Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 28: Ta . . . Sợ Ma


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 28: Ta . . . Sợ Ma

Một kiếm hời hợt, đưa vào cũng không có bao nhiêu Nguyên Lực, nhưng một kiếm nhẹ nhàng kia lại cắt đứt ngang một cái thân cây to. Vết chém còn bén ngọt và mịn đến tột cùng.

– Trường Hồng bảo Kiếm

Vũ Lôi Phong móc Trường Hồng Kiếm ra, nhìn nó thật lâu. Ánh sáng phát ra từ lưỡi kiếm còn muốn cắt đứt cả không khí. Hắn nhẹ nhàng chạm mũi kiếm vào thân cây vừa bị đổ kia. Từ từ đâm vào.

Thụt

Giống hệt như đâm một miếng đậu hũ.

Vũ Lôi Phong, Lưu Thiên Kim cùng với Linh Nhi hít sâu một hơi. Trường Hồng Kiếm quả thật vô cùng sắc bén. Không thể nghi ngờ đây là món vũ khí đoạt mạng vô cùng nhẹ nhàng.

Tiếp tục kiểm tra, giảng giải không ít về bộ Tấn. Vũ Lôi Phong mới hài lòng. Lưu Thiên Kim quả không hổ danh tiểu thư Lưu gia, nàng thông minh lanh lợi nên đã hiểu gần như thấu triệt về bộ Tấn.

Buổi chiều. Vũ Lôi Phong cùng Linh Nhi và Lưu Thiên Kim bắt đầu tập chạy bền vòng quanh Phong Lôi Môn. Vũ Lôi Phong mang trong người tổng cộng 600 cân tạ. Linh Nhi mang 90 cân. Lưu Thiên Kim mới học nên chỉ mang 30 cân. Ba người không ngừng chạy vài vòng quanh Phong Lôi Môn.

Chỉ mới 5 cây số, do không được dùng Nguyên Lực và là lần đầu tiên tập luyện kiểu này nên Lưu Thiên Kim khó có thể chịu nổi. Ngược lại Vũ Lôi Phong cùng Linh Nhi đã sớm quen nên còn rất hăng hái.

– Thiên Kim, cố lên, lúc bản thân không thể chịu nổi đau đớn và mỏi mệt chính là giới hạn. Chỉ có vượt qua giới hạn mới có thể trở nên cường đại hơn.

Lưu Thiên Kim cắn răng chạy tiếp cùng hai người Vũ Lôi Phong. Đến xế chiều. Nàng đã không cách nào chịu nổi. Linh Nhi sau khi tăng lên 15 cân mỗi quả tạ thì cũng đã mệt thở hồng hộc, riêng Vũ Lôi Phong vẫn rất dai sức. Hắn thấy hai nữ nhân mệt mỏi như thế cũng không nỡ. Liền nói.

– Linh Nhi, Thiên Kim. Hai người nghỉ trước đi. Ra chợ mua cái này … Cái này…

Vũ Lôi Phong dặn dò Linh Nhi một số thứ cần thiết để nấu bữa tối. Xong xuôi hắn lại chạy tiếp. Để lại hai nữ nhân xinh như mộng.

Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim cũng dắt tay nhau đi đến chợ. Trong Phong Lôi Môn có không ít nơi các đệ tử bán buôn kiếm sống. Không cần thiết phải ra Phong Lôi thành.

Trong một đình viện trên đỉnh núi cao ngất trong Phong Lôi Môn. Vũ Lôi Đình cùng Vũ Lôi Vân đứng đó. Còn có hai trung niên áo đen.

– Thế nào? Có tìm được ông lão bán vũ khí đó không.

Vũ Lôi Đình lập tức hỏi.

– Thái Thượng Chưởng Môn, chúng ta đã tìm kiếm toàn bộ Phong Lôi Thành, ngoài ra còn trà trộn vào ba đại thành lân cận. Nhưng không có xuất hiện lão già đẩy xe vũ khí nào cả.

Một trung niên áo đen bước lên nói.


– Cha, Lôi Phong có nói qua, sau khi cho nó Phong Vũ Lôi Quạt, lão già đó tan biến vào không khí, có lẽ sau khi trao cho người có duyên hắn cũng đã rời đi.

Vũ Lôi Vân nói. Ánh mắt hiện lên sự tiếc nuối.

– Liên tục nghe ngóng tình hình về ông lão đó. Nếu thấy hắn lần nữa, lập tức báo ngay cho ta.

Vũ Lôi Đình nói.

– Còn nữa, cho thuộc hạ thân tín giám sát toàn Phong Lôi Môn, môn nhân nào dám để lộ bí mật tư chất mới của Lôi Phong ra ngoài, Giết bất luận tội.

– RÕ.

Hai người áo đen gật đầu. Lập tức biến mất trong đình viện.

– Lôi Phong gần đây thế nào.

Vũ Lôi Đình lúc này mới hỏi Vũ Lôi Vân.

– Nó không hề tu luyện Nguyên Lực, cả này đều cùng Linh Nhi luyện Võ Thuật. Tối đến cũng không hề khoanh chân tu luyện mà chỉ đứng ở mỏm đá Hít Thở. Không hề tu luyện Nguyên Lực.

– Ngoài ra ….

Vũ Lôi Vân ngừng lại một chút

– Ngoài ra cái gì?

Vũ Lôi Đình lại hỏi.

– Lưu Thiên Kim, tân đệ tử mang tư chất SR cũng đến chỗ Vũ Lôi Phong đòi học Võ Thuật của nó.

Vũ Lôi Đình vuốt vuốt chòm râu, mỉm cười.

– Thú vị, Thật thú vị. Ta sẽ chờ xem, chúng nó tương lai sẽ có thành tựu gì.

Vũ Lôi Vân lại nói.

– Cha, chiều nay con còn thấy Vũ Lôi Phong cầm một thanh kiếm. Trông thanh kiếm rất bình thường, chỉ có chút tinh xảo mà thôi. Thế nhưng nó lại cho con cảm giác giống như đang nhìn Phong Vũ Lôi Quạt.

– Thật sao?


Vũ Lôi Đình nhướng mày.

– Lôi Phong, đứa nhỏ này sau biến cố ngã đập đầu kia dường như phát sinh không ít bí mật. Ta nhìn nó bao nhiêu lần đều không thể nhìn thấu.

Buổi tối

Dọn dẹp cái cây bị đổ xong xuôi. Vũ Lôi Phong lại cùng Linh Nhi nấu cơm. Lưu Thiên Kim lần này cũng xung phong học cách cắt rau củ. Nàng được Linh Nhi hướng dẫn tận tình nên cũng đã khá quen với cách dùng dao.

– Au

Chợt Lưu Thiên Kim khẽ kêu lên. Linh Nhi và Vũ Lôi Phong nhìn sang, chỉ thấy Lưu Thiên Kim đang ôm chặt bàn tay mình. Có một vài giọt máu vương ra.

– Thiên Kim, nàng bị đứt tay à. Trời ơi nói rồi mà không nghe, có biết nấu ăn đâu mà cứ đòi làm làm chi.

Vũ Lôi Phong liền tìm được một cái băng cá nhân

– Đưa tay đây nào.

Lưu Thiên Kim ngửa mặt lên nhìn. Khóe mắt đã có vài giọt nước mắt. Dường như tiểu thư xuống bếp bị đứt tay nên bị ủy khuất mà khóc vậy. Nhìn ánh mắt này khiến Vũ Lôi Phong giật mình.

– Đưa tay đây ta băng vết thương cho

Vũ Lôi Phong lại nói. Lưu Thiên Kim đã sớm ngồi đơ ra như pho tượng. Nói gì cũng không trả lời.

– Vâ … Vâng

Lưu Thiên Kim lúc này mới từ từ đưa bàn tay trắng nõn ra. Chợt nàng run lên bần bật. Đôi gò má đỏ như gấc.

Bởi vì Vũ Lôi Phong đang ngậm ngón tay bị thương của nàng hút máu ra. Sau đó hắn quấn lớp băng mỏng vào.

Vũ Lôi Phong vừa buông tay ra, Lưu Thiên Kim đã rụt vội tay lại, cả người run lẩy bẩy, bàn tay cứ nắm lấy ngón tay kia không nói gì. Mặt đã không còn màu trắng nào. Nhìn y hệt quả cà chua.

Linh Nhi nhìn vẻ mặt Lưu Thiên Kim, ánh mắt biến đổi tựa như đang suy nghĩ gì đó.

Vũ Lôi Phong chẳng quan tâm mà liền quay lại nấu thức ăn.


Ăn uống no nê. Sau khi nói chuyện một chút cho tiêu cơm. Vũ Lôi Phong lại bảo Linh Nhi hướng dẫn cho Lưu Thiên Kim cách hít thở. Gọi là Mạ. Luyện nội công.

Sau khi Lưu Thiên Kim đã thông suốt. Ba người cùng nhắm mắt đứng bên vách đá. Nạm cơ thể đến nửa đêm.

– Hôm nay thế là đủ. Thiên Kim, nàng về nghỉ ngơi đi.

Vũ Lôi Phong nhìn đồng hồ trên tay rồi nói. Cái tạ hắn mới mua có cả tính năng xem giờ. Quả là một quả tạ xịn xò mua trong Khu vực 4.0 trong hệ thống.

Lưu Thiên Kim cáo từ ra về. Vũ Lôi Phong và Linh Nhi cũng quay lại đình viện để vệ sinh cá nhân chuẩn bị ngủ.

Ngày luyện tập đầu tiên đối với Lưu Thiên Kim làm cho nàng vô cùng mệt mỏi. Sau khi tháo tạ ra. Ngồi trong bồn tắm. Lưu Thiên Kim không ngừng suy nghĩ vẩn vơ. Nhớ lại cái nắm tay vừa nãy Vũ Lôi Phong băng bó cho nàng. Khuôn mặt không tự chủ được lại đỏ lên.

Nằm trên giường, Lưu Thiên Kim không sao ngủ được. Tâm tình nàng rốt loạn.

– Chẳng lẽ ta đã …thích hắn…

Vũ Lôi Phong cùng Linh Nhi đang nằm trên giường. Tuy không có ý đồ xấu với Linh Nhi nhưng bờ môi nhỏ nhắn kia không cách nào khiến Vũ Lôi Phong tĩnh tâm. Hắn tối nào cũng hôn Linh Nhi say sưa mới chịu đi ngủ.

– Cộc Cộc

Đang dang dở, Linh Nhi vội buông Vũ Lôi Phong ra.

– Ai lại đến giờ này?

Vũ Lôi Phong nghi hoặc, đến lúc nào không đến. Nửa đêm nửa hôm lại đến đây làm Vũ Lôi Phong không đoán được.

Mở cửa đình viện ra. Một thân ảnh lung linh mặc bộ áo tím đứng ở trước cửa. Thân ảnh này đang cúi đầu e lệ. Không phải Lưu Thiên Kim thì còn có thể là ai?

– Anou… À … ừm chào hai người. ta…ta…

Lưu Thiên Kim ấp a ấp úng nói.

– Có chuyện gì thế. Nàng không mệt sao còn qua đây?

Vũ Lôi Phong mắt nhắm mắt mở hỏi.

– Cái này… cái này….

Lưu Thiên Kim không làm sao mở miệng được một lúc sau nàng mới nói.

– Linh Nhi, qua ngủ cùng tỷ được không. Ta … Ta sợ ma.

Vũ Lôi Phong cùng Linh Nhi hết hồn. Từng tuổi này còn sợ ma.

Ánh mắt Linh Nhi khẽ đổi rồi nói.


– Vậy em qua ngủ với tỷ ấy. Anh chịu khó ngủ một mình nhé.

Cứ như thế. Hai nữ nhân tuyệt trần dắt tay nhau về nhà Lưu Thiên Kim ngủ. Để lại Vũ Lôi Phong ngủ một mình. Hắn đành phải vào hệ thống mua tạm cái gối ôm để ôm cho đỡ cô đơn:((

Chẳng mấy chốc mà một tuần đã nhanh chóng trôi qua. Lưu Thiên Kim đã thành thạo một số bài quyền cơ bản. Nàng đã nâng khối lượng tạ lên gần bằng Linh Nhi, dễ hiểu. Thân thể nàng đã trải qua tu luyện Nguyên Lực nên mạnh mẽ hơn Linh Nhi nhiều. Cho nên việc tăng khối lượng tạ nhanh cũng đẽ hiểu.

Hiện tại Linh Nhi vẫn mang tạ 15 cân mỗi thứ. Lưu Thiên Kim đã lên được 10 cân.

Vũ Lôi Phong vẫn duy trì 100 cân, hắn phải cảm thấy 100 cân nhẹ bẫng mới muốn tăng khối lượng.

Vũ Lôi Phong lại đến cửa hàng của Tiểu Na mua 20 tấm thảm chuyên dụng để luyện võ. Mục đích của chúng cũng chỉ để khi ngã đỡ đau thôi. Hắn mua để tạo sân đấu cho Linh Nhi và Lưu Thiên Kim luyện các thế Võ đối kháng.

Nhìn hai nữ nhân đấm đá nhau trên thảm. Nhưng hai người này hoàn toàn không phải đánh nhau túm tóc giật tai như nữ nhân thường. Họ đang thật sự tỉ thí võ thuật. Điều này làm cho Vũ Lôi Phong rất hài lòng.

Mà Lưu Thiên Kim lại cảm giác được, Nguyên Lực trong người không ngừng lớn mạnh khi nàng luyện nội công ban đêm cùng Vũ Lôi Phong, hiệu quả còn nhiều hơn xếp bằng tu luyện theo công pháp đặc thù của Phong Lôi Môn. Trong lòng nàng vô cùng khiếp sợ.

Nàng đem chuyện này nói cho Vũ Lôi Phong. Vũ Lôi Phong cũng chỉ cười cười. Hít thở tu luyện nội cũng cũng là một dạng tu luyện. Tiểu Na đã nói lúc luyện Mạ thì Nguyên Lực vận chuyển sẽ nhanh hơn xếp bằng. Riêng Vũ Lôi Phong lại hơi ngoại lệ. Hắn phải làm nhiệm vụ mới lên cấp sao được.

Sau một hồi. Do không dùng Nguyên Lực nên Lưu Thiên Kim ăn không ít thiệt thòi. Linh Nhi đã có nhiều kinh nghiệm trong Võ Cổ Truyền nên không lâu sau đã đánh ngã Lưu Thiên Kim. Nàng mỉm cười đỡ Lưu Thiên Kim dậy.

– Linh Nhi, muội quả thật làm ta thật kinh ngạc, đoán chắc không một ai 14 tuổi có thể khủng bố như muội.

Lưu Thiên Kim than thở nói.

Vũ Lôi Phong mỉm cười.

– Thiên Kim. Hiện tại nàng đã sắp đột phá lên Tam Tú, đoán chắc Tam Tú Nhất Trọng cũng không thể làm gì được nàng.

Lưu Thiên Kim mỉm cười nhìn Vũ Lôi Phong. Nàng đương nhiên hiểu rõ mình đã thay đổi như thế nào trong một tuần qua. Sức lực bền hơn. Thân thể dẻo dai hơn, phản xạ sắc bén hơn không ít. Nguyên Lực tăng tiến cũng nhanh hơn trước kia rất nhiều.

Nở nụ cười rạng rỡ. Lưu Thiên Kim cảm ơn Vũ Lôi Phong một hồi lại cùng Linh Nhi luận bàn. Vũ Lôi Phong cũng không rảnh mà ngồi nghiên cứu các đòn thế mới. Nghĩ ra giáo trình học cho hai nàng.

Buổi trưa. Vũ Lôi Phong gọi Linh Nhi và Lưu Thiên Kim nói.

– Ta định để cho Lưu Thiên Kim thi vượt cấp đai, không thể để Linh Nhi chỉ dạy Thiên Kim mãi được.

– Cụ thể, trong một tuần tới. Linh Nhi hãy dạy cho Thiên Kim tất cả những gì nàng biết. Sau đó ta sẽ khảo nghiệm để Thiên Kim lên một lần ba cấp đai, đặt chân Đai Xanh Lá, sau đó ta sẽ dạy cùng lúc hai nàng kiến thức mới.

Lưu Thiên Kim cùng Linh Nhi không có ý kiến gì. Lưu Thiên Kim và Linh Nhi cũng cảm nhận được sự bất tiện khi chênh lệch cấp đai khi luyện tập. Hai người cùng học cùng luyện mới đem lại hiệu quả tốt nhất.

Vậy nên từ sáng hôm sau, Vũ Lôi Phong tự ở một góc nghiên cứu thế võ và viết giáo án, Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim thì luyện tập. Một tuần nữa cứ thế lại trôi qua…

Hết chương 28 …


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.