Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 156: Cơ hội
Dịch & biên: †Ares†
oOo
Yến Cuồng Đồ pm, biết Đại Nhiệt đang ở Cao Lão Trang bèn chạy đến. Vừa nhìn thấy Đại Nhiệt, hắn đã xông lên, dùng động tác gấu trúc ôm cây mà bám chặt lấy Đại Nhiệt, cứ như là sợ vừa bỏ ra thì Đại Nhiệt sẽ bay mất:
– Hiền đệ, chú đây rồi!
Đại Nhiệt rất khoa trương làm vẻ mặt ngạt thở sắp chết:
– Nếu anh không buông tay thì em chết đấy!
Yến Cuồng Đồ không có ý định buông, nói:
– Một ngày không thấy như cách ba thu, chú không biết mấy hôm nay chú đi vắng anh cơm nước khó vào thế nào đâu…
– Dừng! Dừng khẩn cấp!
Đại Nhiệt nghe hắn nói thái quá cuống quýt ngắt lời:
– Đừng có nói giống như một đôi cẩu nam nữ vậy chứ! Phải chú ý chọn từ, đừng dùng mấy lời kịch buồn nôn này, đại ca!
Hắn liếc liếc sang Hồ Ly đứng cạnh, sợ nàng thấy tình hình như thế lại bắt đầu sinh hiểu lầm.
Hồ Ly hôm nay thật khác thường, không hề lên tiếng mỉa mai mà chỉ bình tĩnh nhìn hai người bọn hắn, không cảm thấy chỗ nào không thỏa đáng.
Đại Nhiệt lúc này mới thở phào — hắn trở lại Cao Lão Trang vừa vặn nhìn thấy Hồ Ly đang ở trước sân làm công tác dọn dẹp trang hoàng.
Không biết nguyên nhân gì, từ khi vị cao thủ Long Thị này trở thành phu nhân của Cao Lão Trang lại hoàn toàn chuyển dời tâm trí lên việc “trang hoàng dọn dẹp”, đưa Cao Lão Trang trở thành một nơi cảnh sắc tinh mỹ: có nước chảy có suối phun có giả sơn có đồ cổ… Nhìn qua, cô nàng ít nhất đã đầu tư vào Cao Lão Trang hơn trăm vạn.
Điều này làm cho Đại Nhiệt vô cùng, vô cùng khó hiểu. Mặc dù nói trò chơi có nhiều cách để người chơi tìm được niềm vui thích trong đó, thế nhưng Hồ Ly lại chuyển biến phong cách hành sự đến 180 độ làm cho người ta khó hiểu.
Có lẽ ứng với câu: phụ nữ luôn khát vọng có một mái ấm gia đình, cả ở game online cũng không ngoại lệ.
Nhưng những điều này cũng không ảnh hưởng gì lớn đến Đại Nhiệt. Mặc dù hắn là chủ nhân chính thức của Cao Lão Trang, nhưng ở phương diện kiến trúc cũng không có yêu cầu gì đặc biệt, mặc cho Hồ Ly bày biện đi.
Yến Cuồng Đồ cười ha ha nói:
– Chú đánh bại Tùng Hạ Nhất Kê cái là biến mất, anh còn tưởng chú “công thành lui thân”, muốn về sau màn lĩnh lương hữu đấy, làm anh sốt ruột gần chết. Phải biết là Tây Du Nhất Mộng không có chú không khác gì nước luộc trứng, một chút hương vị cũng không có.
– Ha ha, sao thế được! Chẳng qua là từ nay em không thể chăm chỉ onl như trước thôi, em cũng sắp thi cao học rồi. Đến giờ em vẫn chưa ôn được cái gì đó, chủ quan sợ lại rớt cái rầm.
Đại Nhiệt thản nhiên giải thích.
Yến Cuồng Đồ gật đầu:
– Cũng phải. Trò chơi chỉ là một phần giải trí trong cuộc sống thôi, hứng thì cày cuốc, bận lại tạm xa, không có gì cần lăn tăn cả.
Đại Nhiệt không muốn tiếp tục đề tài này, ho khan, nói:
– Thôi bỏ qua đề tài thổn thức kia đi. Hôm nay em online là hi vọng tìm được manh mối để có thể hoàn thành nốt cửa thứ ba nhiệm vụ Tam giới.
Yến Cuồng Đồ vỗ đùi:
– Ờ đấy, nói đến nhiệm vụ này mới nhớ. Giờ nó đang là tiêu điểm trong game đấy. Hiện tại đã có không ít người hoàn thành xong cửa thứ hai, đang tích cực tìm kiếm cơ hội hoàn thành cửa thứ ba!
Hắn nói, giọng có chút tiếc hận, ý là Đại Nhiệt lãng phí mấy ngày nên mất đi tiên cơ — trò chơi chính là như vậy, trăm vạn người sinh hoạt, cho dù chỉ ngắn ngủi chốc lát cũng có thể phát sinh những biến hóa long trời lở đất.
Đại Nhiệt hoàn toàn không thèm để ý:
– Nhiều người mới tốt. Vừa náo nhiệt vừa tăng thêm cơ hội tìm ra hướng làm. Tuy rằng cách thu được nhiệm vụ của mỗi người đều bị hệ thống bố trí khác nhau, nhưng cũng có thể tham khảo không ít mà anh.
Nghe Đại Nhiệt nói như vậy, Yến Cuồng Đồ cũng không cần tiếc nuối hộ thêm nữa. Hắn bỗng nói:
– Hiền đệ, chúng ta cùng Thiên Hạ Hội sẽ tổ chức đại hội giáo phái lần đầu tiên vào ngày mai, thảo luận việc phân chia quyền lực chức vụ. Chú là đại đương gia của chúng ta, nhất định phải tham dự đấy.
Đại Nhiệt trầm ngâm một lát:
– Có lẽ em sẽ bận một thời gian, không để ý đến giáo phái được đâu, đại sự mình anh quyết là được rồi.
Yến Cuồng Đồ lập tức nóng nảy:
– Như vậy sao được! Chú là đại công thần trong việc sáng lập Cuồng Nhiệt Thiên Hạ, chú mà không có mặt thì cả đại hội cũng ảm đạm thất sắc!
Đại Nhiệt dở khóc dở cười:
– Em có quan trọng như vậy sao?
Yến Cuồng Đồ rất nghiêm túc:
– Có lẽ chú không quan trọng với ThiênHạ Hội nhưng tuyệt đối quan trọng với Cuồng Nhiệt Trại. Anh đã thương lượng xong với các thành viên chủ chốt trong sơn trại rồi, tại đại hội sẽ tranh thủ để chú lên làm giáo chủ. Đây cũng là một phần trong hiệp nghị khi cùng thành lập giáo phái với Thiên Hạ Nhất Thủ.
Thiên Hạ Hội thậm chí ngay cả điều kiện này cũng đáp ứng, có vẻ không giống phong cách của Thiên Hạ Nhất Thủ!
Đại Nhiệt sờ lên cằm tự hỏi…
Chỗ khác biệt lớn nhất giữa giáo phái và sơn trại là ở quyền sở hữu. Sơn trại thuộc về chế độ tư hữu mà giáo phái chính là chế độ công hữu.
Chức vụ lớn nhất giáo phái đương nhiên là giáo chủ, thế nhưng giáo chủ lại không thể nắm toàn bộ mọi chuyện của giáo phái trong tay. Bởi vì dưới giáo chủ có một nguyên lão đoàn gồm 10 người. Thông thường sự kiện trọng đại của giáo phái đếu phải thông qua nguyên lão đoàn thảo luận xem xét, sau đó tiến hành bỏ phiếu quyết định, quá bán mới có thể thông qua.
Chức vụ giáo chủ cũng do nguyên lão đoàn bầu lên, có nhiệm kỳ 3 tháng một, đến thời hạn sẽ lại tổ chức một lần đại hội mới để quyết định xem giữ nguyên giáo chủ hay thay người.
Về phần ai được chọn làm nguyên lão thì phải thông qua toàn bộ thành viên giáo phái bầu cử, nhiệm kỳ là 5 tháng.
Ở phương diện này, hệ thống bắt chước rất nhiều quy chế điều lệ của cơ cấu chính trị ngoài hiện thực, nói là muốn đạt tới sự dân chủ để bảo hộ lợi ích của mỗi thành viên trong giáo phái. Còn chi tiết trong đó thực sự quá phiền phức cho nên không kể ra ở đây.
Đại Nhiệt luôn ghét những việc phiền toái, nhưng để hắn không cách nào từ chối là khi thành lập Cuồng Nhiệt Trại hắn đã từng thầm thề phải làm cho các công thần đóng góp xây dựng sơn trại có được hồi báo lớn nhất. Như vậy, trước mắt giúp những thành viên chủ chốt của Cuồng Nhiệt Trại đạt lợi ích cao nhất trong giáo phái chính là hồi báo lớn nhất.
Đây đồng dạng là một cơ hội hiếm có!
—–oo0oo—–