Đọc truyện Ta Xuyên Không Thành Tà Thần – Chương 161: Hẹn
Bầu không khí có chút lắng động chợt có một thanh âm trầm ổn vang lên : “Náo nhiệt a.”
Không tông môn nào khác chính là ngự thú tông người đến.
Ngự thú tông đến liền nhìn lấy mọi người ở đây chào hỏi lấy mới bắt đứt bầu không khí này.
Quân Huyền cũng nhìn Tô Huyên Nhi cười một tiếng liền lùi lại về phía đồng môn.
Tô Huyên Nhi nàng cũng cảm giác có chút thất hố không khỏi đỏ mặt lui xuống.
Năm tông người đều đến đủ liền chỉ chào hỏi nhau sau đó tông nào liền về phòng của tông đó.
Vì phòng của đại lầu này cũng không quá dư giả mười hai người lại chỉ thuê được bảy phòng mà thôi.
Hai người đành chịu ở chung một phòng còn một phòng giành riêng lấy cho vị trưởng lão.
Quân Huyền hắn vừa bước vào phòng vị sư huynh ở chung liền nhìn lấy hắn cười cười nói : “Sư đệ ngươi phúc lớn a.” Quân Huyền nhìn lấy vị sư huynh này cười cười không đáp.
Hắn ánh mắt nhìn tới ấn tướng đầu tiên chính là ngoại hình, vị sư huynh này ngoại hình so với hắn còn béo gấp đôi a.
Nhưng mà ngoại hình không quan trọng, ở chung này hợp tính cách liền tốt.
Hai người nói qua nói lại vài câu chuyện liền ai có phần mình tu luyện.
Huyền thổ chi thủy thời gian còn tận ba ngày mới có thể mở ra.
Ngày đầu tiên vừa đến trưởng lão vị kia cũng không gọi mọi người bàn chuyện.
Ngày thứ hai liền đều gọi mười hai người tiến đến, mười hai người tiến đến trong phòng.
Ba vị trí trên cùng đương nhiên là của trưởng lão cùng với hai vị linh hư kỳ.
Vị trưởng lão ánh mắt nhìn xung quanh sau đó dừng lại ở Quân Huyền.
Đương nhiên không phải do hắn phúc duyên tốt hay gì cả, đơn giản là hắn cảnh giải quá yếu đi.
Mọi người ở đây ai cũng đều mang lấy cảnh giới đỉnh phong không thì đã là linh hư.
Lại chỉ riêng mình hắn nhoi nhoi huyền hư trung kỳ.
Trưởng lão cũng không tiện nói gì ánh mắt nhìn tới hắn dừng đôi chút sau đó đảo qua.
Từ trên tay hắn xuất hiện ra một tấm bản đồ, mở ra bản đồ trưởng lão nói : “Huyền thổ chi thủy chia thành ba khu vực.” Từ trên bản đồ nhìn xuống ba khu vực chia theo màu vàng có diện tích nhỏ nhất, một vùng màu nâu có diện tích lớn nhất và một vùng màu đen có diện tích bình thường.
Trưởng lão lại tiếp tục nói : “Cao Tử Linh, Phong Mặc dẫn theo sáu người tiến tới vùng này trước.
Nơi đây có huyền thổ chi thủy nhiều nhất phải chiếm được vùng càng lớn mới có thể lấy được càng lớn huyền thổ chi thủy.” Trưởng lão chỉ vào vùng màu vàng nhìn tới Cao Tử Linh và nam tử linh hư Phong Mặc kia nói.
Hai người nghe vậy liền gật đầu đồng ý.
Trưởng lão lại tiếp tục nhìn xuống người bên dưới chỉ vào vùng màu nâu nói : “Những người còn lại bên ngoài liền nhanh chóng chiếm lấy một phần sau đó tiến vào bên trong yểm trợ.”
Trong mắt những tông môn lớn chỉ quan trọng vùng nâu và vùng vàng mà thôi.
Hai vùng này có thể nói là quan trọng nhất cũng là nhiều huyền thổ chi thủy nhất.
Vùng đen bên ngoài quá mức bình thường, bình thường đến mức các tông môn lớn còn không để ý, nơi đó mặc tán tu tranh nhau.
Trưởng lão nhìn mọi người từ trong túi trữ vật lấy ra mười hai chiếc kỳ, mỗi chiếc kỳ khắc trên mình rất nhiều trận pháp.
Đúng vậy, trên chiếc kỳ khắc lấy trận pháp không thể sai được.
Quân Huyền đương nhiên cũng hiểu rõ chiếc kỳ này để làm gì.
Mười hai chiếc kỳ bay tới tay mỗi người, trưởng lão lại nói thêm : “Các ngươi như chiếm được một điểm liền cắm kỳ xuống, chờ đợi trận pháp trong chiếc kỳ này hoàn toàn bao phủ liền có thể rời đi.”
Mọi người cầm lấy tờ kỳ trên tay đều là gật đầu.
Trưởng lão cũng lại không có ý giữ lại liền đưa lời tiễn khách.
Riêng chỉ có Cao Tử Linh cùng với Phong Mặc ở lại.
Quân Huyền hắn ra khỏi phòng liền nhanh chóng thu hồi chiếc kỳ này vào nhẫn trữ vật.
Mọi thứ đã nắm rõ bây giờ tận lực tu luyện.
Trước khi huyền thổ chi thủy mở ra liền có thể nắm chắc hơn.
Quân Huyền hắn cũng không có tu luyện nhàm chán.
Một ngày trôi qua, đến tối hôm sau, tối hôm nay cũng là hắn có lịch hẹn.
Mà người hẹn đương nhiên không ai khác chính là Tô Huyên Nhi.
Hôm qua vô tình gặp nàng khi đi xuống ăn uống, Tô Huyên Nhi liền hẹn tới tối nay dạo chơi tòa thành.
Đối với mỹ nhân, Quân Huyền hắn lại chưa từng từ chối.
Bao nhiêu người muốn được nghe lời này, hắn lại từ chối vậy là bỏ phí.
Quân Huyền hắn vẫn trang phục thường ngày, một màu xanh lục trang phục tông môn nhưng mà vẫn như cũ thu hút không ít tới ánh nhìn của thiếu nữ.
Nếu hắn cảnh giới cao hơn một chút lại cộng với dung mạo này liền khó tả.
Đi xuống bên dưới đại lầu, Quân Huyền hắn đã nhìn tới thân ảnh quen thuộc.
Rõ ràng đã có hẹn giờ, hắn còn thậm chí tới sớm hơn mười năm phút vậy mà Tô Huyên Nhi nàng đã tại.
Quân Huyền hắn nhìn tới nàng liền mỉm cười, hắn liền đi tới trước nàng rơi xuống hai chữ : “Đi thôi a.”
Tô Huyên Nhi nàng cũng gật đầu theo.
Quân Huyền và Tô Huyên Nhi hai người đi trên phố nhưng lại không thể không thu hút tới rất nhiều ánh nhìn ghen ghét.
Dù sao nhìn hai người cũng quá mức hợp đôi đi.
Thật sự nhìn tới một đôi trai tài gái sắc.
Quân Huyền hắn đi cùng nàng cũng nào có được rảnh dỗi tí nào.
Kiếp trước hắn đã không có tới một người yêu nào cả, kinh nghiệm chính là bằng không.
Nếu nói kinh nghiệm tán gái đương nhiên là từ kinh nghiệm chỉ cho thằng khác tán mà thôi chứ chính hắn lại chưa từng thực hành.
Nếu như ban đầu xuyên không tới đây gặp dạng này nữ tử Quân Huyền hắn thật sự có rất nhiều chiêu trò tán lấy nàng.
Giống như hắn lúc đầu xuyên không tới cũng lại không ngại tán lấy Linh Vân.
Còn lí do hắn to gan như vậy đương nhiên là Thiên Thư đưa sự thật.
Nếu Linh Vân thật sự là mẫu thân hắn đương nhiên hắn gan trời không dám.
Nhưng mà Thiên Thư lúc sau đã đưa tới thông tin Linh Vân không phải mẫu thân hắn.
Quân Huyền hắn cũng rất tò mò, Linh Vân cũng không phải người thân ruột thịt vì cái gì chăm lo hắn như vậy.
Nhưng mà Thiên Thư cũng lại chưa từng đưa thêm thông tin về nàng.
Thiên Thư như chỉ đưa mỗi mồi nhử mà thôi.
Quân Huyền hắn biết được thông tin ấy gan mới trở nên lớn mới dám như vậy mới Linh Vân.
Linh Vân nàng còn đã có kinh nghiệm trò đùa của hắn cũng chưa chắc có tác dụng gì.
Nhưng nếu đổi lại Tô Huyên Nhi thì kết quả đã khác.
Nhưng mà bây giờ, Quân Huyền hắn những năm gần đây đều là cắm đầu tu luyện.
Quân Huyền hắn lúc rảnh cũng đều là phân tích hồn kỹ, trong đầu đều không có lấy một câu tán gái đi cùng một mỹ nhân như Tô Huyên Nhi hắn cũng lại chả có mấy lời.
May mà Tô Huyên Nhi sở thích chính là đồ ăn.
Thứ này hắn hiểu biết liền có chuyện để cùng nàng nói.
Quân Huyền đi cùng Tô Huyên Nhi một đường, nàng chỉ chú ý tới rất nhiều đồ ăn cứ như tới bên cạnh hắn Tô Huyên Nhi mới được sống thỏa thích vậy.
Một đường cứ thế trôi qua, Quân Huyền và Tô Huyên Nhi từ đồ ăn mới bắt đầu đi mua một số đồ linh tinh.
Tất cả những hành động này đương nhiên luôn bị một ánh mắt theo sát.
Ánh mắt theo sát đấy đương nhiên là của Nhạc Hạo.
Chỉ là do thân phân hắn khác biệt, hắn là một linh hư kỳ cũng lại không tiện ra tay hay động chạm gì cả.
Nhạc Hạo nhìn sang bên cạnh, người đang đứng bên cạnh không ai khác Kim Thoa Thành thiếu thành chủ.
Kim Thoa Thành thiếu thành chủ tuổi tác dù đã chạm hai mươi năm tuổi nhưng tu vi cũng lại không cao.
Tu vi chỉ nhỉnh hơn Quân Huyền một xíu, là huyền hư hậu kỳ.
Lã Phong đón ánh mắt Nhạc Hạo cũng hiểu rõ.
Hắn cười cười nói : “Nhạc Hạo huynh yên tâm, chuyện này liền giao cho ta.”
Nhạc Hạo gật đầu xuống cũng là lúc Lã Phong phái người cùng đi xuống.
Đối với bọn hắn trò chặn đường mới chỉ là trò trẻ con mà thôi, muốn lấy thứ gì đọ đương nhiên phải là đọ thực lực và con mắt.