Bạn đang đọc Tao Thích Mày, Thật Đấy !: Chương hap 6: Lễ khai giảng đáng nhớ (2)
– Oaaaa! Mãi cũng kết thúc rồi – tôi uể oải vươn vai đứng dậy
– Này này, ở sân sau hình như có bán ảnh mấy hotboy trường mình của mấy chị lớp 12 đây – nữ sinh 1
– Thật à, vậy đi mua nhanh đi kẻo hết mât – nữ sinh 2
và vân vân nữ sinh bàn tán xung quanh
– Mày ơi, mới có 10h thôi mày ạ, làm gì đến lúc ăn trưa giờ? 11h mới có đồ để mà ăn.
– Ờ chuẩn rồi, tự nhiên lại bắt học sinh ở lại trường đến tận tối – Tôi đồng tình
– Hay là lên lớp ngồi chơi vậy, tao mang Ipad đi đấy mày – Hà đột nhiên nghĩ ra
– Ủ ôi, màu giống tao quá, tao cũng mang đi, hay là lên facebook làm loạn vậy – Tôi nảy ra ý tưởng lớn
– Ý hay đấy, đi thực hiện đi
Và thế là 2 con “bay” thật nhanh lên tầng 3 lấy Ipad ra quậy
/Mở mục chat ra:( tg lấy đại tên, trúng bạn nào bạn ấy đừng trách nha ^^)
Nhox Con Quậy Phá( Ngọc Anh): Vậy m tính làm j?
Không Cảm Xúc( Hà): t ko bít, m định lm j?
Nhox Con Quậy Phá: ko biết thì t ms hỏi m chứ, biết thì hỏi làm j?
Không Cảm Xúc: hỏng thật, t chưa quậy trên này bh, ko có kinh nghiệm
Nhox Con Quậy Phá: t cx chưa quậy kiểu này bh, hay là bàn kế hoạch quậy bên ngoài vậy. Vừa nãy t thấy mấy đứa dưới kia nói có quầy bán ảnh hotboy, hay là phá cái đấy??
Không Cảm Xúc: T có thể nhờ ng đi làm ảnh luôn đc. hay là chụp mấy thg xấu rồi làm ảnh trá vào trong đấy
Nhox Con Quậy Phá: ờ ý hay đấy, triển luôn đi
Kết thúc mục chat chít vớ vẩn ( mấy chị này hay thật đấy, ngồi ngay cạnh nhau mà còn chat trên facebook được)/
Sẵn cầm Ipad trên tay, chúng tôi chia nhau mỗi đứa một nơi, tìm những thằng xấu trai nhất mà chụp, lại còn chọn góc chụp xấu nữa chứ.
Nhưng mà mọi việc nó không được suôn se đến như vậy. Nưar tiếng trôi qua – 11h, vẫn chưa tìm đc thằng nào đủ độ xấu để chụp, mới chỉ có vài thằng trông hơi hơi xấu thôi, haizz…. Thôi thì đanhf đi ăn trưa cái đã
– Sao giờ, sợ không kịp mất – Hà lo lắng hỏi
– Ăn cái đã, tính sau – Tôi lơ đãng nói ( đồ ăn ngon quá mà)
Và khi ăn xong, quyết định đến 3h là chốt, có bao nhiêu ảnh lấy bấy nhiêu. Và một lần nữa lại chia nhau mỗi đứa một nẻo mà đi
Đến 1h thì tôi thực sự nản, “la” lên sân thượng ngồi, tôi lấy tai nghe ra nghe nhạc. Tôi ngâm nga hát theo giai điệu du dương mà bài hát mang tới, cảm giác tâm hồn thư thái hẳn
“Elevator buttons and morning air
Strangers silence makes me wanna take the stairs
If you were here wed laugh about their vacant stares
But right now my time is theirs
Seems like theres always someone who disapproves
Theyll judge it like they know about me and you
And the verdict comes from those with nothing else to do
The jurys out, but my choice is you
So dont you worry your pretty little mind
People throw rocks at things that shine
And life makes love look hard
The stakes are high, the waters rough
But this love is ours
You never know what people have up their sleeves
Ghosts from your past gonna jump out at me
Lurking in the shadows with their lip gloss smiles
But I dont care cause right now youre mine…”
[Ours – Taylor Swift]
Đang thả hồn theo “chiều gió”, bỗng một giọng nói trầm trầm vang lên khiến tôi giật bắn mình, suýt ngã ngửa ra sau
– Hát như vịt đực mà cứ hát là sao? Khong cho người khác ngủ à?
– Hả hả, ai đấy? – có người trên này sao?? xấu mặt quá >Nhìn dáo dác xung quanh một lúc thì tôi cũng nhận ra chủ nhân của giọng nói – Phong. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà (tg:thôi đi chị, chị lại chả mong gặp anh quá mà lại còn thể hiện/Ngọc Anh: *đỏ mặt*)
[HẾT CHAP 6]
Mọi người đón chờ chap sau nha!! chap sau đáng mong đơi lém đấy ^^
– Mèo Đen –