Tác dụng của yêu là sống lâu

Chương 17: ra khỏi trò chơi này trước năm 90 tuổi


Đọc truyện Tác dụng của yêu là sống lâu – Chương 17: ra khỏi trò chơi này trước năm 90 tuổi

Chiến đội Bạch Nguyệt Quang là chiến đội vừa được thành lập không lâu, Đường Du từng thấy cái tên này trên thông báo ở vòng tay, cũng có chút ấn tượng với nó.
Nhưng cậu chắc chắn rằng mình và chiến đội này chẳng liên quan gì đến nhau cả. Cậu không biết người lập ra chiến đội này là ai, cũng không biết là ai đã thêm cậu vào làm thành viên.
“Chắc là đội trưởng Bạch Nguyệt Quang lỡ tay thao tác sai?” Đường Du đoán: “Hay là anh cứ thêm những người khác vào trước đi, tôi liên lạc với đội trưởng này chút, bảo anh ta xóa tôi đi.”
“Được rồi, cứ vậy nhé. Sau khi lập đội xong mọi người cùng nhau họp đi, dù sao thời gian cũng không nhiều, cần thảo luận chút kế sách này nọ về việc tích điểm. Họp ở phòng họp tầng một nhé.” Bây giờ cũng không còn cách nào tốt hơn, Triệu Dũng không yên tâm mà dặn cậu: “Sau khi nói chuyện xong với bên kia nhớ xuống tầng một tìm bọn tôi.”
Đường Du gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Vậy là Triệu Dũng ra ngoài liên hệ với những người khác.
Đường Du ngồi lại lên ghế xô pha, mở vòng tay ra. Lúc cậu đang muốn mở thông tin của chiến đội kia để xem thì trên kênh chung của chiến đội có thông báo: Bốn mươi phút sau tập trung.
Ở dưới là một dòng địa chỉ.
Mọi người phía dưới đồng loạt nhắn được.
Đội trưởng lại nhắn tin: Tôi có chút việc riêng, có thể tối nay sẽ đến muộn, lúc đó nếu không kịp thì để đội phó phụ trách lễ ra mắt.
Đường Du thấy cái tin này, chân mày khẽ nhíu. Cậu thử tìm ảnh của đội trưởng nhưng trong trang cá nhân của hắn không có gì cả. Vì thế cậu lại thoát ra ngoài, vào tìm thông tin chiến đội, phát hiện ra chỉ trong một thời gian ngắn mà chiến đội Bạch Nguyệt Quang đã đủ số lượng thành viên quy định. Ba mươi người, không thiếu một ai.

Sau đó cậu dời mắt, thấy hàng trên cùng có thông tin mà cậu muốn.
Đội trưởng chiến đội Bạch Nguyệt Quang: Thẩm Dịch Châu.
Thẩm Dịch Châu? Chính là người đã cùng cậu vượt phó bản nghệ sĩ dương cầm sao?
Đường Du ngây người nhìn một lúc, khi cậu chuẩn bị thêm người đó vào danh sách bạn bè thì có người gõ cửa.
Đường Du đóng vòng tay lại, đứng dậy mở cửa.
Bên ngoài là một người đàn ông, chân dài, mày kiếm mắt sáng, trên mặt nở nụ cười yếu ớt: “Đường Du, đã lâu không gặp.”
Đường Du không thể tin nổi mà nhìn hắn. Cậu trợn mắt, một lúc sau mới phản ứng kịp: “Anh… sao anh tìm được chỗ này?”
Không ngờ lại là Thẩm Dịch Châu!
Thẩm Dịch Châu mỉm cười: “Chuyện gì cũng vậy, có chí ắt làm nên. Nhưng nói thật để tìm được chỗ này tôi cũng khá tốn sức, tôi tới để mời cậu tham gia chiến đội của chúng tôi; cậu thấy thông báo chưa? Hệ thống của Làng Quỷ công bố rằng chiến đội đạt tới 290 vạn điểm là có thể ra ngoài.”
Nói đến đây, hắn dừng một chút, đôi mắt đẹp đẽ lẳng lặng nhìn cậu, sau đó nghiêm túc nói: “Tôi muốn cùng đội với cậu.”
Thực ra Đường Du cảm thấy cùng đội với ai cũng không quan trọng lắm, nhưng nếu có thể chọn thì cậu vẫn muốn cùng đội với Thẩm Dịch Châu, dù sao hai người cũng đã từng cùng nhau vượt phó bản, đã từng hợp tác với nhau; không giống những người khác, nếu giờ cùng đội sẽ phải làm quen hợp tác lại từ đầu.
Nhưng dù sao Triệu Dũng cũng đã tới chỗ cậu trước, vì thế Đường Du hơi do dự: “Tôi phải xuống tầng báo với họ một tiếng, người trong tòa nhà bọn tôi cũng đang thành lập chiến đội, giờ đang họp ở tầng một.”
“Được.” Thẩm Dịch Châu nói: “Còn một việc nữa, chiến đội chúng ta tốt nhất nên ở cùng một chỗ, sau này muốn thảo luận hoặc hỗ trợ lẫn nhau cũng tiện hơn, cậu thấy sao?”
Chuyện dọn nhà… thật ra cũng dễ thôi, nơi này cũng không phải nhà thật của Đường Du mà là phòng ở hệ thống tự chọn cho cậu. Phòng mọi người đều giống nhau, không có gì để dọn, muốn dọn nhà thì cứ tự đóng gói bản thân rồi đi luôn là xong, thích ở đâu thì dùng vòng tay đăng kí ở đó là được.
Đường Du không có vướng bận gì, vì vậy thoải mái gật đầu: “Được.”
Nụ cười trên mặt Thẩm Dịch Châu càng thêm sâu: “Được, vậy chúng ta đi.”
Xuống tầng một nói với hội Triệu Dũng xong, Thẩm Dịch Châu đưa Đường Du ra ngoài.
Ở trên xe, hai người hàn huyên đôi chút về mấy việc xảy ra trong vòng ba ngày gần đây; lúc xe dừng, bọn họ đã đến một tiệm cơm.

Nhìn cửa lớn của tiệm cơm xanh vàng rực rỡ, Đường Du trầm mặc.
Cậu còn nghĩ rằng trong khu sinh hoạt của Làng Quỷ chỉ có nhà trọ, bách hóa, siêu thị vân vân…
“Chỗ này cần nhiều điểm lắm đúng không?” Đường Du rất không nỡ: “Thật ra tôi thấy có thể gặp mặt ở sân rộng, công viên các thứ, mấy nơi giống vậy…”
Thẩm Dịch Châu nhìn cậu: “Không sao, chiến đội chúng ta không có gì ngoài điểm.”
Đường Du: “Có bao nhiêu?”
Thẩm Dịch Châu tính toán: “Chắc hơn hai ngàn?”
Đường Du: “… vậy bữa cơm này tốn bao nhiêu điểm?”
Thẩm Dịch Châu nhẹ nhàng mà hào phóng nói: “Không nhiều lắm, bốn, năm trăm gì đó.”
Đường Du cảm thấy mình sắp nhồi máu cơ tim đến nơi.
Chiến đội có hơn hai ngàn điểm, vậy là trung bình mỗi người còn chưa có đến một trăm? Sao Thẩm Dịch Châu có thể thản nhiên nói ra câu chiến đội không có gì ngoài điểm như thế?
Đường Du cúi đầu, chậm rãi nói: “Tôi đang suy nghĩ một việc.”
Thẩm Dịch Châu nhìn cậu: “Chuyện gì?”
Đường Du tính toán: “Tôi đang nghĩ, trước năm chín mươi tuổi, tôi có thể sống mà thoát khỏi trò chơi này không…”

Thẩm Dịch Châu dừng bước, đuôi mắt cong cong: “Vậy nếu trước chín mươi tuổi không ra được thì sao?”
Đường Du nặng nề thở dài: “Vậy tìm bạn gái trong này thôi, sau đó cùng nhau già đi, cuộc sống ít nhất cũng phải có chút hi vọng. Mẹ tôi còn đang ở nhà xem xét đối tượng hẹn hò cho tôi, không biết có thoát khỏi đây được không…”
Thẩm Dịch Châu gật đầu, ra vẻ đồng tình: “Suy nghĩ này của cậu rất tốt.”
Đường Du mỉm cười: “Ừm.”
Thẩm Dịch Châu nhẹ nhàng xoa tóc cậu. Hai người đang đứng trước cửa một phòng riêng, hắn cúi đầu nhìn Đường Du: “Lát nữa gặp mặt không cần lo lắng quá, có mấy người là bạn tôi, đều là người tốt.”
_

Tiểu kịch trường:
Đường Du: Xác định mục tiêu, trước năm chín mươi tuổi có thể toàn mạng ra ngoài, nếu không được thì chuyển phương án khác, đi tìm bạn gái.
Thẩm Dịch Châu: Không có bạn gái, bạn trai được không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.