Bạn đang đọc Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng – Chương 7: Ở Tương Lai Ta Bỗng Dưng Có Một Đồ Đệ
Kỹ thuật đem Ma thuật của ai đó cắt đứt khỏi Ma năng không khó.
Ma năng chính là năng lượng của thế giới này mà trong lúc dạy, chị Dina đã nói cho tôi nghe.
Đối ngược nó là Nghịch Ma năng, một dạng năng lượng bị đảo ngược giống kiểu sinh vật hít khí oxi và thải ra khí cacbon dioxit vậy.
Nguồn năng lượng tên Nghịch Ma năng này sẽ sinh ra khi Pháp sư sử dụng Ma năng và được thế giới hấp thu như cây, sau đó lại bằng một phương thức bí ẩn nào đó thải ra Ma năng cho con người thế giới này sử dụng.
Đây là kiến thức cơ bản mà mọi Pháp sư ở thế giới đều biết rõ.
Thật may là chị Dina đã vô tình khai ra hết nếu không tôi có cảm giác mình như một đứa thiếu kiến thức đi chỉ dạy một đứa kiến thức đầy mình vậy.
Quay lại với kỹ thuật đem ngắt đi Ma năng đối với Ma thuật đã thi triển của tôi.
Cách sử dụng của nó cực kì đơn giản, chỉ cần tôi tụ vào tay một lượng Ma năng nhỏ và chạm vào điểm yếu trên vòn tròn Ma thuật, thứ luôn đi theo Ma thuật khi nó bị bắn đi để duy trì hình dáng và cách thức hoạt động.
Việc sử dụng Ma năng này không liên quan đến Ma thuật, thứ tồn tại trên một cái vòng tròn, nên tôi khá hiểu tại sao ngay từ đầu mình không dùng được Ma thuật.
Đối với tôi chuyện xoá điểm mấu chốt của một Ma thuật không khó, nhưng đối với chị Dina đó là cả một vấn đề khi chị ta không biết điểm yếu của Ma thuật là gì.
Thế giới này có khái niệm về điểm yếu của các loài sinh vật nhưng điểm yếu của Ma thuật thì lại không hề có.
Đó là những gì mà tôi thấy được từ sự phản ứng của chị Dina khi tôi cố nói về điểm yếu trên vòn tròn Ma thuật.
Sau đấy, tôi đã rất cố gắng nói về sự liên kết giữa Ma năng và Ma trận trên vòng tròn Ma thuật cho chị ta nghe và cách để khiến Ma trận đó bị lỗi khiến cho cả Ma thuật đều bị hủy bỏ.
Lúc này thì chị ta mới hiểu được một chút.
– Bây giờ chị thử một lần xem.
Thử phá quả cầu lửa này đi.
Bằng một cách đơn giản như hít thở, tôi đũi tay và một vòng tròn Ma thuật nhỏ xuất hiện, sao chép giống hệt như cái mà chị Dina từng tạo ra sau đó bùng lên một quả cầu lửa phía trên, kích cỡ cũng không khác lắm.
Tôi hình như đã vô tình sao chép lại luôn toàn bộ cách thức mà chị Dina sử dụng Ma thuật.
Thật mong là chị ta không nhận ra.
– Được sư phụ, chị muốn thử.
Chị Dina nhìn quả cầu lửa trên tay tôi không có biểu hiện gì kì lạ, mà trở nên phấn kích chuẩn bị thử kỹ thuật mà tôi chỉ dạy.
Mặc dù chị ta gọi tôi là sư phụ nhưng lại xưng em nghe khá là kì.
Tôi thật muốn chị ta dẹp cái trò sư đồ này đi.
Tôi cũng đã mất hơn một tiếng đồng hồ để giảng đi giảng lại cho chị Dina về điểm yếu trên một Ma thuật, nơi có rất nhiều điểm kết nối giữa Ma năng được cho vào để duy trì Ma thuật với những Ma trận được vẽ ra bên trong, chỉ cần phá nó thì hoàn toàn có thể phá hủy được dễ dàng.
Tất nhiên là điều đó cần Ma năng, vòng tròn Ma thuật không thể chạm vào bằng tay bình thường nếu không bọc nó trong Ma năng của bản thân.
Tôi mong là chị Dina có thể thành công.
– Chị cẩn thận kẻo phỏng đấy.
Sợ chị Dina phấn kích quá nên quên mình đang đối đầu với thứ gì, tôi đã lên tiếng nhắc nhở.
– Chị biết, sư phụ yên tâm đi.
Mặc dù tôi đã nhắc, trông chị Dina lại chẳng thèm để tâm đến nó là mấy mà tiếp tục hướng tay của mình về phía quả cầu đang lở lửng trên tay tôi để chuẩn bị cho buổi thực hành.
Đừng nhìn vòng tròn Ma thuật nằm bên dưới quả cầu là nghĩ đó chính là vòng tròn Ma thuật thật sự.
Không, đó chỉ là một cái bóng mà thôi, vòng tròn Ma thuật thật sự lại nằm ở chính giữa Ma thuật trong lúc nó được hình thành.
Sau khi phóng đi, nó lại được chuyển lên phía đầu để duy trì Ma thuật trong không khí.
Đó cũng chính là lý do tại sao, cả hai lần chị Dina dùng Ma thuật, tôi đều dễ dàng đem nó dập tắt mà không đụng tay vào phía trong Ma thuật.
– Em sẽ bắt đầu phóng nó và chị phải phá hủy nó ngay biết không?
Như nguyên lý hoạt động đã nói, tôi cần phải phóng nó đi thì vòng tròn Ma thuật bên trong mới lộ ra cho chị Dina phá hủy.
Nhưng đi kèm theo việc đó chính là hệ lụy chị Dina có thể bị quả cầu lửa làm tổn thương nếu như thực hành thất bại.
– Chị biết rồi.
Em yên tâm đi, chị có kỹ năng kháng lửa cấp 2 nên sẽ không bị thương quá nặng đâu.
Không bị thương quá nặng chắc không sao? Tôi gần như muốn muốn nghe cái câu nói bỏ mặc số phận kia của chị Dina.
– Em đếm đến ba và phóng nó lên trời, chị canh ngay thời điểm nó vừa bay là phá liền đấy.
– Biết rồi, em nhắc mãi.
Chuyện này cũng không khó gì đâu.
Chị Dina nói với một bộ tự tin khiến tôi có chút bất an.
– Em nghĩ lại rồi, hay là chúng ta đứng xa nhau một tý em ném đến thì hơn.
– Ể? Vậy à?
Tôi tính ném nó lên trời để chị Dina phá, nhưng lại cảm thấy không an toàn và nó hơi thiếu thời gian để một người nhìn nhận vòn tròn Ma thuật trước khi nó chạm vào tay mình.
Nói xong, tôi đứng dậy khỏi chỗ của mình cầm quả cầu lửa đi lùi ra xa khỏi chị Dina khoảng bốn mét.
Từ khoảng cách này, coi như chị Dina không nhìn được điểm yếu và phá hủy được Ma thuật thì vẫn có thể né nó.
– Được rồi, chị sẵn sàng sư phụ ném đi.
===
Sự phụ sao? Mình cảm thấy Dina hôm nay thật ấm đầu.
Đừng ở một bên lửa trại, đang đợi Reian nêm nếm món súp thịt khô cho cả nhóm, tôi chỉ có thể thở dài và cảm thấy kì quái đối với phản ứng của Dina ngày hôm nay.
Theo tôi nhớ thì cô ấy cũng đâu có ngu ngốc? Nhưng vậy mà, chỉ suýt chút nữa đã đem hết tiền dành dụm để học Ma thuật của mình đi học một cái kỹ thuật phá hủy Ma thuật.
Xét theo tôi thấy về mặt chiến đấu với quái vật, nghề mà chúng tôi làm, mạo hiểm giả, thì đây là một kỹ thuật hết sức vô dụng bởi quái vật đa số đều không sử dụng Ma thuật.
Những loài sử dụng được Ma thuật thì lại rất mạnh, Ma thuật nó dùng cũng không phải đơn giản kiểu như muốn phá là phá như cô bé kia nói đi.
Người sở hữu một kỹ năng về Ma thuật khi sinh ra là không thiếu, nhưng một Pháp sư muốn thành tài cũng không phải là dễ, tất cả đều do tiền bạc và tài năng mà thành.
Nếu Dina là một quý tộc, cô ấy chắc chắn sẽ được nhập học một trường dạy Ma thuật hoàng gia và học được rất nhiều Ma thuật ở nơi đó.
Tuy nhiên, cô ấy lại chẳng phải quý tộc mà chỉ là một dân thường.
Để có được ngày hôm nay cô ấy đã bỏ rất nhiều tiền của của bản thân chỉ để thuê những Pháp sư trong mạo hiểm giả để học Ma thuật từ họ.
Nhưng cô ấy cũng chưa gọi ai là sư phụ à!
Nếu tính tổng số tiền bỏ ra, tôi sợ là đủ cho cô ấy sống sung túc cả một đời mà chỉ làm cô thôn nữ bình thường.
Có một lần hai năm trước cô ấy có nói với tôi rằng, nếu có một nửa số tiền mà cô dùng để học Ma thuật vào năm mười sáu tuổi, có lẽ cô ấy đã đi đến học viện hoàng gia để học tập chứ không như ngày hôm nay, đã quá tuổi và chỉ có thể cố gắng nhịn tiền bạc để học Ma thuật với cái giá đắng ngắt rồi.
Tuy vậy, nếu xếp trong hạng C, tôi nghĩ với sức mạnh của Dina cô ấy cũng không phải một Pháp sư yếu mà còn mạnh nhất nhì trong hạng nữa đấy.
Chỉ là, với sức mạnh hiện tại cô có, vẫn chưa đủ để có thể lên hạng B, và cả nhóm cũng không đủ khả năng lên hạng nếu chưa làm một nhiệm vụ yêu cầu để lên cấp từ hội.
Chỉ là, thật may khi cô bé tên Lilianna kia lại không cần đến tiền, nếu không có một ngày Dina tiếc vì học một kỹ thuật vớ vẫn lại gào khóc thì nguy.
– Em ném đây.
– Tới đi sư phụ, chị sẵn sàng rồi.
Vèo!
Dina có kháng với lửa cấp 3 nên tôi chỉ hơi thoáng lo lắng khi cô bé kia bắn quả cầu lửa giống hệt cái Dina hay tạo ra về phía cô.
Đúng, là giống hệt chứ không phải là có chút khác.
Ở với Dina lâu, tôi cũng dễ dàng biết được kiến thức của một Pháp sư.
Để tạo ra Ma thuật, yếu tố đầu tiên là vòng tròn Ma thuật sau đó là Ma năng.
Tùy theo Ma năng, Ma thuật sẽ có đôi chút khác nhau khi mỗi người tạo ra, tỉ lệ xác xuất trùng nhau là cực kì nhỏ.
Với cái mặt đang phởn của Dina, tôi không biết cô ấy có nhận ra nó hay không đây? Hay là nhận ra nhưng lại cố tình bỏ qua?
Khoảng cách mà cô bé Lilianna đứng chỉ cách có 4m so với Dina, quả cầu ném thì hình như đã cố giảm lực bắn đi mất khoảng 1 giây để tiếp cận Dina.
Trong một tiếng qua tôi có nghe lén cả hai nói chuyện mà chẳng hiểu gì ngoài điểm yếu của Ma thuật cả.
Tôi có cảm giác đó là điểm mấu chốt nhưng làm sao để dùng điểm mấu chốt đó để phá hủy Ma thuật thì lại không rõ.
Hay, cho đến khi nhìn thấy cảnh trước mắt này.
Hơi khác với cô bé đưa tay quạt tắt Ma thuật trước khi đụng vào người mình, Dina lại tỏ ra chăm chú rồi mới đưa tay về phía trước như muốn điểm ngón tay vào đâu đó trên chiếc vòng tròn Ma thuật nhỏ của quả cầu lửa.
Sau đó, chuyện thần kì đã diễn ra, giống hệt như cái cách mà cô bé Lilianna đã dập Ma thuật của Dina, quả cầu lửa đó cứ như chạm vào ngon tay của Dina thì vỡ ra tan biến.
– Đ-Đ-Được rồi! Thật dễ dàng!
Không cần Dina reo lên, tôi cũng cảm thấy nó dễ dàng nữa kia mà! Theo lời cô bé Lilianna nói, đó là một kỹ thuật cơ bản ở nơi cô bé sống, vậy nó cũng thật quá đáng sợ rồi! Pháp sư đi phá Ma thuật của người khác? Rốt cuộc thì ở nơi cô bé sống Pháp sư rốt cuộc là cái dạng gì kia trời?
– Chị giỏi lắm Dina, mới một lần mà đã thành công rồi.
– Hahaha, sư phụ nói đùa rồi.
Đừng nói chị ngu ngốc, đây cũng chỉ là cách giải quyết với Ma thuật mà chị đã biết thôi.
Còn Ma thuật chưa biết thì không đơn giản thế này đâu đúng không?
– Đúng là như vậy.
Nhưng chị cứ làm theo những gì em đã nói thì trong tương lai, nếu gặp Ma thuật nào nằm ngoài khả năng của mình vẫn có thể dễ dàng nhận ra nét tương đồng và phá nó.
Bây giờ đến Ma thuật thứ hai nhé?
…
Trong lúc xem hai người nói chuyện, không chỉ tôi mà cả ba người còn lại của nhóm đều nhìn về phía cả hai bằng ánh mắt kinh ngạc.
Nếu cho tôi đoán, chắc trong đầu họ đang nghĩ đến một câu.
Vậy mà Ma thuật vẫn có vụ bị phá! Bọn họ có lẽ trước đó vẫn chưa tin cái vụ phá hủy Ma thuật có tồn tại, mà chỉ thầm nghĩ đến thứ vũ khí Ma cụ mà cô bé Lilianna kia có.
Đó là nguyên nhân cho việc Ma thuật bị phá khi nghĩ đến chuyện trong đó có một kỹ năng kháng Ma thuật đủ cao để giải quyết Ma thuật của Dina một cách nhẹ nhỏm.
Tôi cũng đã nghĩ như vậy, thậm chí còn nghi ngờ tính xác thực của nó kiểu như cô bé Lilianna kia dạy cho qua rồi khi Dina học thất bại thì cứ bảo không có tài năng rồi cho qua.
Chỉ là, nó vậy mà lại thành công thôi.
– Lại giống hệt?
Không phải tôi nói mà là Reian người thân nhất với Dina lên tiếng khi đôi mắt nhìn vào Ma thuật thứ hai mà cô bé Lilianna kia tạo ra.
Đó là Ngọn Thương Lửa, Ma thuật mạnh nhất hiện tại mà Dina có và hình dáng kích thước thì lại giống y như đúc ra.
Reian hình như cũng đã nhận ra điều đó.
– Cô cũng thấy sao? Là cô bé cố ý hay là đã học lén của Dina?
Tôi nghi ngờ quay đầu sang hỏi ý của Reian thử.
Reian không phải là một Pháp sư, mà chỉ là một Hồi Phục sư với kỹ năng chữa lành trong người, nhưng tiếp súc lâu như vậy với Dina, tôi nghĩ cô ấy sẽ phải biết rõ về Ma thuật hơn mình.
– Học lén? Chuyện này không có khả năng.
Dina từng nói với tôi, để học lén được Ma thuật thì đó phải là một thiên tài xuất chúng đến mức nhìn đến vòng tròn Ma thuật thì đã hiểu nguyên lý hoạt động và lượng Ma năng được đưa vào của người khác.
Đội trưởng anh nghĩ Ma thuật rất dễ nhận biết sao?
Là một kiếm sĩ làm sao tôi biết kia chứ? Tôi trợn mắt một cái với Reian, người đang dùng cách nói chuyện mỉa mai với mình bằng câu hỏi kia.
– Sẽ không có chuyện cô bé kia học lén Ma thuật của Dina đâu, có lẽ trong lúc giảng dạy cô bé muốn dùng Ma thuật gần gũi với Dina để cô ấy tập luyện cũng nên.
===
Bị phát hiện rồi à!? Từ khi tái sinh, tai tôi rất là thính, đến mức bây giờ có cách xa hơn chục mét thì tôi vẫn có thể nghe được tiến lí nhí từ chỗ cả nhóm ông chú Ganrd một cách dễ dàng và phát hiện ra bản thân đã bị nghi ngờ đang sao chép Ma thuật của Dina.
Thật may là, khi nghe hết cuộc trò chuyện thì tôi lại cảm thấy nhẹ nhỏm vì việc sao chép Ma thuật của ai đó không phải là đen giản, nên mình tạm thời chưa bị lộ.
– Em phóng đây, chị cẩn thận một chút.
Ma thuật Ngọn Thương Lửa này mạnh ít nhất gấp 10 cái quả cầu lửa vừa rồi, Ma trận khó khắp ba lần, nhưng tôi nghĩ với việc nắm rõ Ma thuật của bản thân, chị Dina chắc sẽ giải quyết nó dễ dàng mà thôi.
Phóng xong cái này thì phải bịa chuyện dừng chuyện này lại mới được.
Nghĩ vậy, tôi nhanh chóng giảm Ma năng cho vào vòng tròn Ma thuật xuống.
Không, như vậy càng dễ bị nghi ngờ hơn, nếu mình thử cách khác thì sao?
– S-Sư phụ…em…
Tôi thấy kế hoạch phóng một cái xong kết thúc buổi học thì hơi có vấn đề nên chuyển qua một kế hoạch mới hơn, cố gắng tạo ra sự khác biệt với Ma thuật của chị Dina.
Trước sự bất ngờ của chị Dina, Ma thuật Ngọn Thương Lửa, trên tay tôi bắt đầu phân li từ một thành hai, hai thành bốn, bốn thành tám, cho đến mười sáu lở lửng xung quanh tôi thì dừng lại.
– Nếu chị đã phá hủy được một thì sao không thử phá hủy nhiều hơn xem sao?
Ma thuật thật sự không khó, theo tôi cảm nhận lúc này thì chỉ cần đủ Ma năng là tôi có thể tạo ra nhiều Ma thuật cùng lúc hơn nữa.
Và bây giờ, chắc tôi đã tạo ra một sự khác biệt giữa mình và chị Dina rồi nhỉ?
– Đợi một chút Sư phụ! Cấp độ giảng dạy này hình như không đúng rồi! Mà không đúng! Cấp độ Ma thuật của em là cấp bao nhiêu vậy!?