Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo

Chương 8


Đọc truyện Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo – Chương 8

 Chap 8

—————————————-

  Cửa phòng đột nhiên bị mở ra……..Một thân ảnh màu đỏ bước vào. Khuôn mặt lộ đầy vẻ kinh ngạc. Hắn lật đật bước ra trong lòng thầm nghĩ: “Chắc là mình đi lộn phòng!”

  Hắn nhìn nhìn cánh cửa dán một chữ hỉ to đùng cùng quan sát xung quanh. Hắn chắc chắn đây là phòng tân hôn của mình liền bước vào và hóa đá liền ngay và lập tức (Shizu: đến đây mọi người chắc biết là ai rồi ha ^^)

  Tình trạng của căn phòng hiện giờ:

  Đồ đạt bừa bãi trên mặt đất!


  Hỉ phục của Tuyết Linh đã được cởi hết một nửa với ý nghĩ “Mặt nhiều lớp làm gì? Hai ba lớp đủ che rồi. Với lại đêm nay cũng đâu có ai” (Shizu: Vâng và ý nghĩ của tỷ đã sai lầm =)))

  Hành động của ba nàng nữ chính của chúng ta hiện giờ:

  – Trời xanh xanh~ Mây cũng xanh xanh~La là la~…hức….Ta không ngờ…..hức…ta lại xuyên qua…..- Ngọc Di vừa cầm li rượu vừa nói nhảm. Hai tay đưa lên trời. (Shizu: Các bạn thấy mấy con vượn trong sở thú đu cây như thế nào thì tỷ ấy như thế ấy)

  – Chóng mặt nga~ Ta thấy bức xúc lắm ~ Ta không có muốn thành thân thành thiết….hức…..với thằng cha thái tử kia đâu ~ Mà tự nhiên bị lôi vào….hức…..nhưng mà, dù sao ta cũng sẽ có tiền để xài…..hức….xem như đền bù cũng được – Tuyết Linh nói mà nằm gục xuốn bàn. Giọng nói say khướt mèm.

  – Kệ nó đí! Chúng ta sẽ luôn bên nhau! – Ngân Nhi cũng say không kém, loạng chọng đứng rồi hùng hổ nói tiếp – Đi! Chúng ta đi ngủ!

  Vậy là ba người “bay” lên giường ngủ khò. Trên đầu Nguyên Phong, một con quạ với những dấu chấm hiện lên. Hắn đang nghĩ không biết có phải là do phụ hoàng thả những phi tần thất sủng từ lãnh cung ra hay không mà sao ba người này điên đến độ như vậy. Thật sự làm hắn sợ nga~ Hắn đang không biết có nên đến xác thực ba người điên kia hay là bỏ chạy trước nữa.


  Hắn đi đến bên giường nhìn ngừi nằm giữa đang dang rộng hai tay hai chân với mái tóc tím than, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp. Tuy không đến độ tuyệt sắc giai nhân nhưng cũng là độc nhất vô nhị. Lại tiếp tục nhìn cái người đang nằm gác chân lên người nàng và cho tay sờ mó lung tung trên người nàng kia. Mái tóc xoăn nâu có một không hai, dáng người nhỏ nhắn trắng hồng kia áp mặt vào mặt Tuyết Linh mà ngủ. Còn người nằm ngủ sấu nhất từ trước đến giờ hắn thấy thì đang treo thân mình với đôi chân lủng lăng dưới đất, thân trên lại nằm trên giường gác đầu vào bụng Tuyết Linh. Người này với mái tóc màu nâu đỏ khí phách mà xinh đẹp, gương mặt hơi tròn trắng trắng. Đây thật sự là cảnh mỹ nhân đang mời gọi hắn nhưng vì những tướng ngủ quá “đẹp” mà hắn tiêu hết hứng.

  Định xoay người bước ra thì Tuyết Linh không hiểu sao lại bật dậy. Loạng choạng đứng lên và lay611 trong người ra một tờ giấy nói:

  – Ê! Tên kia! Ngươi có phải là thái tử gì gì đó không?

  – Phải thì sao? – Hắn nhíu mày hỏi

  – Tốt! Ký vào tờ giấy này đi! – Nói rồi nàng đưa giấy cho hắn.

  Hắn đọc sơ thì thấy nội dung cũng bình thường. Bên trên mặt giấy viết gì mà…..không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng. Không được xen vào chuyện đời tư của hai bên. Không được đụng chạm đánh người …v…v….

  – Không có giấy bút làm sao ký? – Hắn lạnh nhạt hỏi

  Nàng suy nghĩ một hồi thì nhào lại gần hắn cắn mọt cái vào ngón tay hắn rồi ịnh vào tờ giấy đó. Giây phút nàng cho ngón tay hắn vào miệng mình, một luồng điện chạy dọc cơ thể hắn, bất giác Nguyên Phong liền đỏ mặt. Tuyết Linh vẫn còn say nên cũng chả để ý gì mà cầm tờ giấy trên tay, ngửa đầu lên trời cười haha ba tiếng rồi chính thức đi vào giấc mộng đẹp. Ngã thẳng xuống đất mà ngủ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.