hội ra.

Đối với Thiên Hạ Hội tài đại khí thô thì mấy trăm vạn đồng cũng không là vấn đề, bọn hắn sớm đã chọn một vùng đất phong thuỷ tại bản đồ giáo phái xây dựng lên một tòa đại điện nguy nga, vàng son lộng lẫy.


Trước cửa điện treo cao bức phù điêu viết bốn chữ rồng bay phượng múa “Cuồng Nhiệt Thiên Hạ”, còn hai bên là hai câu đối. Vế bên trái viết: “Cuồng nhiệt trương dương mạc phụ thanh xuân lăng vân chí!”

Bên phải viết: “Thiên hạ trì sính tráng ngã thiểu niên phá địa công!”

Hai câu đối này quả thực rất khí thế, là Thiên Hạ Nhất Thủ tự mình viết, xem ra hắn cũng không phải chỉ hư danh.

(Tạm dịch, không đảm bảo sát nghĩa: cuồng nhiệt nữa lên, đừng phụ chí tung hoành của tuổi trẻ – rong ruổi thiên hạ, thiếu niên tráng sĩ quyết lập vạn công)

Trước cửa điện còn đặt hai bức tượng đá trừ tà to lớn đang trợn mắt nhe nanh, cực kỳ uy phong — hai bức tượng này cũng không phải vật trang trí cho đẹp mà là bảo vật trấn phái hệ thống giao cho giáo phái. Một khi giáo phái bị kẻ thù bên ngoài xâm lấn, hai bức tượng trừ tà này sẽ hóa thành thực thể lao ra giết địch, uy lực có thể so với hai con thú cưỡi nhất đẳng.

Đương nhiên muốn thỉnh chúng nó tới canh cửa cũng phải trả tiền, lên tới 100 vạn đồng, mà một khi chết là phải mua con khác.

Vì muốn lôi kéo nhân tâm, Thiên Hạ Nhất Thủ thậm chí không có thu phí hội viên của những thành viên mới, hoàn toàn là tự mình bỏ tiền ra chống đỡ. Tạo dựng danh tiếng trong lòng thành viên mới là mục đích quan trọng nhất của người này.

Làm như vậy, không ngoài việc hắn muốn Thiên Hạ Hội ở nhiệm kỳ lần sau chiếm được đại đa số ghế ngồi, cuối cùng đạt tới mục đích khống chế được “Cuồng Nhiệt Thiên Hạ”.

Bằng vào lực ảnh hưởng của Thiên Hạ Hội cùng với tinh lực mà bọn hắn đã bỏ vào, một bước này tin tưởng không bao lâu là có thể đạt tới. Đến lúc đó coi như đám Yến Cuồng Đồ gây sức ép thế nào thì cũng không cách nào ngăn cản.

Từ góc độ bản chất mà nói, người ta là game thủ chuyên nghiệp, còn bên Cuồng Nhiệt Trại chẳng qua là game thủ nghiệp dư, tập hợp những người thích chơi game, căn bản không cách nào so sánh.

Kết quả ở trên sẽ là tất yếu, bởi vậy Thiên Hạ Nhất Thủ cũng không để ý tới ban lãnh đạo lần thứ nhất, còn nhượng bộ thật lớn cấp cho Cuồng Nhiệt Trại năm ghế nguyên lão, cả bảo tọa giáo chủ cũng trực tiếp đưa cho Đại Nhiệt.

Đó là lý do đại hội lần này cứ thế bình thản trôi qua, toàn bộ sự việc trọng yếu đều đã được thông qua từ sớm, chỉ cần một bước công bố trước toàn đại hội cùng được hệ thống chứng thực là xong.

Cả quá trình không hề có tranh cãi, Đại Nhiệt được hệ thống nhận định là giáo chủ đầu tiên của Cuồng Nhiệt Thiên Hạ. Được Yến Cuồng Đồ dặn dò từ sớm, một người chơi mập mạp tên là “Trâu Ngu Ngu” đột nhiên ôm lấy một bó hoa loa kèn to tướng, sóng thịt trên người núc ních chạy lên tặng hoa cho Đại Nhiệt, miệng còn rất khoa trương kêu to:

– Giáo chủ! I love You!

Màn này muốn bao nhiêu giả tạo có bấy nhiêu! Diễn xuất thô như một thân toàn mỡ của hắn vậy.


Đại Nhiệt xấu hổ đến nỗi muốn quát to một tiếng “có UFO” để dời tầm mắt của mọi người sau đó đá bay gã mập kia đi. Nhưng cuối cùng hắn vẫn khách khí nhận lấy bó hoa loa kèn trị giá 50 đồng kia, trong lòng thầm nghĩ đợi khi đọc danh sách nguyên lão, đến tên Yến Cuồng Đồ có nên sắp xếp một “Như Hoa cô nương” chạy tới ôm hôn hay không.

(Như Hoa cô nương: nhân vật phụ gây hài trong phim của Châu Tinh Trì, nổi tiếng với tạo hình để nguyên ria, bôi phấn son, một tay lấy ngón út ngoáy mũi)

Yến Cuồng Đồ không biết Đại Nhiệt lại thù dai như thế, hắn sai mập mạp lên tặng hoa chỉ là sáng kiến nhất thời, muốn làm không khí phấn chấn hơn. Trên thực tế Trâu Ngu Ngu cũng không để cho hắn thất vọng. Mập mạp xuất hiện làm cho hội trường hơi nặng nề lập tức hoạt bát lên. Mọi người đều hiểu ý cười lớn.

Trâu Ngu Ngu đồng học diễn xuất thành công, cười rạng rỡ như một đóa hoa loa kèn nở toét!

Tới đây, hết thảy đều kết thúc trong tốt đẹp. Ở đại hội Cuồng Nhiệt Thiên Hạ lần thứ nhất, ban lãnh đạo gồm Đại Nhiệt làm giáo chủ; bên Thiên Hạ Hội có Thiên Hạ Nhất Thủ, Thiên Hạ Nhất Bôi, Thiên Hạ Nhất Thống, Thiên Hạ Nhất Đồng, Thiên Hạ Nhất Đóa năm người làm nguyên lão, bên Cuồng Nhiệt Trại có Yến Cuồng Đồ, Tuổi Trẻ Lông Bông, Ta Là Tiểu Bảo, Thánh Mệnh, Tà U Lam ngồi vào năm ghế còn lại.

Thánh Mệnh cùng Tà U Lam là nhân tài mới xuất hiện của Cuồng Nhiệt Trại, cho tới nay vẫn rất trung thành và tận tâm, khiến Yến Cuồng Đồ coi trọng đề cử lên làm trưởng lão.

Đối với vấn đề nhân sự này Đại Nhiệt hoàn toàn không có ý kiến. Để cho hắn khó chịu là bởi vì nhân tài phong hoa tuyệt đại giống “Như Hoa cô nương” thật sự quá khó tìm nên khi Yến Cuồng Đồ làm nghi thức nhậm chức hắn không an bài được chút nhạc vui tương tự.

Quân tử báo thù, từ sáng sớm đến tối!

Đại Nhiệt chỉ đành nhớ kỹ khoản sổ sách này, về sau tiếp tục tìm cơ hội.

Đại hội kết thúc, giáo phái mở tiệc rượu, đồ ăn uống đều là những món cho ngộ tính phong phú, chúc mừng “Cuồng Nhiệt Thiên Hạ” chân chính thành lập. Đùn đẩy trách nhiệm không được, Đại Nhiệt thân là giáo chủ đương nhiên phải phát biểu một chút cảm tưởng, đều là mấy câu khách sáo hoa mỹ, không đề cập tới cũng được.


Kỳ thật Đại Nhiệt cũng rất kích động trong lòng, đứng đầu một giáo a! Riêng cái danh hiệu này thôi đã có thể ăn khắp thiên hạ không cần trả tiền! Nhớ ngày đó một thân một mình, tao ngộ long đong, hiện tại làm đến giáo chủ, quả thật trò chơi này như một giấc mộng vậy. Tuy rằng hắn không thích xử lý đủ loại công việc phiền phức, cũng không muốn đương chức quá lâu, nhưng có cơ hội ngồi bảo tọa mấy tháng cũng là một chuyện thống khoái!

Tiệc tan đi, mọi người lại bất tật tản ra làm việc của mình, tất cả trở về quỹ đạo.

Đại Nhiệt bởi vì phải làm nhiệm vụ Tam giới nên vội vã rời bản đồ giáo phái. Đám Yến Cuồng Đồ ra tiễn, lưu luyến chia tay.

Đại Nhiệt kéo Yến Cuồng Đồ qua một bên, nói thầm:

– Yến đại ca, cục diện trong giáo tạm thời ổn định rồi, về sau thì phải xem mọi người! Tốt nhất giáo chủ kỳ tiếp theo là do anh làm!

Yến Cuồng Đồ hiểu được ý tứ của hắn, vỗ ngực:

– Hiền đệ yên tâm đi! Bá vương ngạnh thượng cung là sở trường của anh, anh sẽ không thua Thiên Hạ Nhất Thủ.

Đại Nhiệt cười cười, nhẹ lướt đi, bước lên con đường “Phá Tây Thiên”.

—–oo0oo—–


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.