Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 139: Bạo Tạc


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 139: Bạo Tạc


Ầm Ầm Ầm!
Trong Phong Vân Môn, tiếng nổ kinh thiên động địa truyền ra, cả đám đệ tử vội vàng phóng thích Nguyên Lực và Linh Hồn Lực phòng thân
Thất Trưởng Lão đã sớm có hành động trước cả khi vụ nổ bắt đầu, Linh Hồn Lực lan tràn bao phủ đám đệ tử tụ tập hàng vạn người vào trong
Trên trời cao, nguyên một đám cao tầng Phong Vân Môn cũng một mặt mộng bức, vội vàng phóng thích tu vi bảo vệ thiệt hại đến mức thấp nhất
Ầm Ầm Ầm
A A A
Không gian như bị nghiền nát, thanh âm kêu rên vang lên khắp nơi, từng công trình kiến trúc thi nhau gãy đổ
– Chuyện này là sao? Thứ kia chỉ phát ra sức nổ sánh ngang Ý Hồn Cảnh tự bạo, vậy mà phòng ngự của chúng ta lại không có chút tác dụng nào?
– Cứ như nó đang bỏ qua phòng ngự của chúng ta vậy!
– Chết tiệt! Chết tiệt!
Sắc mặt nguyên một đám cường giả Phong Vân Môn nhất thời khó coi đến cực điểm, lực lượng cuồng bạo không ngừng lan tràn thổi bay tất cả mọi thứ xung quanh.

Trơ mắt nhìn một đống đệ tử tu vi thấp thịt nát xương tan, trơ mắt nhìn đám chấp pháp, hộ pháp chấp sự miệng phun máu tươi văng xa ngàn mét bất tỉnh, trơ mắt nhìn từng kiến trúc vỡ nát, từng tòa nhà trang nghiêm lộng lẫy lao nhao đổ ầm ầm.

Ánh mắt nguyên một đám Trưởng lão và chưởng môn Phong Vân Môn đỏ đậm
Lấy sân rộng vỡ nát làm trung tâm, một cái hố sâu vạn trượng hình thành, cột khói bốc lên thiên không tạo thành hình cây nấm cực lớn, xung quanh có mấy vòng khói tán loạn khắp nơi
Linh Hồn Lực vận chuyển, chưởng môn Phong Vân Môn một tay run run khẽ phất, cuồng phong nổi lên thổi bay đám tro bụi, cột khói cũng vì thế mà bị đánh tan, lộ ra cảnh vật phía dưới
Rùng mình! Hít sâu một hơi khí lạnh! Căm tức! Phẫn nộ đến run rẩy!
Đó chính là cảm giác của đám người lúc này
Phía dưới, đất đá và máu thịt trộn lẫn vào nhau, đám đệ tử dưới Hữu Hồn Cảnh triệt để tan thành tro bụi, Hồn Anh cũng không kịp đào thoát, mà nếu có đào thoát thì cũng không thể chống lại vụ nổ
Thất trưởng lão khuôn mặt khó coi đến cực điểm, cả người đâu đâu cũng là bụi đất, còn có cả máu huyết của đám đệ tử vương lên người.

Hắn thân là cường giả Phi Hồn Cảnh ( Thập Tam Tú ), một vụ nổ tự bạo của Ý Hồn Cảnh căn bản là trò trẻ con, nhưng cái làm hắn bất lực chính là phòng ngự của mình không thể cản nổi sức nổ của ba quả cầu chết tiệt kia, lực lượng của chúng bằng một cách thức quỷ dị mà xuyên qua hoàn toàn phòng ngự của hắn, triệt để oanh tạc khắp nơi, hắn chỉ có thể giương mắt mà nhìn đám đệ tử chìm trong bạo liệt mà nổ tung

Đám đệ tử tu vi cao một chút như Hữu Hồn Cảnh và Ý Hồn Cảnh trở lên thì vô cùng chật vật, có kẻ sống chết không rõ, Ý Hồn Cảnh thì còn đỡ, Hữu Hồn Cảnh mấy người toàn là máu huyết mơ hồ, có vài người bị phế đi tay chân
Sân rộng và các tòa nhà gần đó, phần lớn là gian phòng của các đệ tử và các khu tạp dịch bị đánh thành mảnh nhỏ, tòa tháp chọc trời xuất hiện vài vết trầy xước khủng bố nơi mười tầng dưới cùng, có thể nói tòa tháp này vô cùng chắc chắn a
Mấy vạn người tụ tập, giờ đây chỉ còn một đống phế tích, đệ tử còn sống không đến một vạn, chưa kể bảy phần đều là trọng thương may mắn giữ lại cái mạng nhỏ, không ít người hoàn toàn bị phế đi, hơn trăm tòa nhà bị nghiền nát, lửa vẫn lan tràn sang các khu nhà đối diện
– TRA! Tra ngay cho ta! Kẻ nào đã đưa ba quả cầu chết tiệt kia cho Phạm Nhất? Bổn tọa muốn nghiền xương hắn thành bột mịn!
Trên không trung, chưởng môn Phong Vân Môn nắm tay run rẩy siết chặt, hắn ngửa mặt lên trời quát
Không đến mười hơi thở, một hắc ảnh lóe lên xuất hiện trước mặt hắn, một khối ngọc giản lặng lẽ đưa lên
Linh Hồn Lực truyền vào, chưởng môn Phong Vân Môn lộ ra ý cười dữ tợn
– Khá khen cho tiểu tử ngươi! Dám đánh lạc ấn tính kế đệ tử bổn môn!
Cả đám trưởng lão nhìn nhau không hiểu, không đợi họ thắc mắc, hắn nói tiếp
– Kẻ trong kết giới của Huyết Băng Phách Lôi Liên trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, chính hắn đánh lạc ấn vào linh hồn Phạm Nhất, sai hắn về làm ra chuyện này!
Tĩnh lặng! không khí rơi vào âm trầm
– Đáng hận! Ta thề sẽ nghiền xương kẻ đó thành tro!
Tứ trưởng lão tức giận gầm thét, tận mắt chứng kiến tôn tử nổ thành tro, hơn nữa còn đánh ấn ký linh hồn vào cháu hắn để tính kế Phong Vân Môn, nỗi hận này phải nói là máu dồn lên não
– Chưởng môn! Xin phép người cho ta cùng Đại trưởng lão đi đến Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, lão phu muốn lột da rút gân kẻ này
Chưởng môn Phong Vân Môn không chút phản đối
– Đi Sớm Về Sớm!

– Chư vị đều đến cả sao?
– Ha Hả! Huyền Thiên Môn các ngươi được đến tham gia náo nhiệt, tại sao Thiên Cơ Cung chúng ta không được đến?
– Lần này Huyết Băng Phách Lôi Liên xuất thế, sao chúng ta có thể bỏ qua được!
Trên bầu trời, gần chục thân ảnh đạp trên Linh Hồn Lực ngưng tụ thành muôn hình vạn trạng tiến tới, không thể nghi ngờ ít nhất cũng là Ý Hồn Cảnh
Nhìn đám cường giả đến càng lúc càng đông, Trần Lệ lo lắng không thôi, nàng sợ đám người này sẽ phá được kết giới của Vũ Lôi Phong, như vậy thì dù hắn có chiếm lại được quyền kiểm soát thân thể hay không còn quan trọng sao? Chỉ sợ sẽ bị tranh giành như một món hàng vì Huyết Băng Phách Lôi Liên mà thôi
Trong linh hồn, dưới ánh mắt hứng thú của Tiểu Na, Vũ Lôi Phong vẫn không ngừng dẫy giụa
– Huyết Băng Phách Lôi Liên! Nếu kẻ nào đến gần kết giới, ngươi không cần phải lập tức giết đâu! Kéo hắn vào kết giới cho ta!

– Ô Kê chủ nhân!
Vũ Lôi Phong lúc này nửa tỉnh nửa mê, bất phân thắng bại với huyết xà trong linh hồn, vì vậy bên ngoài trong hắn vô cùng dị hợm, một nửa khuôn mặt điên cuồng còn một nửa thì điềm tĩnh
Lực lượng thôn phệ đã hấp thu gần hết, Vũ Lôi Phong mượn đà đột phá một hơi từ Nhập Hồn Cảnh Lục Trọng đột phá đến Nhập Hồn Cảnh Bát Trọng, lực lượng trong người đã dần cạn kiệt, hắn không muốn lãng phí cơ hội như thế này, tốt nhất là có vài kẻ liều mạng tiến đến cho hắn cắn nuốt thì thật tốt a
Mà đúng như mong ước của Vũ Lôi Phong, đám người mới đến cũng bắt đầu muốn xông đến đoạt lấy thần hoa, tránh đêm dài lắm mộng
Mặc dù được đám người dưới đất cảnh báo vì Huyết Băng Phách Lôi Liên có thể đánh chết một Đấu Sĩ Kết Hồn Cảnh, nhưng đối với mấy tên Hữu Hồn Cảnh và Ý Hồn Cảnh mới tới không hề để tâm, một Kết Hồn Cảnh mà thôi, bọn họ lật tay liền có thể diệt
– Các ngươi! Lên thăm dò một chút!
Đám Ý Hồn Cảnh cao cao tại thượng đạp trên mấy thanh phi kiếm bằng Linh Hồn Lực ngưng tụ lại hờ hững nó, ra lệnh cho đám người Hữu Hồn Cảnh đi theo tiến lên phía trước
Nhất thời cả đám Hữu Hồn Cảnh nhìn nhau, ánh mắt nổi lên chiến ý, nếu họ tiến lên, chắc chắn sẽ bị mấy kẻ còn lại ngăn cản
– Hừ! Các ngươi có bản lĩnh thì cản bước chân của bổn thiếu gia!
Một tên Hữu Hồn Cảnh cười lạnh, gió lốc ngưng tụ bàn chân phóng thẳng về phía kết giới, mục tiêu là đóa Huyết Băng Phách Lôi Liên trên không trung
– Gáy sớm ăn gì hả con trai! Chết!
Nguyên một đám từ đủ các thế lực cười lạnh nhìn thằng trẻ trâu trước mắt, thân pháp bắt đầu triển khai
– Hàn Băng Loạn Phi Thương!
– Hỏa Ngục Phi Lao Kích!
– Lôi Dạ Tất Sát!
Hàng chục công kích như vũ bão nhắm thẳng tên trẻ trâu xung phong đi đầu, sắc mặt hắn tối sầm lại, vội vàng né sang một bên
– Hừ! Con kiến hôi cũng đòi đoạt thần hoa! Nó là của ta!
– Cái gì cơ? Ngươi có ngon thì ăn một quyền rồi hãy gáy!
Nhất thời, một cuộc hỗn chiến nổ ra trong ánh mắt kính sợ của đám người, hơn chục Hữu Hồn Cảnh gia nhập vòng chiến, các chiêu thức linh hồn liên tục được đánh ra, ở cấp độ Hữu Hồn Cảnh, các Vũ Kĩ của Đấu Sĩ đã không mấy mạnh mẽ, từ cấp độ này người ta ưu tiên dùng Linh Hồn Lực và Hồn Kỹ hơn
Đám Ý Hồn Cảnh trên không trung thì khoanh tay hứng thú quan sát, nhờ chuyến này rèn luyện hậu bối một phen cũng không tồi a
– Con mẹ nó! Đám này sao lại đánh nhau giờ này? Bổn thiếu gia đang cần thức ăn để cắn nuốt mà?
Vũ Lôi Phong ngồi trong kết giới khuôn mặt méo xẹo, nửa kia vẫn dữ tợn của trạng thái Bạo Huyết

– Huyết Băng! Giả vờ buông lỏng kết giới! Dụ một tên vào cho ta!
Vũ Lôi Phong vội vàng nói, trạng thái thôn phệ điên cuồng đã sắp kết thúc, nếu Nguyên Lực và Linh Hồn Lực tồn đọng trong người hoàn toàn bị tinh luyện hết cũng là lúc hắn không thể đột phá nhanh như gió nữa, phải ổn định vài ngày sau đó mới có thể tinh luyện tiếp
Tuy Vũ Lôi Phong không cần lo lắng về căn cơ, nhưng Hỗn Độn Âm Dương Quyết lại không cho phép hắn liên tục đột phá nhanh như vậy, nếu hết năng lượng tích lũy thì sẽ phải từ từ luyện hóa để đột phá chứ không thể thăng cấp liên tục được
Huyết Băng Phách Lôi Liên hiểu được, nó vốn là sủng hoa của thiên địa nên đã sớm có linh trí, nó hiểu Vũ Lôi Phong muốn gì
Bên ngoài, đám Hữu Hồn Cảnh đang đánh nhau chí chóe, cả đám không ngừng ngưng tụ Hồn Kỹ và Vũ Kỹ đánh nhau túi bụi.

Bỗng nhiên, cả đám dừng lại
– Kết giới suy yếu! Mau đoạt lấy Huyết Băng Phách Lôi Liên!
Nhìn kết giới bỗng nhiên mờ nhạt đi, lôi điện cũng không còn quá cuồng bạo, nguyên một đám Kết Hồn Cảnh và Hữu Hồn Cảnh hai mắt sáng rực
Nguyên một đám đình chỉ công kích, lao thẳng vào kết giới
– Ha Hả! Không uổng công bổn thiếu gia ém hàng nãy giờ! Phi Lôi Ảnh Bộ!
Một tên Hữu Hồn Cảnh bộ dạng ẻo lả đột nhiên cười lớn, khí thế Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng toàn lực phóng thích, cả người hóa thành một đạo lôi đình lao đến kết giới đang suy yếu
Trong các loại thuộc tính, Phong và Lôi là thuộc tính chuyên về tốc độ, mỗi thứ đều có tốc độ bậc nhất trên đại lục, Phong nhanh nhẹn sắc bén, Lôi cũng không thua kém về tốc độ, nhưng lại thiên về sự tàn bạo và sát thương cao, kẻ này không ngờ lại sở hữu thân pháp Lôi Hệ
Xoẹt Xoẹt!
Theo thanh âm lôi điện vang lên, thân ảnh tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả kia đã đến ngay cạnh kết giới
– Ha Ha! Huyết Băng Phách Lôi Liên là của ta!
Bàn tay giơ lên hướng về phía đóa hoa màu đỏ trước mắt, tên Hữu Hồn Cảnh cười lạnh
Đoàng!
Bất chợt, một thanh âm khét lẹt vang lên, chỉ thấy tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả còn chưa kịp chộp lấy Huyết Băng Phách Lôi Liên, một tia lôi điện to bằng cánh tay từ trên trời cao nện thẳng vào đầu hắn
– Làm sao có thể? Kết giới đã suy yếu rồi mà?
Nguyên một đám hai mắt nhìn nhau không hiểu, chỉ thấy kết giới vốn sắp sụp đổ bỗng nhiên lại hoàn hảo vô khuyết khôi phục, lực lượng mạnh mẽ nện thẳng vào kẻ đến gần
Tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả như con diều đứt dây bị nện rơi xuống đất, đối mặt với thiên lôi hắn không cách nào chống cự được, trong miệng phun ra một búng máu, thân thể rơi thẳng xuống phía trên kết giới
Ngay lúc này, những tưởng hắn sẽ bị hàng loạt lôi điện đánh cho nát bấy thì lại có dị biến phát sinh, kết giới không ngờ lại mở ra một khe nứt, tên Hữu Hồn Cảnh kia lập tức rơi vào trong kết giới
– Ơ….

! Hắn vào trong kết giới rồi?
– Không ổn rồi! Nếu không hành động lỡ tên kia nhận chủ Huyết Băng Phách Lôi Liên thì sao?

– Tiến lên!
Đám người nhao nhao tiến lên phía trước, nhận thấy thanh niên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả kia chỉ bị đánh cho rơi vào kết giới chứ không bị nện thành mảnh nhỏ nên tự tin dâng cao, cả đám không sợ thương thế lao vọt tới
Đoàng Đoàng Đoàng!
Ba tia lôi điện từ trên trời giáng xuống, ba tên Hữu Hồn Cảnh chạy nhanh nhất miệng phun máu tươi, khuôn mặt đen thui bị đánh bay ra xa, cả người co giật
– Khoan đã! Lôi điện này nguy hiểm!
Mấy tên Hữu Hồn Cảnh tỏ ra kiêng kị, cả đám lùi lại không dám tiến lên nửa bước, quay đầu nhìn trưởng bối của mình
– Cứ từ từ! Xem tình hình đã!
Cả đám đều được trưởng bối nhắc nhở không nên lỗ mãng, nhất thời đứng yên quan sát
Bên trong kết giới, tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả bị hàng trăm tia lôi điện bao vây, đến nhúc nhích cũng không làm được
– Con mồi đây rồi! Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Thệ! Luyện Hóa!
Đám năng lượng vừa kịp lúc tiêu tán trong đan điền Vũ Lôi Phong, nếu lúc này hắn không có Nguyên Lực và Linh Hồn Lực bổ sung thì quá trình đột phá điên cuồng sẽ chấm dứt, Vũ Lôi Phong sẽ phải thôn phệ có chừng mực và từ từ luyện hóa chứ không thể hack tu vi nữa
Theo động tác của Vũ Lôi Phong, trảo ấn nện thẳng vào trán tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả, một cỗ hấp lực cực mạnh hút lấy Linh Hồn Lực và Nguyên Lực của hắn, tiến thẳng vào đan điền khí hải, lập tức bị Hỗn Độn Âm Dương Quyết lọc ra tạp chất, ầm ầm từng luồng Linh Hồn Lực và Nguyên Lực tinh thuần tiến vào trong
– Á Á Á! Cứu mạng!
Trong kết giới! Một thanh âm nam không ra nam, nữ không ra nữ vang lên, đám người đi chung với tên Hữu Hồn Cảnh ẻo lả khuôn mặt lập tức khó coi, hẳn là tên kia đang ăn thiệt thòi lớn
– Trời Đậu Má! Tưởng mấy ông nội Xuất Hồn Cảnh hay Kết Hồn Cảnh thôi chứ? Sao lại có cả Hữu Hồn Cảnh ở đây?
Trong kết giới, thanh âm kinh ngạc của Vũ Lôi Phong truyền ra, Trần Lệ nghe thấy khẽ mỉm cười rạng rỡ, nàng biết hắn đã dần kiểm soát được bản thân của mình
Vũ Lôi Phong hai hàm răng siết chặt, trán đổ đầy mồ hôi, cả người nổi đầy gân xanh, bởi vì lực lượng của Hữu Hồn Cảnh quá dữ dội, nó như một cơn sóng thần đổ ập vào một cái chuồng vịt vậy, quá hùng mạnh!
Vũ Lôi Phong tuy có kinh mạch và đan điền rộng lớn gấp đôi so với người cùng cấp, nhưng hắn mới là Nhập Hồn Cảnh Bát Trọng mà thôi, đối phương lại là Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, cách nhau quá lớn, nên biết giữa Nhập Hồn Cảnh và Hữu Hồn Cảnh còn tồn tại hai đại cảnh giới là Xuất Hồn Cảnh và Kết Hồn Cảnh nữa đấy
Vượt cấp thôn phệ hơn cả 28 cấp độ, cái này cũng quá điên đi, nếu là trạng thái bình thường hẳn là Vũ Lôi Phong sẽ nổ tung vì chơi ngu a, Hỗn Độn Âm Dương Quyết một khí chưa hấp thụ hết sẽ không dừng lại, vì vậy Vũ Lôi Phong không dám vượt cấp thôn phệ quá nhiều
Nhưng giờ đây, vượt 28 cấp thôn phệ, cũng may đang trong quá trình mượn đà đột phá Nhập Hồn Cảnh Bát Trọng mà điên cuồng luyện hóa nên Vũ Lôi Phong mới không bị nổ chết, nhưng cái hắn không chịu được là cường độ của Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của kẻ này
Nếu nói kinh mạch của Vũ Lôi Phong là một con suối nhỏ thì lực lượng hắn đang thôn phệ là cả một dòng sông to lớn, áp lực cực lớn đè lên kinh mạch khiến Vũ Lôi Phong đau đớn muốn ngất đi
– Tiểu Na! Đừng có ăn nữa, giúp ta với!
– Rất tiếc, hệ thống chỉ có thể cung cấp đồ cho ngươi thôi, không thể cứu hay xen vào chuyện ngoài Đại Lục Thúy Hằng.

Nếu ngươi cứ thôn phệ tên này thì vài phút nữa thôi ngươi sẽ nổ tung kinh mạch
– Đệt!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.