Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực

Chương 12


Đọc truyện Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực – Chương 12

Chap 12:
Hít 1 hơi, nó mở cổng nhà Chi và bước vào…
-Về rồi hả con nhóc? Mau lên dọn phòng tao kìa! Xong việc thì quét và lau dọn hết lầu 2, 3 cho tao!- Nhỏ Chi
-Nhưng…
-Không nhưng gì hết! Mày là ôsin phải biết nghe lời chủ!- Chi ngắt lời nó
-Dạ em đi làm ngay!- Nó chạy lên phòng Chi, dường như nhỏ cố ý bày bừa cho nó dọn thì phải. Tủ quần áo xới tung lên, sách vở để mỗi nơi 1 cuốn. Dọn phòng nhỏ đủ mệt rồi lại còn lau cả 2 lầu nữa! “Mẹ ơi! Chắc con tiu quá, huhu!”
Nó thì lau dọn nhà miệt mài, còn nhỏ Chi thì diện quần áo xúng xính đi bar ( đi kiếm giai í). Đi ngang qua nó đang mồ hôi nhễ nhại, nhỏ ném cái nhìn khinh bỉ
-Phải xinh đẹp như tao này! Như mày thì mơ nhé!- Rồi bỏ đi
-Không hiểu chị ấy thù mình cái gì nữa! Hix!
Lục cục lau dọn nhà tới gần 10h, thường thì công việc đó nhiều người làm mà hôm nay chỉ mình nó làm @@. Tối đó, có 3 người trông rất sang trọng vào nhà. Đó là ba mẹ và anh trai của nhỏ Chi, họ mới đi du lịch về.
-Xin chào ông bà chủ và cậu chủ!
-Hôm nay không có gì làm à? Sao trông mọi người rãnh rỗi thế?- Anh nhỏ Chi cười hiền.
-Thưa cậu chủ, cô chủ đã giao cho ôsin của cô làm rồi!- Bà mập thưa
-Chi thuê người mới à? Haiz, ai mà chịu được tính tình của con bé! M.n ngủ ngon nhé!
-Vâng thưa cậu chủ.
Jun ( tức anh nhỏ Chi) đi lên lầu, thấy 1 bóng dáng nhỏ bé đang cặm cụi chùi chùi sàn nhà đến sạch bóng.
-Chào em! Làm chăm chỉ thế?- Jun thân thiện
-Dạ! Nếu không thì “cô chủ” la em mất!- Nó cười toe làm Jun ấn tượng vì cô bé hiền lành này.
-Hì! Cũng khuya rồi! Em về nhà ngủ đi!
-Dạ em gần xong rồi! Anh là…?
-Anh là anh của Chi!
-Ôi em không biết! Chào cậu chủ!- Nó đứng dậy phủi phủi rồi cúi đầu lia lịa

-Phụt! Em thật là! Em về ngủ đi! Chi không la em đâu! Anh đảm bảo đấy!
-Thật ạ?
-Trông em có vẻ mệt rồi ^^! Nghỉ sớm đi!
-Cám ơn anh! Tạm biệt anh!
-Bye
•Jun ( Huỳnh Anh): 20t, du học bên Canada mới về. Đẹp trai manly và nụ cười thân thiện, có cảm tình với nó.
“Haizz, một ngày mệt mỏi, nhiều chiện xảy ra quá!” Nghĩ tới việc Nguyên và nó quen nhau, nó lại tủm tỉm cười. Về nhà giặt đồng phục ăn uống qua loa nó lại chạy vào bệnh viện, mang theo cả số tiền dành dụm của mẹ nó.
-Chị cho em đóng phí cho bệnh nhân phòng 308!
-Ok em!
Mẹ nó vẫn ngủ, chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.
– Mẹ ơi khi nào mẹ mới tỉnh dậy đây? Hức!
“ Chết! Không được cho mẹ thấy mình đang khóc, mẹ sẽ lo tiếp!”- Nó đứng dậy ra ngoài khuôn viên bệnh viện ngồi.
Khẽ hít thở sương đêm mát rượi, nơi này thật thoáng đãng, nó cảm thấy thanh thản đôi chút

-Alô?
-Anh Nguyên nè! ^^! Nhớ em quá à!!
-Anh!
-Giọng em sao thế? Em đang khóc hả?
-Dạ đâu có!
-Anh tới liền!
-Ủa anh làm gì biết em ở đâu mà tới?
10p sau 1 chiếc môtô đỗ xịch trước mặt nó

-Nhi! Em bệnh hả? Sao lại ở đây?- Nguyên hớt ha hớt hải chạy lại sờ trán nó
-Đâu có! Mà sao anh biết em ở đây?
-Vậy sao em vào bv? Đt có định bị mà tìm ra 1 lát là xong!
-Mẹ em nằm đây! Được 2 ngày rồi!
-Vậy à? Làm anh lo muốn chết!- Nguyên ngồi xuống bên cạnh nó.
-Hì, lo cho em à?
-Chứ sao! Nhỏ này hỏi hay ghê!- Nguyên cốc đầu nó.
-^^!- Nó dựa vào vai Nguyên, tình củm.
-Nè! Giờ bạo quá nghen! Hồi chiều kiss anh cũng không có cảm giác gì à?- Nguyên chọc
-Xí! Đó là…nụ hôn đầu của em đó!- Nó đỏ mặt khai báo
-Thế à? Hehe, lát anh sẽ lên thăm “mẹ vợ” thôi!
-Anh này giỡn quài!- Nó đánh vào lưng Nguyên
-Hì hì, anh nói thiệt mừ! Em ngủ đây suốt đêm hả? Không mệt à?
-Mệt lắm anh! Nhưng biết sao được! Ở nhà em lạnh lẽo lắm!
-Vậy anh qua ngủ với em!
-Anh âm mưu gì thế?- Nó để tay hình chữ “x” trước ngực
-Gì đâu! Em dám nghĩ xấu cho anh à?- Nguyên giả vờ giận.
-Em đùa mà! Đừng giận!
-Giận rồi!
-Đi mà!

-Giận!
-Đừng giận!
-“mi” 1 cái hết giận!
-Ax @@ người ta thấy!
-Ai đâu mà thấy! Lẹ lẹ đi! Hê hê!
-Nhắm mắt lại!
-*hi hí mắt*
1 nụ hôn nhẹ lên má Nguyên, cu cậu còn chưa vừa lòng. Nhắm vào đôi môi mềm của nó mà “tấn công”. Nụ hôn thứ 2 của nó diễn ra như thế đấy. Ngọt ngào, có chút tinh nghịch, xua tan hết mọi mệt mỏi buồn phiền trong lòng nó. Nó mừng rằng nó đã có người bảo vệ và tâm sự với mình.
Tối đó, Nguyên ở lại bv với nó hết đêm rồi về. Nguyên canh cho nó ngủ, khẽ vuốt tóc nó, nhìn nó ngủ trông như chú Gà nhỏ. Nó ngủ rất ngon, miệng luôn nở nụ cười.
1 tuần sau đó trôi qua, Uyên thì chưa về, mẹ nó chưa tỉnh dậy, Quân thì nghỉ học bữa giờ không có tung tích. Hưng luôn qua hỏi thăm Uyên và mẹ của nó. Ông nó thỉnh thoảng gọi điện kêu nó về nhưng nó từ chối, nó giấu ông chuyện của mẹ nó, nó muốn tự lập lo cho mẹ của nó. Dù sao nó cũng lớn rồi, có thể xoay sở được. Nguyên và nó thì luôn vui vẻ, Nguyên rất hài hước và không làm nó buồn, nhỏ Chi ở trường luôn bày trò hành hạ nó nhưng Nguyên luôn bảo vệ nó, nhỏ không làm gì được nên bày trò hành hạ nó ở nhà. Ở nhà thì lại có Jun bênh vực . Nó an toàn cho tới hết tháng, Jun lại qua Canada lại, nhỏ Chi lại lấn tới và đôi khi cho nó ăn bạt tai ==’’ Nó không lấy làm buồn phiền vì đã có Nguyên bên cạnh chia sẻ và an ủi nó, nó rất thích Nguyên, cứ nghĩ những ngày tháng có anh sẽ tiếp diễn như thế…
Vào đầu tháng sau, 1 buổi sáng, đến lớp. Nhỏ Chi post hình nó đang lau dọn tolet cho cả trường biết. Nó lại bị anti dữ dội hơn, thậm chí có người còn ném đồ vào nó.
-Thứ như mày không xứng quen Nguyên đâu con ****! Như tao mới xứng!- Nhỏ Chi nói
-Sao chị lại khinh tôi? Tôi thua chị cái gì?- Nó ức quá đáp trả
Mày dám so sánh tao với 1 con thấp kém như mày à! Để tao nói mày nghe! Tao đẹp hơn mày, nhà giàu hơn mày, học giỏi hơn mày. Nói chung là tao hơn mày mọi mặt, còn mày, 1 con nhỏ xấu xí mà trèo cao, thân phận thấp kém mà dám bu vào “các anh” của tao à?- Nói rồi nhỏ và cả đám bay vào giựt tóc nó.
-Đủ rồi!- Linh bước đến, dõng dạc
-Thì ra bữa giờ trường mình ăn hiếp Nhi ( chị tui, grrrr, phải giết bọn này mới được!!!)- Hưng
-Sao em không kể cho anh?- Nguyên bế nó lên đưa đến phòng y tế
-Cô!- Linh và Hưng đều chỉ vào mặt nhỏ Chi- Dám cậy quyền thế mà ăn hiếp người khác!
-Sao? Nó là ôsin của em! Em có quyền!- Nhỏ Chi cãi cố
-Có luật được hành hạ người giúp việc như vậy à?- Đồng thanh tập 2

-Còn mấy người!- Cả 2 chỉ vào đám lâu la đó.
-Nó…nó dụ dỗ bọn anh! Tụi em chỉ…!- Cả đám run rẩy
-Các cô còn dám! Nói cho mà biết! Con gái tôi cũng không tha đâu! Đừng nghĩ tôi không dám làm gì các cô! Đụng tới Nhi 1 lần nữa là các cô tới số rồi!- Hưng gằn tiếng đáng sợ (dám đụng đến chị “iu” của hắn)
-Nếu chuyện này còn tiếp diễn các cô sẽ BỊ ĐUỔI HỌC!- Linh nói, rồi cả 2 bỏ đi trước sự sững sờ của bọn đó.

Tại phòng y tế,
-Nhi à! Em ngốc quá! Sao không nói với anh?- Nguyên xoa đầu nó
-Em..sợ anh sẽ khinh em như những bạn đó!
-Gà con ngốc! Có gì thì nói với anh nè!
-Uhm!- Nước mắt nó ứa ra, Nguyên nâng cằm nó lên định….
Nhi ơi!!!- Hưng tung cửa chạy vào.
-2 người đang làm gì đó!- Nhất Linh tựa lưng vào cửa nói
-À à,anh ấy nhỏ thuốc vào mắt cho tớ! Haha!- Nó đẩy Nguyên ra.
-Sao Nhi không kể cho Hưng? Hưng lo lắm!- Hưng giả vờ khóc oa oa
-Kể cho cậu làm gì? Phải kể cho anh- Hội trưởng HHS đây nè!- Linh hếch mặt
-Bớt đi mấy đứa, anh đây không kể, không kể người iu kể cho mấy đứa để “cúng” à?- Nguyên chen zô làm 1 xô nước lạnh lên người 2 chú kia
-Nhi! Nghỉ làm cho nhỏ đó đi!- Hưng
-Mai nữa là lãnh lương rồi! Làm hết hôm nay cho đủ rồi nghỉ ^^!
-Haiz! Thua em luôn!- Nguyên thở dài
-Hì hì, em không sao!- Nó nhăn răng cười
Tối đó, nó vừa vào nhà Chi thì…
-Tại mày, làm các anh ấy la tao! Tại mày!!- Chi tát vào mặt nó tới tấp!- Tao đuổi việc mày! Chết đói đi con ****
-Nếu muốn đuổi tôi chị phải trả tiền lương cho tôi!- Nó chìa tay ra!
-Tao không trả! Mày làm gì được tao? 1 con nghèo hèn như mày, xấu xí như mày! Sao làm gì được tao! Tao cho mày biết mày còn xa mới bằng tao!
-Vậy…chị không trả tiền cho tôi?
-Biến đi! Đợi tao đuổi à?? Cho mày nhịn đói luôn! Con ****!
Tức quá, nó nghe lời sỉ nhục đủ rồi! Giọt nước tràn ly! Nó sẽ trả thù, quyết tâm “chơi” nhỏ này 1 vố. Đứng trước cổng nhà nhỏ Chi, nó móc đt ra…
-Alô ông à? Cháu sẽ trở về…ngay trong đêm nay!
Hết chap 12


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.