Bạn đang đọc Tao Thích Mày, Thật Đấy !: Chương hap 11: Ngọc Anh là chúa sợ ma!
– Ây mày, đi đâu? – Tôi
– Công viên giải trí XYZ thuộc tập đoàn nhà Vũ – Hà
– Àaaaaa! Công viên XYZ à, chỗ đấy nổi tiếng phết đấy…. Mày nói cái gì cơ?? Thuộc tập đoàn nhà thằng Vũ???
– NÀY – Hà tự nhiên hét với tôi – Thứ nhất ấy, Vũ không phải là thằng này thằng kia mà là bạn trai tao, nhớ chưa? Mày phải gọi là anh Vũ chứ! Thứ hai là Công viên giải trí XYZ đúng là thuộc tập đoàn nhà anh ý
– Wtfff? Thằng Vũ nhà mày thực ra bằng tuổi bọn mình mà, mày muốn gọi thế nào kệ mày chứ tao cứ thích gọi là thằng đấy, làm sao?? Mà thôi, đi chơi thôii!
“Chị, chúng nó đến công viên XYZ ạ”
– Ok!! Ngọc Anh, mày đi cùng Phong nhá! *nháy mắt* Tao đi với Vũ rồi *chạy mất dép*
– CÁI GÌ CƠ??? O0O/
– *slow motion* *quay lại* *mắt đáng thương vô (số) tội* À thì, chúng nó đi mất rồi, cho đi nhờ nhá! -w-
– Lên đi, còn làm gì nữa?? *mặt đỏ 1s* – Phong
– À ừ! (ahihi)
Bọn tôi mới chỉ học lớp 10 thôi mà, sao mà cái tên này lại có thể lái xe ôtô được vậy chứ?? Lại còn là loại Lamborghini mới nhất nữa chứ! Mà thật ra thì cái thàng Vũ kia thì cũng kém gì đâu chứ, chơi hẳn con Mercedes màu đỏ mới nổi chứ.
– Sao cậu có thể lái xe được chứ? bọn mình mới học lớp 10 thôi mà??
– Tôi có bằng lái xe rồi
– À, vậy à
Chỉ có một cuộc đối thoại ngắn ngủi như vậy giữa chúng tôi trong suốt quãng đường từ trường đến công viên giải trí. Cái không khí ảm đạm như vậy thật sự khiến tôi khó chịu vô cùng. Đồng thời cái không khí này cũng giúp tôi có cơ hội được ngắm nhìn Phong (hihi)
~~>~~CÔNG VIÊN GIAI TRÍ XYZ
– Woaaa! Đẹp quá đi, rộng nữa – Tôi tí tởn nói
Thật sự thì công viên này thực sự rất đẹp. Nơi này như Disneyland tại Việt Nam vậy ý. Có cả trò chơi mạo hiểm lẫn khu game. Có cả nhà ma nữa nhưng mà thôi chắc chả cần nhắc đến nó đâu, đằng nào thì tôi cũng chẳng có ý định vào đấy. (Mèo: chị sợ ma chứ gì?? / NA: Cái con kia, bà cho ăn chưởng giờ / Mèo: Dạ em sin nỗi, em chuồn ạ. *nói nhỏ* rõ ràng là sợ ma / NA: Vừa nói gì cơ??! / Mèo: *chạy mất dép*)
À nhưng mà cái con bạn thân của tôi lại hình như đặc biệt để ý cái nhà ma hay sao ý.
– Vào nhà ma trước điiii – Hà ơi, mày hại tao rồi con kiaaa
Trời ơi!! nhìn bên ngoài thôi đã thấy sợ muốn t* rồi mà lại bắt tôi vào trong này chắc chết.
– Bọn mày cứ vào đi, tao đứng ngoài này đợi cũng được
– Đợi là đợi thế nào được?? Vào – Cái con này!!! Bố giết mày giờ
– Ớ! Không không chị ơiii, em chưa muốn chếttt! *tay bám vào cửa* *khóc lóc van xin* *lạy trời cầu phật*
…
– AHHHHH! Ma mẹ ơi
– Ông trời có mắt để đâu rồi?? Ahhhhhhh!! MAAAAA
– Phật tổ như lai cứu con với! Nam mo a di đà phật
– Luật nhân-quả, mình làm việc TỐT, không sợ MA xơi. Thiện tai, thiện tai. ỐI! Mẹ ơi CỨU CON!!
…
Haizz, tôi chỉ muốn kiếm cái hố mà chui xuống thôi ㅠㅠ
– Ha ha, Ngọc Anh à, tao không ngờ mày lại sợ ma đến như thế đấy
– Cái quả vừa nãy hay đấy – Bạn trai con nào đấy
– Chúng mày cười cái nỗi gì?? – Tôi và Phong đồng thanh
Tôi+Phong: ㅇㅊㅇ
…….Flashback……..
– AHHHHH! Ma mẹ ơi – Nhảy lên vai Phong => Suýt ngã
– Ông trời có mắt để đâu rồi?? Ahhhhhhh!! MAAAA – Vừa hét vừa kéo => Vô tình dẫm phải chân Phong
– Phật tổ như lai cứu con với! Nam mo a di đà phật – Chắp tay cầu, vừa cầu vừa đứng sát vào Phong => Vấp chân vào nhau liên tục
– Luật nhân-quả, mình làm việc TỐT, không sợ MA xơi. Thiện tai, thiện tai. ỐI! Mẹ ơi CỨU CON!! – Vừa hét vừa nhảy lăng xăng => Đâm vào người Phong => Cả hai đứa ngã đè lên nhau. Chân thằng này đạp đầu thằng kia
……..End Flashback……..
[HẾT CHAP 11]
Aigoo! Sau khi bắt các rdrs chờ đợi mỏi cổ thì Mèo đã tung ra “Chap Thần Chưởng” 🙂 mới r đây :3 Mỗi cái tội là chap này nó HƠI bị ngắn MỘT TÍ :)) À hì hì :))
Thật sự c.ơn các rdrs đã cất công theo dõi truyện của Mèo, đồng thời cx vô cùng xl các bạn vì cái sự chậm trễ của Mèo.
Nói thật ra thì cứ khi nào nổi hứng thì Mèo mới viết được truyện, có rảnh rỗi đến mấy thì mấy cái cám dỗ như là phim, truyện, đi chơi, v.v lại kìm chân Mèo đến với cái truyện này *chỉ chỉ lên tiêu đề truyện*
Nchung là yêu m.n nhiều nhiều lắm luôn ý