Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
Thông tin truyện: Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
Nàng là Dạ Sát, Hắc Ám Chi Vương, tính tình cuồng vọng bá đạo không tim không phổi, gian xảo phúc hắc lại cực kì bao che khuyết điểm của bản thân, không ngờ một khi xuyên qua lại trở thành phế vật tiểu thư háo sắc của phủ tướng quân. tỷ tỷ ác độc đánh, đại nương tính kế gả cho tên ngốc. Sống lại lần nữa, lại nhìn thấy một đôi mắt hồn nhiên ngây thơ.
rn
rnHắn, Vương gia si ngốc của vương triều Thiên Thần, không nghĩ tới, sự ngu dại chỉ là mặt nạ của hắn. hắn chân chính, thị huyết lạnh lùng, cuồng vọng bá đạo, lại cả đời độc sủng duy nhất một mình nàng. Nàng muốn giết người, hắn liền bao vây chỗ đó; nàng muốn chỉnh Thái tử, hắn liền chặn tất cả đường sống của thái tử.
rn
rnVì hắn, hai tay nàng dính đầy máu tươi; vì hắn, nàng gặp Phật giết Phật; gặp thần giết thần; vì hắn, nàng nguyện ý thu lại mạnh mẽ cả đời cam nguyện trở nên nhu hòa; vì hắn, nàng nguyện hóa thành ác ma cùng hắn đồng khởi chém giết thiên hạ.
rn
rnVì nàng, hắn cũng bỏ hết tất cả, không cần giang sơn, không cần tính mạng, có thể buông tha huyết hải thâm thù; vì nàng trả giá tất cả, một người tuyệt đại phong nhã.
rn
rnNguyên văn sủng văn nữ cường, nam cường nữ càng mạnh hơn, có phần khôi hài, có phần phúc hắc, có phần JQ, sủng văn vô ngược, quá trình một chọi một, kết cục một chọi một.
rn
rnĐoạn ngắn đặc sắc một:
rn
rn“Nương tử, bọn họ khi dễ ta.” Mỗ nam lộ ra vẻ mặt ủy khuất, hốc mắt rưng rưng, vô tội nhìn mỗ nữ.
rn
rn“Cái gì, là ai khi dễ ngươi, lão nương báo thù cho ngươi.” Mỗ nữa tức giận nói, tốt lắm, ngay cả nam nhân của nàng cũng dám khi dễ, muốn chết.
rn
rnMà lúc này, nguyên bản ủy khuất trong mắt người nam nhân nhanh chóng hiện lên một tia sáng thoáng qua, muốn đoạt nữ nhân cùng Bổn vương, các ngươi vẫn còn non.
rn
rnĐoạn ngắn đặc sắc hai:
rn
rn“Nương tử, tại sao ta cảm thấy toàn thân mình khô nóng.” Mỗ nam nhân cực kì vô tội nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào cổ áo mỗ nữ.
rn
rntrên trán mỗ nữ đầy hắc tuyến, có chút xấu hổ nói: “Tiểu Hiên Hiên, đây là ngươi bị cảm mạo phát sốt, phải hạ hỏa.”
rn
rn“Phải hạ hỏa, như thế nào mới có thể hạ hỏa được?” Người nào đó tiếp tục phát huy tinh thần không ngại học hỏi kẻ dưới của mình.
rn
rnKhóe miệng mỗ nữ run rẩy, quả nhiên chỉ cần một lời nói dối thì sẽ có nhiều lời nói dối khác kéo tới: “Tiểu Hiên Hiên, ngoan, đi lắm nước lạnh thì sẽ không còn nóng nữa.”
rn
rnTrong lòng người nam nhân nào đó vô cùng tức giận, nữ nhân đáng chết, cư nhiên kêu hắn đi tắm nước lạnh.
rn
rnĐoạn ngắn đặc sắc ba:
rn
rn“Chủ nhân, Vương phi ở Yên Vũ các bán đấu giá Thái tử.” Thị vệ nào đó hoảng hốt chạy tới.
rn
rn“Phái người đi bảo vệ hiện trường, ai dám ngăn cản Vương phi bán đấu giá Thái tử, giết không tha.” Mỗ nam cuồng vọng nói, cho dù nữ nhân của hắn muốn đầu Hoàng đế, hắn cũng sẽ bảo vệ tới cùng.
rn
rnTrích lời kinh điển
rn
rnNam sủng nữ:
rn
rn“Chủ nhân, trên yến hội, những người kia đều nhìn chằm chằm vào Vương phi.”
rn
rn“Chứng thực tên, tất cả đều thiến cho ta.”
rn
rn“Chủ nhân, hôm nay Vương phi đi uống trà chiều cùng trang chủ Minh Nguyệt sơn trang ở Tụ Hiền các.”
rn
rn“đi nói cho Vương phi, Bổn vương bị người đánh.” Người nào đó vừa nghe xong, vội vàng chạy về Vương phủ.
rn
rn“Chủ nhân, Yến Vũ các đối diện cướp đoạt việc làm ăn của chúng ta.”
rn
rn“Cái gì, dám âm thầm cướp đoạt cửa làm ăn của ta, muốn chết đúng không, nói một chút xem, chủ nhân của Yên Vũ các là ai.”
rn
rn“Hồi chủ nhân, là Vương phi.”
rn
rn“Hả, vậy thì để cho Vạn Hoa lâu đóng cửa không buôn bán nữa, đừng đoạt việc làm ăn của Vương phi.”
rn
rn“Chủ nhân, không tốt, Vương phi lấy hết bạc của Vương phủ đem đi rồi.”
rn
rn“không có việc gì, đi nói với Vương phi, của Bổn vương chính là của nàng, không cần khách khí, tùy tiện lấy.”
rn
rnVị hộ vệ nào đó rối như tơ vò. hắn rốt cuộc đã biết vì sao người đời luôn nói tình yêu khiến cho người ta trở thành tên ngốc, quả thực không phải ngốc bình thường.
rn
rnNữ sủng nam:
rn
rn“Nương tử, ta sợ bóng tối, ngươi ngủ cùng ta.”
rn
rn“Được.”
rn
rn“Nương tử, quản gia nói, chỉ cần động phòng thì ngươi sẽ không thể rời khỏi ta rồi. Chúng ta tới động phòng có được hay không?”
rn
rn“Được.”
rn
rn“Nương tử, bọn hắn nói ta là kẻ ngu ngốc, không xứng với ngươi.”
rn
rn“Ai nói, lão nương giết hắn.”
Danh sách chương
- Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
- Chương 2: Độc miệng
- Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
- Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
- Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
- Chương 6: Tính sổ sau
- Chương 7: Tiến cung diện thánh
- Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
- Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
- Chương 10: Lại mặt bị chặn
- Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
- Chương 12: Đi chết cho ta
- Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
- Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
- Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
- Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
- Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20