Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 140: Ngọt Ngào


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 140: Ngọt Ngào


– Vượt 28 cấp thôn phệ là tìm chết! Kinh mạch của ngươi sẽ không thể chịu nổi áp lực mạnh đến như vậy, nếu không ngừng lại việc thôn phệ, khoảng vài phút nữa ngươi sẽ bạo thể mà chết!
– Đù!
Nghe Tiểu Na nói, Vũ Lôi Phong như nghe thấy sấm nổ bên tai, hiện tại toàn thân hắn đang vô cùng bứt rứt khó chịu, kinh mạch căng phồng đến cực hạn, tùy thời có thể nổ tung bất kỳ lúc nào
– Tiểu Na! Ngươi không lẽ cứ trơ mắt ra nhìn ta nổ như quả bóng sao? Cứu!!!!
Vũ Lôi Phong quát ầm lên, nhưng Tiểu Na vẫn bất đắc dĩ nhìn hắn, miệng vẫn không ngừng nhai bắp rang bơ
– Rất tiếc! Hệ thống chỉ cung cấp vật phẩm, trang bị chứ không có tính năng cứu giúp ngươi!
Vũ Lôi Phong triệt để hỏng rồi, cả người không ngừng run rẩy hứng chịu sự dày vò đau đớn của thể xác, trong linh hồn, con huyết xà vẫn không chút khách khí mà cuốn chặt lấy hắn.

Vậy mà Tiểu Na, niềm hy vọng duy nhất lại chẳng thèm quan tâm
– Không lẽ…Vũ Lôi Phong ta lại ảm đạm vẫn lạc tại nơi này sao?
Vũ Lôi Phong nghiến răng nhủ thầm
– Không phải! Không phải hệ thống không thể cứu! Mà là ta hỏi ngu!
Vũ Lôi Phong ánh mắt sáng rực, hắn nén đau đớn nói
– Tiểu Na! Trong cửa hàng có thứ gì có thể giúp tăng sức chịu đựng của kinh mạch không? Hoặc là điều tiết cường độ Linh Hồn Lực của tên kia cũng được
Vũ Lôi Phong cũng không ngờ, hắn tưởng đám người ngoài kia chỉ là đám Xuất Hồn Cảnh hoặc cùng lắm là Kết Hồn Cảnh mà thôi, ai mà ngờ nguyên một đám Hữu Hồn Cảnh đánh nhau túi bụi, hắn lỡ tay thôn phệ kẻ này, Hỗn Độn Âm Dương Quyết lại không thể dừng lại giữa chừng mà phải cắn nuốt sạch sẽ mới được
Cũng chính vì vậy mà giờ hắn mới thê thảm như vầy đây
Nguyên Linh Dịch 9 sao: Ôn Linh Dịch.

Tác dụng điều hòa lực lượng khi cắn nuốt Hỗn Độn Âm Dương Quyết trong vòng hai ngày! Giá bán 30 nghìn kim cương!*
Nguyên Linh Dịch 12 sao: Cường Kinh Thánh Thủy.

Giúp Đấu Sĩ lập tức cường hóa kinh mạch lên cực đại, chịu được mọi áp lực lên kinh mạch, đồng thời mở rộng kinh mạch gấp bốn lần Đấu Sĩ cùng cấp! Giá bán 100 nghìn kim cương!*
Số dư hiện tại: 54.


696 kim cương
Thanh âm Tiểu Na trong trẻo vang lên, trong thanh âm còn có ý trêu tức
– Tiểu Na ngươi thật là hư mà! Cái kia rõ ràng bổn thiếu gia không thể mua được! Còn quảng cáo làm chi cho ta thèm hả!
Vũ Lôi Phong đầu óc muốn nổ tung nhìn Tiểu Na
– Thế ngươi có mua hông?
Tiểu Na chẳng chút bận tâm Vũ Lôi Phong đang nạt mình, nàng nghe hắn cằn nhằn mãi cũng thành quen rồi
– Ta mua cái Ôn Linh Dịch kia!
Tiểu Na mỉm cười, trên tay xuất hiện một bình ngọc
– Chờ xíu! Có Sale Off hay Voucher giảm giá các kiểu không?
Vũ Lôi Phong cố nở một nụ cười thân thiện nhất nhìn Tiểu Na, đáng tiếc, cô nàng chỉ cười cười nói
– Ta tăng lên 30 nghìn nhé!
– Ta mua! Ta mua! Ta mua!
Vũ Lôi Phong vội vàng hô lớn! Hắn quên mất mình đã từng thề sẽ không bao giờ trả giá với Tiểu Na
– Giao dịch thành công! Số dư còn lại 24.696 kim cương
– Đờ mờ!
Vũ Lôi Phong triệt để muốn phát điên, công sức hắn tích góp bao nhiêu tháng ngày mới được mớ kim cương đó a, vậy mà giờ Tiểu Na lỡ lòng nào tăng lên 10 nghìn, Vũ Lôi Phong khóc không ra nước mắt a
– Lỡ rồi thôi kệ! Tiểu Na! Đút cho ta mau lên!
Vũ Lôi Phong một tay vận Hỗn Độn Âm Dương Quyết, tay còn lại không thể khống chế vì trạng thái Bạo Huyết vẫn chưa kiểm soát được, Vũ Lôi Phong chỉ có thể nhờ Tiểu Na đút cho mình
– Ơ…Ừm…Há miệng ra!
Tiểu Na sắc mặt thoáng ửng đỏ, ngay sau đó nàng lập tức lấy lại bình tĩnh, tay ngọc khẽ mở nắp bình
Vũ Lôi Phong nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, bình ngọc chứa chất lỏng màu xanh mát lạnh kia toàn bộ bị Tiểu Na ngửa cổ tu một hơi không còn một giọt
– Cái này! Cái này!
Vũ Lôi Phong lắp bắp, khóe miệng co quắp lại, khuôn mặt ngốc trệ, Tiểu Na đây chẳng lẽ muốn hắn chết sao, nếu còn không nhanh dùng Ôn Linh Dịch thì hắn sẽ bạo thể mà chết a
Tiểu Na búng tay, bình ngọc chớp mắt biến mất không thấy, thân ảnh mềm mại từ từ tiến về phía Vũ Lôi Phong

Đến giờ phút này Vũ Lôi Phong còn không hiểu thì hắn cũng không cua được tới bốn nữ nhân ở thế giới này, chỉ thấy Tiểu Na khuôn mặt đỏ bừng đã gần sát mặt hắn, hơi thở ấm nóng phả vào mặt Vũ Lôi Phong, mang theo mùi hương vô cùng dễ chịu
Tiểu Na mỉm cười nhìn Vũ Lôi Phong, hai tay nàng bịt mắt hắn lại
Môi thơm tìm đến nhau….
Một cảm giác thoải mái lan tỏa khắp toàn thân, Vũ Lôi Phong rùng mình vì cảm giác Tiểu Na mang lại, đôi môi nàng như có ma lực khiến Vũ Lôi Phong không nỡ rời xa, hương thơm từ người nàng phát ra cũng vô cùng đặc biệt, chỉ cần hít sâu một hơi Vũ Lôi Phong đã cảm thấy bản thân không còn chút mệt mỏi
Vài giây sau, hương thơm cùng vị ngọt của Ôn Linh Dịch lan tỏa khắp nơi trong miệng Vũ Lôi Phong, hắn hít một hơi thật sâu đem toàn bộ nuốt xuống, hai đôi môi vẫn không rời nhau
Ôn Linh Dịch tiên vào người lập tức hóa thành một luồng năng lượng ôn hòa tiến vào trong đan điền Vũ Lôi Phong, sau đó hòa cùng dòng chảy Nguyên Lực và Linh Hồn Lực tiến đến bàn tay đang căn nuốt tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả kia, đem lực lượng như sóng thần của hắn điều hòa lại, chỉ chừa một phần Linh Hồn Lực tiến vào vừa sức chịu đựng của Vũ Lôi Phong
Dưới tác dụng của Ôn Linh Dịch, cơn đau của Vũ Lôi Phong biến mất, áp lực đè nặng lên cơ thể cũng tiêu tán.

Xung quanh đan điền, Hỗn Độn Âm Dương Quyết vẫn điên cuồng luyện hóa từng luồng Linh Hồn Lực nồng đậm tiến vào trong đan điền khí hải, đem tu vi của Vũ Lôi Phong đề thăng với tốc độ nhanh đến đáng sợ
Nhưng Vũ Lôi Phong lại không quan tâm nhiều như thế, Hỗn Độn Âm Dương Quyết một khi kích hoạt sẽ tự động vận chuyển, hắn không cần quá bận tâm đến.
Cái hắn bận tâm lúc này, Tiểu Na và hắn đang hôn nhau, thực sự là đang hôn nhau
Dư vị ngọt ngào cùng cảm giác thoải mái Tiểu Na mang lại vẫn còn tràn ngập trên cơ thể, Vũ Lôi Phong có thể cảm thấy linh hồn mình như được thanh tẩy
Mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Tiểu Na vẫn đang nhắm chặt mắt, xung quanh sau lưng nàng, mười quả cầu pha lê màu hồng không ngừng xoay tròn quanh thân thể Tiểu Na, lực lượng kỳ lạ từ nó làm Vũ Lôi Phong cảm thấy không hiểu, nó căn bản không phải Nguyên Lực và Linh Hồn Lực
Một lúc sau, Tiểu Na khuôn mặt đỏ bừng pha lẫn uể oải nhìn hắn, đôi môi tách ra, giữa hai người vẫn còn một sợi chỉ trắng nối liền hai cánh môi ràng buộc
– Đừng hiểu lầm ta! Ở thế giới KOF, Tiểu Na ta là một đấu sĩ hỗ trợ chuẩn chỉnh, vừa rồi chỉ là một chút thủ đoạn giúp ích cho sự khống chế con huyết xà kia mà thôi
Thấy ánh mắt của Vũ Lôi Phong, Tiểu Na quay mặt đi chỗ khác, nàng liên tục nói
– Hiện tại ta đã cường hóa linh hồn cho ngươi một chút, bất quá vẫn cần ngươi tự thân vận động, ta nghỉ ngơi trước đây
Tiểu Na nói xong liền biến mất, Vũ Lôi Phong nhắm mắt cảm nhận, nàng đã đổ ập xuống chiếc giường yêu thích trong hệ thống, ngủ thiếp đi, có lẽ thủ đoạn cường hóa linh hồn vừa nãy khiến Tiểu Na kiệt sức
– Tiểu Na! Một ngày nào đó, khi ta đủ mạnh mẽ, ta hứa sẽ mang nàng ra khỏi cái hệ thống này, chính thức biến nàng thành nữ nhân của ta
Vũ Lôi Phong nhủ thầm, trên giường ngọc, Tiểu Na đang ngủ say sưa, trên mặt lộ ra ý cười hạnh phúc
– Tên ngốc!
Tay thon vươn lấy cái gối ôm siết chặt, Tiểu Na lẩm bẩm trong miệng
– Hi vọng chàng có bổn sự đó!


Bên ngoài kết giới, đa số các thế lực lớn nhỏ đã tụ tập thành từng trận hình phân biệt mỗi phe một góc, đám người đã lên tới con số hàng vạn, trong đó có không ít thân ảnh lơ lửng trên không trung, dưới chân đạp Linh Hồn Lực lăng không mà đứng
– Ta xxx con mẹ nó! Quá yêu nghiệt rồi!
– Củ Lạc Giòn Tan? Vừa lúc nãy mới là Nhập Hồn Cảnh Lục Trọng mà, hắn đột phá một lúc hai trọng lên Nhập Hồn Cảnh Bát Trọng cũng thôi đi, bây giờ lại muốn tiếp tục đề thăng lên Nhập Hồn Cảnh Cửu Trọng
– Có còn cho ai sống hay không?
Nguyên một đám không ngừng mắng chửi, hận bản thân mình sao không thể được như kẻ trong kết giới
Vũ Lôi Phong một đường dễ dàng thông quan, đột phá đến Nhập Hồn Cảnh Cửu Trọng.

Do tác dụng hack tu vi của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, chỉ cần một mồi lửa để đột phá, hắn liền có thể mượn lực hút của đan điền với năng lượng thiên địa mà đột phá điên cuồng, miễn là có nguồn Nguyên Lực và Linh Hồn Lực để bản thân cắn nuốt
Và cái nguồn Linh Hồn Lực này quả thật là trân quý, một tên Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, chênh lệch 28 cấp, Hỗn Độn Âm Dương Quyết chỉ có thể hấp thu ba phần mười Nguyên Lực và Linh Hồn Lực tinh thuần của kẻ này mà thôi, nhưng ba thành tu vi của Hữu Hồn Cảnh so với một Nhập Hồn Cảnh như hắn có thể nói là như trời và đất, cắn nuốt mãi không hết
Dưới sự chở che của Hệ Thống KOF, căn cơ đối với Đấu Sĩ khác là thứ quan trong nhất, thì đối với Vũ Lôi Phong, cái gọi là căn cơ không khác gì trò cười, mọi bất ổn trong căn cơ đều bị hệ thống dẹp bỏ hết, không chút lo lắng về tốc độ đột phá
Và thế là, con đường đột phá được hệ thống trải thảm đỏ, Vũ Lôi Phong chỉ có nhiệm vụ bước đi mà thôi
Quá nhàn rỗi!

– Khí tức Huyết Băng Phách Lôi Liên đang ở rất gần!
Trên lưng Phong Lôi Yêu Ưng, Hồ Điệp Y mắt đẹp ngưng trọng, ấn ký hình hoa sen trên trán không ngừng phát ra ánh sáng lập lòe
– Trước mặt có rất nhiều cường giả! Chắn chắn Lôi Phong đang ở đó!
Vũ Lôi Vân đánh giá xung quanh, với tu vi của hắn, thần thức có thể trải dài vạn dặm
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim lo lắng đến mức đi đi lại lại trên lưng Phong Lôi Yêu Ưng không ngừng, hận mình không thể mọc cánh bay luôn cho nhanh

– Vũ Lôi Vân! Tên hỗn đản nhà ngươi! Nhi tử ngươi bổn sự thật lớn a, đệ tử yêu quý của ta cũng bị hắn ăn mất!
Đúng lúc này, sau lưng đám người Phong Lôi Môn, hơn mười thân ảnh ngự trên một đầu phi hành Nguyên Yêu Thú khổng lồ nhưng đầy ưu nhã, đây là một con hạc toàn thân trắng như tuyết
– Âm Phong Chưởng Môn nói gì ta không hiểu?
Vũ Lôi Vân cười nhạt, hắn đã sớm biết Vũ Lôi Phong cứu đám người Âm Phong Môn, sau đó giữ lại Trần Lệ bên mình và gửi đám người còn lại về Âm Phong Môn, sau đó con phi hành Nguyên Yêu Thú kia về báo tin cho hắn, bất quá Vũ Lôi Vân muốn giả ngu một chút
– Ý của nàng là tiểu tử Vũ Lôi Phong kia cùng Trần Lệ có gì đó mờ ám rồi đúng không?
Lại từ một phương khác, thanh âm sảng ca vang tới, hơn mười thân ảnh ngự trên một con cú khổng lồ màu nâu lao qua trời cao tiến đến
– Các ngươi đi nhanh thế? Lão phu nhà xa giờ mới tới a
Lại từ phía xa, thêm một thanh âm nhàn nhạt truyền đến, một đầu đại bàng mang theo hơn mười người cũng xuất hiện

– Tham kiến Âm Phong Chưởng Môn!
– Tham Kiến Vũ Đài Chưởng Môn!
-Tham Kiến Thiên Thánh Chưởng Môn!
Ba đám người vừa đến không ai khác chính là ba môn phái còn lại trong Tứ Đại Môn Phái, Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn
Ba thanh âm kia cũng không xa lạ gì, chính là Đặng Vũ, Phong Tiểu Nhã và Hạ Mộng Phàm
Bên người Hạ Mộng Phàm, Từ Thiên Nữ trong trang phục màu trắng uy nghiêm đón gió tung bay, dung mạo như tiên tử hạ phàm, thoát tục, nước da trắng hồng rạng rỡ khiến bao nam nhân không tự chủ được mà bị cuốn sâu vào
Đứng cạnh Đặng Vũ, Đặng Tiến Hòn mang trên mình lục bào, chiếc mắt kính thương hiệu vẫn một mực ngự trên đôi mắt cương nghị, khí thế ẩn hiện bất phàm, hẳn là Lục Tú Thất Trọng rồi cũng nên
– Mấy tên các ngươi đến thật sớm a! Ta còn tưởng mình đi nhanh nhất!
Vũ Lôi Vân mỉm cười nhìn ba người từ ba hướng tiến đến
– Đừng có đánh trống lảng, Vũ Lôi Phong tiểu tử kia đã phá thân của con bé Trần Lệ rồi, ta cảm giác được thông qua ngọc bài xử nữ của Âm Phong Môn, Vũ Lôi Vân ngươi tính sao đây?
Âm Phong Môn vốn là môn phái chỉ nhận toàn nữ nhân, và có một luật lệ là nữ đệ tử không được phát sinh tình cảm nam nữ, vì vậy đều có một ngọc bài xử nữ đại diện cho sự trong trắng của người đó, một khi ngọc bài xử nữ bị nghiền nát, chính thức nữ đệ tử đó đã không còn là xử nữ.

Âm Phong Môn sẽ dựa vào môn quy mà đưa ra trừng phạt thích đáng
Nguyên một đám người, kể cả Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên cũng là trợn mắt há mồm, tưởng tên Vũ Lôi Phong kia dắt con người ta đi chơi chung cho vui, ai ngờ ăn sạch luôn rồi
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y nhìn nhau, trên mặt mỗi người đều là một vẻ bất đắc dĩ
– Sớm biết chàng có ý đồ xấu với Trần Lệ tỷ tỷ, ai ngờ lại nhanh như vậy
Linh Nhi giậm chân, sắc mặt có chút đỏ lên vì biệt khuất, nàng đòi đi theo cùng hắn tu luyện thì không được đi, phải ở nhà học luyện đan luyện khí, tên này vừa ra ngoài đã lại thu thêm một nữ nhân, thật quá đáng
Phong Tiểu Nhã đang định chửi cho Vũ Lôi Vân thêm một trận thì nhìn thấy Hồ Điệp Y, nàng chỉ tay hỏi
– Ai đây! Vũ Lôi Vân ngươi đừng nói với ta cô bé này cũng là nữ nhân của tiểu tử kia nha!
Hồ Điệp Y đỏ mặt cúi đầu, Vũ Lôi Vân thì cười hề hề đắc ý gật đầu trong sắc mặt mộng bức của Phong Tiểu Nhã và Hạ Mộng Phàm
Riêng Đặng Vũ đã sớm biết nên hắn chẳng có gì bất ngờ, có điều tên kia thu nữ nhân thật nhanh a, mới đó đã lại hốt thêm một Trần Lệ, đệ tử cưng của Âm Phong Chưởng Môn rồi
– Hế lô Hòn Bốn Mắt! Đấm nhau tiếp không?
Linh Nhi ánh mắt sáng lên nhìn Đặng Tiến Hòn nàng gần đây toàn luyện đan với luyện khí đã sớm chán muốn chết, hiện tại có cơ hội đánh người thật là vui nha
– Ta không thèm đấu với nàng! Chỉ tổ rước họa vào thân!
Đặng Tiến Hòn nhún nhún vai, hắn biết mình đã không còn là đối thủ của Linh Nhi, nàng mà đánh thật không chừng bị đấm nát cái mắt kính thì ngu người
Nhưng trái với Đặng Tiến Hòn, Từ Thiên Nữ lại hưng phấn bừng bừng nhìn về phía Linh Nhi
– Linh Nhi muội muội, lần trước thua trong tay Phong Lôi Môn, Từ Thiên Nữ ta vẫn mong muốn có một lần tái đấu! Muội có ngại cùng ta luận bàn vài chiêu không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.