Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 63: Khu Nuôi Cá


Đọc truyện Ta Có Thể Biến Thành Cá – Chương 63: Khu Nuôi Cá

Phong Phổ Phổ ôm quần áo, trong tay cầm thật chặt hơn một ngàn tệ đi về ký túc xá.

Nhà Phổ Phổ ở thuộc kiểu ba phòng ngủ một phòng khách, nhưng cô bé và ông nội chỉ thuê một phòng ngủ, cũng bởi phòng ốc cũ kĩ, nên tiền thuê nhà mỗi tháng cũng không cao lắm.

Mở cửa phòng, nhìn thấy ông nội đang ngồi trên ghế đẩu đọc báo, bộ dạng chán nản, thấy cháu về, ông cụ liền đứng dậy:

– Phổ Phổ, hôm nay làm việc thế nào?

– Trong tay cháu cầm gì thế?

– Ông chủ là một người cực kỳ tốt bụng, đây là đồng phục làm việc ông chủ mua cho con.

Phong Phổ Phổ thấy vẻ mặt ông nội hiện ra vẻ khó hiểu, sau đó mỉm cười rồi đi đến bên cô bé.

– Ông chủ còn cho con một tháng tiền ăn.

Phong Phổ Phổ hưng phấn vừa cầm tiền vừa nói với ông nội.

– Cái này?

Ông Phong kinh ngạc nhìn một xấp 100 tệ tiền mặt trong tay cháu gái, lại nhìn quần áo mà cháu đang ôm trên tay, vô cùng cảm thán nói:


– Ông chủ đó thật đúng là người tốt mà, Phổ Phổ, con phụ trách việc gì trong tiệm vậy? Có mệt hay không?

– Không mệt ạ, không mệt chút nào hết ạ!

Phong Phổ Phổ lắc đầu.

– Con chỉ ở đấy thu tiền, ngoài ra không cần làm việc gì nữa cả, với lại do tính chất công việc, ông chủ còn mua cho con một cái điện thoại di động, còn nói lúc chán có thể chơi điện thoại, chỉ cần trông cửa hàng là được rồi.

– Vậy đúng là gặp được quý nhân rồi, Phổ Phổ, con phải chịu khó chăm chỉ làm việc đó biết không?

Ông Phong vui vẻ gật đầu, xoa đầu khẽ nhắc nhở cô cháu gái bé bỏng.

– Dạ! Phong Phổ Phổ khẽ gật đầu, chợt nghĩ đến ông chủ cũng hay xoa đầu mình, không khỏi cảm thấy trong lòng ấm áp xem kẽ cảm giác thân thương.

Ngày thứ hai, Sở Tiên sáng sớm đã ngồi làm việc, xử lý mấy đơn hàng trên mạng, sự nổi tiếng trên weibo mỗi ngày đều có thể thu đến mười mấy cái đơn đặt hàng, cho tới bây giờ, đã có hơn hai trăm người rồi, nhưng hắn chưa up mấy đơn hàng này lên weibo vội.

Vào buổi trưa, Sở Tiên nhận điện thoại từ công ty sửa chữa phòng ốc của ông Lý, ngay sau đó hắn lái xe đi tới khu nuôi cá.

Chạy tới con đường Phong – Đài, từ xa có thể nhìn thấy khu nuôi cá vô cùng đặc biệt.

Đây là một khu nuôi cá được vây quanh bởi những vách tường rất cao, nhìn qua thấy rất chắc chắn kiên cố, hơn nữa ao cá ở đây nuôi những giống cá rất khác lạ.

Xuống xe, Sở Tiên đi vào bên trong, bên trên cửa vào có một bảng hiệu mang hình cá, trên đó viết Tiên Cảnh cá kiểng, tiến vào bên trong, quang cảnh lại khác hoàn toàn bên ngoài, dưới mặt đất có kê một tầng bàn, chung quanh dán đầy các loại giấy dán tường cá kiểng.

Xung quanh trưng bày tám bể thủy tộc cỡ lớn, bên trong không có con cá nào nên nhìn rất trống, ở vị trí trung tâm có trưng bày ba cái ghế sô pha, một cái cùng loại với trang trí phòng khách, có bàn trà, đồ uống trà các loại, nếu chỉ dừng lại ở đây chắc người ta không nghĩ mình đang ở khu chợ cá.

– Ông chủ, thấy thế nào? Tất cả mọi thứ đã được trùng tu xong, còn chỗ nào cần sửa sang lại không?

Ông Lý nhìn thấy hắn, lập tức đi qua hỏi.

Sở Tiên nhìn xung quanh một lúc, hài lòng gật đầu rồi đi vào phía trong.

Mở cửa phòng, Sở Tiên đi vào phía sau khu chợ cá, bên trong được chia làm bốn cái hồ cá, mỗi cái hồ cá ước chừng bốn mươi mét vuông, bên trong trải gạch men sứ, có thể nói đây là một khu nuôi cá tương đối xa hoa.

Phía trên xây bằng pha lê trong suốt, có thể che mưa nhưng ánh nắng vẫn chiếu rọi vào được.


Sở Tiên vô cùng hài lòng gật đầu sau đó đi vào, trong căn phòng từ giường, tủ quần áo các loại tất cả đồ dùng trong nhà đều đã được sắp đặt đâu vào đấy, đúng là một nơi khiến cho người ta có cảm giác thoải mái.

– Ok, tôi rất hài lòng!

Sở Tiên gật đầu.

– Hài lòng là tốt rồi, nếu như về sau còn gì cần sửa chữa có thể gọi cho chúng tôi! Ông Lý hứng khởi nói.

– Ừm!

Toàn bộ khu chợ cá này cải tạo hết thảy hao tốn hơn 60 vạn, nhất là vật dụng bên trong, toàn bộ đều là đồ tốt.

Thanh toán xong xuôi, Sở Tiên vô cùng hài lòng ngồi ở trên ghế sopha nhìn xung quanh, nụ cười trên mặt hiện rõ.

Lái xe trở về kí túc xá, Sở Tiên đem cá sấu đã được cải tạo hôm nọ ra, sau đó đi mua một ít cá vàng, đổ đầy nước vào trong hồ, chú cá sấu hưng phấn bơi lội trong làn nước.

Sở Tiên cười, điều khiển cho nó bơi đến bên cạnh mình, hắn chạm vào miệng của cá sấu nói:

– Sau này ngươi sẽ ở đây giữ nhà, nếu có người vào phải cắn hắn đấy!

Cá sấu gật đầu giống như có thể nghe hiểu lời hắn nói, với tình huống này nếu như bị người khác nhìn thấy không biết họ sẽ nghĩ gì.

– Chậc chậc, cảm giác IQ cá sấu càng ngày càng cao, chẳng lẽ là do lúc trước cường hóa?

Sở Tiên hơi bất ngờ khi nghĩ đến.


Lập tức, Sở Tiên lái xe tới chợ cá, mua luôn hơn 2000 con cá vàng, trong đó không chỉ có có cỡ lớn, mà những con cá cỡ nhỏ hắn cũng mua về tương đối nhiều.

Vận chuyển ba chuyến mới xong, đem cá vàng cỡ lớn đổ vào hai cái hồ, số cá nhỏ còn lại đổ vào hai hồ còn lại.

– Chỉ cần đem toàn bộ số cá vàng này cải tạo hoàn chỉnh là ổn, về sau có thể giải quyết vấn đề nguồn hàng cá vàng rồi, cho dù nuôi dưỡng ra những loại có phần biến thái nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận được.

Sở Tiên tươi cười nhìn cá vàng trong hồ, sau đó nhìn đồng hồ, tiếp tục bắt đầu công cuộc cải tạo vĩ đại.

Trải qua vài trăm lần cải tạo, hắn đã vô cùng thuần thục, trước mắt cải tạo một con cá vàng cần ba phút, vậy tính ra hơn hai nghìn con cá vàng, cũng cần sáu ngàn phút đồng hồ, mất mười mấy tiếng thôi.

Liên tiếp hai ngày sau đó, Sở Tiên đem toàn bộ số cá vàng hôm nọ mua cải tạo xong, trong đó cá vàng tương đối to có thể đem ra tiêu thụ được cũng phải tầm hơn một ngàn năm trăm con, số còn lại nhỏ hơn tầm hơn bảy trăm con, hơn bảy trăm con này cũng đã được cải tạo, dùng để làm bình phong che giấu tai mắt người khác.

Cải tạo xong lứa cá vàng, Sở Tiên liền bắt đầu up đơn đặt hàng lên mạng, tới thời điểm hiện tại, số lượng đơn hàng đã đạt đến một ngàn năm trăm rồi, dự định vào tầm hơn bốn trăm vạn. (đọc tới đây chắc có người thắc mắc, cá sống có lí nào lại chuyển phát nhanh được, chết ngất, các bạn tự tra mạng là biết liền à)

Đương nhiên số lượng dự định trước mắt này chỉ có mình hắn biết, hắn cũng sẽ không đem cái số lượng này mà công bố ra ngoài, vật hiếm thì quý, nếu không sẽ khiến người mua có cảm giác “thừa mứa”, vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới tiêu thụ và giá cả, cũng như sẽ dẫn tới một số hiềm khích không đáng có, đây cũng là nguyên do hắn không buôn bán trên Taobao, nói trắng ra là số liệu phải “mập mờ”, không để người khác biết số lượng cụ thể cá vàng mà người bán có.

Tốn thêm một ngày nữa, Sở Tiên mới đóng gói xong hàng phát đi, cùng lúc đó, tài khoản ngân hàng của hắn cũng tăng thêm bốn trăm vạn.

– Lợi nhuận hơn bốn trăm vạn.

Sở Tiên nhếch miệng cười, dù sao tất cả chỉ mới bắt đầu thôi, cỡ lớn như cá kiểng trước mắt hắn còn chưa làm, hiện tại chợ cá đã xây dựng xong rồi, hắn có thể cân nhắc việc chính thức tiến vào thị trường cá kiểng khổng lồ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.